Chương 03: Đem bình yên đến cho những ngày bình thường ngắn ngủi này!

Part 1

“Tôi vốn nghĩ rằng, thử thách đó là để trả lời những câu đố.”

Darkness nói một cách do dự, lắm bắp trong khi đang giữ tách trà mà Megumin mang ra cho cô ấy.

“Đó cũng là ấn tượng của em, nhưng cái gì có thể đẩy chị rơi vào tình trạng này? Thử thách cho vị trí tộc trưởng đúng là khá khó khăn, nhưng nó là thứ có thể vượt qua với hai Hồng Ma Nhân. Chỉ là cái gì đã xảy ra? Nếu nó là thứ gì đó không công bằng, em sẽ đi la mắng họ cho chị.”

Megumin hỏi một cách dịu dàng trong khi xoa đầu Darkness, giống như em ấy đang dỗ một đứa bé đang khóc.

“Megumin đã phá hủy toàn bộ những vật phẩm ma thuật mà họ dùng để tạo ra câu đố… Họ cũng nói là họ đã trở nên mệt mỏi với những câu đố, vì vậy họ quyết định làm một thứ khác…”

“Vậy đó là lỗi của em!”

Megumin nhanh chóng lãng ánh mắt đi.

“vậy chính xác họ đã bắt cô làm gì hả, Darkness?”

“’Điều quan trọng nhất với Hồng Ma Tộc là tính thẩm mĩ! Tạo ra một tư thế và tự mình đặt tên cho nó!’ họ nói như vậy đó, vậy nên họ đã khiến Yunyun và tôi tạo ra một dáng đứng thật ngầu và tự đặt tên cho nó tới khi nào họ cảm thấy thỏa mãn.”

X-Xin chia buồn…

.

.

—Cuối cùng, Yuiyui đã qua đêm trong hầm ngục, nên tối hôm đó đã không xãy ra những thứ không thành thật hay bí mật và âm mưu nào đã xảy ra.

Và sáng hôm sau…

“Hôm nay hãy để cái thử thách đó cho chị.”

Những lời không dùng để làm bất kì thứ gì khác ngoài việc truyền sự tự tin, là điều đầu tiên mà Aqua nói với Yunyun khi em ấy ghé qua vào buổi sáng.

“Tôi cảm thấy có chút khó chịu khi để mọi thứ lại cho cô, nhưng trình trạng hiện tại của Darkness thì không thể tham gia….”

“Uuu… Tôi không muốn loại xấu hổ đó… Đó không phải là kiểu xấu hổ mà tôi mong ước…”

Khi Darkness lẩm bẩm một cách buồn phiền, Yunyun nhìn chằm chằm vào xung quanh như thể em ấy đang tim ai đó.

“Nếu như em đang tìm Megumin, em ấy đã bị mang đi vì là nghi phạm chính đã gây ra vụ nổ vào tối hôm qua.”

“Cậu ấy đã làm gì vậy!? Và tại sao Kazuma-san có thể bình tĩnh như thế!?”

Oh, vâng, tối hôm qua, trong khu rừng lại xảy ra một vụ nổ khác.

“Gây ra vụ nổ và bị kéo đi bởi cảnh sát chỉ là những chuyện thường xãy ra với em ấy. Quan trọng hơn, em sẽ tiếp nhận thử thách thứ hai vào ngày hôm nay, đúng không?”

“D-Dạ… em không nghĩ họ sẽ làm thứ gì đó giống như thử thách của ngày hôm qua…”

Giọng của Yunyun lạc đi.

“Nói nè, em co thể cho anh xem tư thế mà em đã tạo ra cùng với những gì em đã nói vào hôm qua không?”

“Chắc chắn là không.”

Người thường trở nên e thẹn và nói chuyện một cách nhẹ nhàng, Yunyun, mạnh mẽ phản đối.”

“G-Giờ thì, Aqua-san, chúng ta sẽ đi luôn chứ?”

“Được rồi, hôm nay chị sẽ cho em thấy mình có thể làm được những gì. Tối qua, chị đã suy nghĩ về tư thế đặc biệt và cách để xưng tên của mình, vậy chị đã không ngủ nhiều lắm, Nhưng hôm nay em có thể trông chờ vào màn trình diễn của chị.”

“K-Không, em không nghĩ họ sẽ làm một việc giống như ngày hôm qua cho thử thách thứ hai…”

Với một sự khó chịu đáng kể ở trong giọng nói của em ấy, Yunyun đã cùng với Aqua đi ra ngoài cho buổi thử thách của họ.

.

.

“Giờ thì, chúng ta đi đón Megumin thôi?”

“Nói nè, Kazuma, thay vì mỗi ngày đều phải đi đón em ấy, không phải sẽ tốt hơn nếu như, từ đầu anh nghĩ ra một cách để em ấy không bị ném vào trong nhà giam sao.?”

Part 2

Khi chúng tôi đang đi trên đường, tôi bắt gặp một chàng trai quen thuộc một cách kì lạ.

“Oh, nè, Kazuma, đó là địch thủ của anh.”

Darkness đã nói ra thứ gì đó rất kì lạ khi nhìn thấy anh ta.

“Cô đang nói về cái gì vậy? Một kẻ không thể đánh bại như tôi không hề có một địch thủ. Tuy nhiên, bằng cách nào đó anh ta trông có vẻ quen thuộc…

“A-Anh thật sự đã quên anh ta sao? Anh ta là… umm, tôi nghĩ tên anh ta là…”

“Là Mitsurugi! Tôi cứ nghĩ tiểu thư của gia tộc Dustiness là người bình thường nhất trong bọn, nhưng để nghĩ là cô cũng quên mất tên tôi…!”

Thật vậy, một bật thầy kiếm thuật, người sử dụng ma kiếm Gram đang đứng ngay trước mặt tôi.

“Yo, đã được một thời gian rồi nhỉ. Dạo này anh thế nào? Đằng nào thì, tôi đang vội, nên…”

“Chờ đã! Tại sao cậu lại cư xử như là đang tránh mặt tôi vậy hả!?”

Mitsurugi vội vàng nắm lấy tay tôi ngay lúc tôi cố gắng rời đi.

“Chà, chúng ta không thân thiết đến như vậy. Thêm vào, nó đúng là phiền phức nếu cứ phải đánh nhau với anh mỗi khi chúng ta gặp mặt.”

“Ư-Ừ thì, đó là sự thật, nhưng… Không, quan trọng hơn, cậu đang làm gì ở đây? Quái vật xung quanh Làng Hồng Ma không phải những sinh vật mà cậu có thể đối phó với level của mình.”

“Một người bạn của tôi đang tiếp nhận thử thách cho vị trí tộc trưởng của ngôi làng này, nên tôi đã đến đây để giúp đỡ. Còn anh thì sao? Anh đang làm gì ở đây?”

Từ vẻ ngoài của anh ta, Mitsurugi đến đây một mình mà không mang theo những người thường xuyên ở bên cạnh anh ta.

“Chà, có thể điều này nghe có vẻ điên khùng, nhưng thánh tích của tôi đã bỏ đi… Anh ta để lại một tin nhắn và đi du hành… Haha, nếu cậu cảm thấy buồn cười thì cứ cười đi…”

Darkness, người không hề biết gì về Aigis, dành cho Mitsurugi một ánh nhìn thật sự rất lo lắng.

“Có vẻ như anh đã khá mệt mỏi… Ở đây có một suối nước nóng, vậy nên hãy dành thời gian để mà bình phục…… Và, um, đừng có quá dồn ép bản thân mình, được chứ?”

“Haha, cô không tin tôi thì cũng là một điều tự nhiên thôi…Sự thật là, vị nữ thần Eris-sama, người ấy đã xuất hiện trong giấc mơ của tôi. Cô ấy tin tưởng giao phó cho tôi một thánh tích cực kì quan trọng, và bảo tôi hãy cứu lấy thế giới với sức mạnh của nó, nhưng… Vào một hôm, khi tôi thức dậy và thấy một bức thư… ‘Với tình trạng hiện giờ của ngươi, ngươi hoàn toàn không xứng đáng để sử dụng ta. Ngươi đã phụ thuộc quá mức vào sức mạnh của thanh ma kiếm. Với tư cách là một thánh tích, ta cũng có những vấn đề của riêng bản thân mình. Hãy bắt đầu cuộc hành trình để đi tìm ta, trong khi ta đi hoàn thành những việc mà mình còn đang dang dở và trở nên mạnh mẻ hơn trong quá trình đó! Ta sẽ đợi ngươi. Bây giờ, anh hùng, hãy vươn lên mà chấp nhận thách thức…”

Mấy cái vấn đề mà cái thánh thích đó đã đặt ra, là để được đi đến Hồng Ma Tộc, thị tộc nổi tiếng với việc có rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp.

“Sau đó, tôi được nghe là có một thầy bói lão luyện ở trong Làng Hồng Ma, vì vậy tôi đã đến đây và nhờ cô ấy xác định vị trí của cái thánh tích đó… Nhưng chắc chắc cô ấy cũng nghĩ là tôi đang giỡn mặt với cổ… Cô ấy nói với tôi là anh ta đang quấy rối tình dục một nữ tiếp viên tại quán rượu, đó chắc chắn là một lời nói đùa…”

Người thầy bói đó phán rất chính xác.

“Chà, nói về tôi như thế là đủ rồi. Đó là thử thách do thánh tích mà Eris đã ban cho tôi đặt ra. Tôi không mong là nó sẽ dễ dàng vượt qua. Đằng nào thì, giờ thì tôi đã gặp cậu, tôi nên cho cậu một lời cảnh báo.”

Ngay khi tôi đang phân vân liệu mình có nên nói với anh ta về Aigis hay không, khuôn mặt của Mitsurugi đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

“Những Quỷ Tướng đã đặt thành phố Axel vào tầm ngắm… Không, có lẽ phải nói chính xác là quân đội Quỷ Vương đang nhắm đến Axel. Tôi không biết mục tiêu của bọn chúng là sự hủy diệt của thành phố, hay cậu, hay thậm chí là Aqua-sama, nhưng nếu cậu không tự tin về việc đứng lên chống lại bọn chúng, tốt nhất là cậu nên sống lặng lẽ ở ngôi làng này hay thủ đô trong một thời gian.”

Nói ra điều đó, anh ta quay người lại.

“Cậu là người đã từng một lần đánh bại tôi. Nó sẽ là một rắc rối nếu như cậu để thua Quỷ Vương. Lần sau tôi chắc chắn sẽ thắng cậu, và sau đó, Aqua-sama sẽ…”

Bỏ lại sau lưng những lời chia tay đầy kịch tính như vậy, Mitsurugi rời đi.

.

.

“… Cô nói đi Darkness, có phải cái cách mà anh ta nói ra điều đó, làm cho tôi trống giống như một dạng nhân vật chính không?”

“Anh có nhìn nhận vấn đề này theo kiểu nào đi nữa, cậu ta chắc chắn nhìn giống nhân vật chính hơn anh.

.

.

Sau khi tiễn Mitsurugi-

“Giờ thì, đi đón Megumin thôi-“

“… N-Nói nè, Kazuma, mang Megumin quay về là một điều tốt, nhưng có lẽ chúng ta nên đi dạo một chút trước khi đến đó, được không? Tôi muốn nói là, lúc ở Alcanretia, chúng ta đã cùng nhau khám phá thành phố, phải không?”

Darkness đột nhiên nói điều đó.

“Tôi không ngại việc đi dạo, nhưng tôi không biết Megumin sẽ nói gì nếu như em ấy biết chúng ta đi chơi mà không có em ấy.”

Hơn nữa, nếu chỉ là đi dạo, bọn tôi có thể đi đón Megumin và cả ba cùng nhau đi dạo…

“T-Thôi nào, tôi đã nghĩ là chúng ta có thể làm điều gì đó giống như hẹn hò một lần…”

Giọng của Darkness dần dần nhạt đi…

Một cuộc hẹn hò à?

“Cô biết đấy, giờ tôi nghĩ về điều đó, tôi không nghĩ là mình đã từng có một buổi hẹn hò đúng đắng.”

“Đ-Đúng không!? Không, tôi nghĩ việc đi dạo xung quanh thành phố khá giống một buổi hẹn hò. Nhưng tôi đã luôn trông chờ vào một buổi hẹn hò giống như trong tiểu thuyết, nơi mà anh sẽ bận tâm đến việc mình sẽ phải mặc gì và đến chỗ gặp mặt sớm hơn giờ hẹn.”

Darkness đỏ mặt khi cô ấy một hơi nói ra toàn bộ điều đó.

“Vậy là cô cũng có khía cạnh của một thiếu nữ. Nếu cô cái cảm giác giống như là một tiểu thư như thế này vào lần đầu chúng ta gặp nhau, tôi nghĩ mình có thể sẽ phải lòng cô rồi.”

“Eh!? L-Là vậy sao?… Tôi đã nghĩ những sở thích giống như thiếu nữ này sẽ không phù hợp với một tiểu thư của một đại gia tộc, nhưng… tôi hiểu rồi…”

Chà, tôi vốn nói về việc giấu đi sở thích tình dục của cổ và hành xử giống như một cô gái bình thường, nhưng tôi đoán đó không còn là vấn đề nữa.

“N-Nói nè, Kazuma, thời tiết hôm nay thật đẹp!”

“Rõ ràng là Hồng Ma Tộc đã sử dụng ma thuật để điều khiển thời tiết, vì vậy trời luôn nắng ở những khu vực này.”

Vì ở đây bầu trời luôn có những ánh nắng ấm áp, Làng Hồng Ma la một nơi hoàn hảo để đi dạo.

“Bọn họ vẫn lãng phí ma pháp như bình thường, nhưng ma pháp của Hồng Ma Tộc cũng rất ấn tượng. Thật tuyệt vời khi ở đây thật yên bình.”

“Nhìn kìa, Kazuma, con mèo đang nằm ngủ trên băng ghế!

“Đó là hầu cận của Hồng Ma Tộc, chính xác thì bọn chúng ở đây là để giám sát khu vực xung quanh ngôi làng.”

Tôi thuật lại một số kiến thức địa phương cho Darkness, khi cô ấy vui vẻ chỉ về phía con mèo.

“Nhìn xem, những người già đang nhàn nhã câu cá ở đó.”

“À, những người đó đang tập trung lũ quái vật sông dưới sông lại. Họ dùng dây thép thay cho dây câu, vì vậy họ có thể truyền ma pháp hệ sét xuống dây khi nó bị đớp và lên cấp bằng cách đó.”

Darkness, người mới một lúc trước đã rất phấn khỏi, từ từ nhăn mặt.

“… Kazuma, tôi không nghĩ ngôi làng này là một chổ tốt cho việc hẹn hò.”

“Ờ thì, sau cùng nó là quê nhà của Hồng Ma tộc nổi tiếng hiếu chiến. Cái gì, cô thật sự muốn đi hẹn hò đến như vậy sao?”

Darkness, đang bước đi bên cạnh tôi, đột ngột quay mặt sang phía tôi.

“Đương nhiên! Ngay từ lúc bắt đầu, anh đã quá cố gắng để khiên tôi phải lòng anh mà!”

“Nó không giống như những gì tôi nhớ! Tôi đã chìa tay ra và cô đã tự mình yêu tôi!”

Tôi ngay lập tức vặn lại với một giọng cự tuyệt, nhưng có vẻ điều tôi vừa nói tuyệt đối là điều tồi tệ nhất.

“T-Tôi tự mình!? Tôi tự mình yêu anh!? Ai là người đã đột nhập vào hôn lễ của tôi, khi tôi chuẩn bị cưới tên Alderp!? Và anh đã rải toàn bộ tài sản của mình trước mặt mọi người và tuyên bố thứ gì đó như là mua tôi trước khi mang tôi đi không phải sao!”

“Ờ-Ờ thì, không thể khác được, giờ tôi có thể không!? Nó không phải là tôi có thể cứ tỏ ra lạnh lùng! Tôi không thể không giành lấy toàn bộ những thành tựu đó! Xin lỗi vì tỏ ra lạnh lùng! Tôi sẽ xin lỗi vì đã đạt được tất cả những vinh quang đó! Đúng vậy, thường thì mọi ngươi sẽ phải lòng tôi, đúng không!?”

“Cái gì vinh quang cơ!? Đừng có mà cầm đèn chạy trước ô tô! Người duy nhất sẽ phải lòng anh là những kẻ kì quặc như tôi và Megumin!”

“Vậy cô ghét hay thích tôi!? Chọn một cái và gắn bó với nó đi! Nếu như cô thích tôi thì hãy khen tôi nhiều hơn đí! Cô biết đấy, có một người hâm mộ đang đợi tôi quay trở lại Axel!”

Darkness nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ khi nghe thấy điều đó.

“Đừng nói với tôi là anh thật sự tin tưởng vào điều đó nhé? Đó chắc chắn là một tên lừa đảo đã bị thu hút bởi sự giàu có hay danh tiếng của anh. Nó có một chút kì lạ khi tôi nói điều này, nhưng sẽ không có bất kì người nào hâm mộ anh tồn tại.”

“Thiếu sót duy nhất của tôi là không sẵn sàng làm việc! Trên phương diện khác tôi khá là thu hút đấy, cô không biết à!?

“Không muốn làm việc là một thiếu sót chết người!”

Khi tôi và Darkness đang bất đồng quan điểm,

“Nếu như Kazuma không muốn làm việc, em sẽ kiếm một công việc và hỗ trợ anh.”

“Em trở nên quá mềm lòng với hắn ta, Megumin! Đây là lý do mà hắn ta càng lúc càng trở nên cẩu thả!”

‘‘Xem ai đang nói kìa! Không phải cô đã nói mẫu người lý tưởng của cô là một tên rác rưởi, người không muốn làm việc à!?”

… …

Cả hai chúng tôi xoay mặt lại, và thấy Megumin đang đứng ngay tại đó.

“ Hai người trông như đang có thời gian vui vẻ trong lúc em đang ở trong nhà giam nhỉ. Hai người có phiền không nếu như em tham gia?”

Darkness và tôi cúi đầu xuống-

“-Anh đã nói với cô ta nhiều lần là chúng ta nên đến đón Megumin, nhưng Darkness…”

“Anh cũng là người đã nói mình chưa hề có thứ gì đó như là một buổi hẹn họ đúng nghĩa! K-Không, Megumin, không phải nó, bọn chị ở đây chưa được lâu, vì vậy bọn chị chỉ nói về cảnh quang xung quanh…”

Đáp lại lời bào chữa thảm hãi của chúng tôi, Megumin bắn cho tôi một ánh mắt bực tức.

“Anh có một buổi hẹn hò đúng nghĩa à? Vậy thì cả ba chúng ta hãy cùng đi hẹn hò. Em sẽ hướng dẫn anh đến những cửa hàng tuyệt vời.”

“Nó nghe không giống như một buổi hẹn hò… Không, bỏ nó đi…”

Chúng tôi không làm bất cứ điều gì đặc biệt xấu, nhưng vì một lý do nào đó, mà tôi không thể nói gì cả.

“Đằng nào thì, đi ăn trưa thôi. Có một nhà hàng em từng làm việc ở ngay khúc cua này.”

“Vâng.”

Đi theo một Megumin đang yêu đời một cách lạ thường, cuối cùng chúng tôi lại thành ra đi dạo xung quanh ngôi làng.

.

.

“-Chào mừng! Oh, thì ra là Megumin! Cũng được một thời gian rồi. Em đã học được ma pháp nào khác ngoài Explosion chưa?”

“Vâng, đã được một thời gian rồi. Em không có ý định học bất kỳ ma pháp nào khác ngoài Explosion. Có một khoảng thời gian em cân nhắc đến việc học ma pháp cao cấp, nhưng khi em đưa thẻ của mình cho anh chàng Kazuma này đây, anh ấy đã nói là ma pháp Explosion là phù hợp nhất với em. Chỉ tập trung theo đuổi con đường của những vụ nổ…”

“Anh không có nói điều đó, anh chắc chắn không có nói đến mức đó.”

Sau khi phủ nhận ảo tưởng đang dân trào của Megumin, người Hồng Ma Nhân còn lại nói.

“Oh, tốt thật. Bọn anh sẽ có một buổi tranh luận thật sự dài nếu như Megumin học những ma pháp khác.”

“Oh, vậy là anh tổ chức một cuộc họp về ma pháp Explosion của em sao? Vâng tất nhiên là anh sẽ làm nó rồi. Sau cùng học những ma pháp khác cũng chỉ là lãng phí điểm kỹ năng thôi.”

“Không, bọn anh đang bàn luận về biệt danh mới của em. Danh xưng, Pháp sư số một Hồng Ma Tộc, người sẽ trở thành người gọi sấm chớp giáng xuống, ý anh là, danh xưng của Yunyun, đúng không? Đó là lý do tại sao danh hiệu mới của Megumin nên là, pháp sư hài hước số một của Hồng Ma Tộc-“

Megumin vồ lấy anh ta mà không cso bất kì cảnh báo nào.

“Này, Megumin, bình tĩnh! Đối thủ của em là một đại pháp sư! Thể chất của bọn họ rất thấp, vì vậy đừng có siết cổ họ!”

“Em cũng là một Đại Pháp Sư, và trên hết là một cô gái! Em sẽ cho anh thấy sức mạnh của một pháp sư hài hước!”

Một loạt các giọng nói vang lên khi Megumin bắt đầu nổi cơn thịnh nộ.

“Mười nghìn Eris cho pháp sư hài hước!”

“Ba mươi nghìn Eris cho pháp sư tệ hại!”

“Năm mươi nghìn Eris cho pháp sư bộc phá!”

“Này, em không quan tâm khi mọi người đặt cược lên em, nhưng ngừng cái việc gọi em bằng mấy cái tên kì quặc đó đi! Tuy nhiên, cái tên pháp sư bộc phá nghe có vẻ ngầu đó, nêm em sẽ bỏ qua vụ này… Oh, được rồi, em sẽ xử lý hết tát cả cách người!”

“Tôi không quan tâm cô bé sẽ làm gì, nhưng hãy làm nó ở bên ngoài!”

.

.

Sau khi cả bọn bị đuổi ra khỏi nhà hàng, chúng tôi quyết định quay lại nhà của Megumin để ăn trưa.”

“Hai người có sao không? Nghiêm túc đấy, gây gỗ với Hồng Ma Tộc, hai người liều lĩnh cũng có giới hạn đi chứ.”

“Từ đầu, em là người đã lao vào họ. Đây thật sự không phải là điều mà em nên nói? Dù sao thì, nó vẫn ổn mà, đúng không? Thỉnh thoảng va chạm như thế này thật sự khiến anh cảm thấy mình giống như một Mạo Hiểm Giả.”

Cuối cùng, Megumin đã tấn công tất cả những người đang treo ghẹo em ấy, và sau khi nhìn thấy Megumin gặp bất lợi về số lượng, Darkness và tôi lao vào cuộc ẩu đã và đứng về phía em ấy.

“Đúng vậy, như là một kị sĩ, Chị không thể đứng trơ ra khi mà đồng đội của mình bị gọi là pháp sư tồi tệ và pháp sư hài hước. Thêm vào, đó là một trận đấu tốt. Chị đã hưởng thụ nó một chút.”

“Cái tên mà đã đối mặt với cô, cuối cùng lại van xin cô thả anh ta đi với nước mắt lưng tròng, cô không biết à? Cô thật sự nên ngừng việc thúc giục người khác để thỏa mãn cái thú khổ dâm của mình.”

Megumin khẽ cười khúc khích.

“Đối với Hồng Ma Tộc bọn em, gọi người khác là tội tệ có thể xem như là một lời khen. Có một câu nói từ xa xưa bảo rằng, bất cứ ai được coi là tồi tệ cuối cùng sẽ thức tỉnh được sức một mạnh mới.”

“Đó là một câu tục ngữ khá hay về sự tiến bộ, nhưng… Chị thật sự không thể hiểu được cái cách mà Hồng Ma Tộc bọn em thấu hiểu sự việc.

Khi chúng tôi đang quay trở lại nhà của Megumin, một cô gái trong có vẻ quen thuộc gọi chúng tôi.

“Oh, là Megumin sao? đã được một thời gian rồi nhỉ!”

“Nè, Arue. Thất hiếm khi thấy cậu ở bên ngoài xét theo việc cậu thường xuyên chui rúc ở trong nhà. Cậu vẫn là một NEET đang nhắm tới việc trở thành một tác giả, đúng không?”

Người gọi chúng tôi là một cô gái trẻ với thân hình phát triển khá tốt và đeo một miếng bịt mắt.

“M-Mình không phải là NEET! Mình là một tác giả chân chính! Mình đang viết cho tòa soạn báo Hồng Ma Tộc, gần đây mình còn xuất bản một cuốn sách! Mình làm ra tiền, vậy nên mình không phải là một NEET!”

“M-Mình hiểu rồi, vậy nên ngừng kéo miếng bịt mắt của mình! Đó là thứ cậu đã cho mình! Thêm vào, nó đau!”

Cái cô bé rắc rối Arue đã kéo miếng bịt mắt của Megumin nhìn là một hình thức phản đối.

Tôi nghĩ tôi đã nhớ về việc bị ném vào một cái vòng lặp như thế này nhờ vào em ấy…

À phải rồi, lá thư của Yunyun!

“Này Megumin, em ấy là cố gái kì lạ đã gửi cho Yunyun cái câu chuyện xoàng xĩnh đó và gây ra cho chúng ta biết bao nhiêu là rắc rối, đúng không? Anh đã quên mất điều đó!”

“Ah, anh là cái tên người ngoài đã xé nát bản thảo của em! Em cũng không hề quên điều đó!”

Arue nói một cách giận dữ với đôi mắt rực lên sắc đỏ.

“Mà sự khác biệt giữa một tác giả và NEET là gì?”

“Em là một Hồng Ma Nhân! Nếu như anh chọc giận em, em sẽ thổi bay anh đi với ma pháp cao cấp!”

“Hai người không tiếp xúc nhiều với nhau, vậy tại sao hai người lại gây gỗ ngay từ lúc mà hai người gặp mặt vậy hả!? Bình tĩnh lại!”

Megumin bước vào và ngăn Arue tóm lấy tôi.

“Em chắc là một trong số những bạn cùng lớp với Megumin. Chị là Darkness, chị đang ở cùng một tổ đội với em ấy. Chị sẽ ở lại trong làng trong một thời gian ngắn, nhưng làm ơn hãy quan tâm đến chị.”

Nói ra điều đó, Darkness chìa tay ra với một nụ cười.

“Tên của em là Arue, tác giả số một của Hồng Ma Tộc. Em cảm thấy nhẹ nhõm vì onee-san trông có vẻ là một người hiểu biết lẽ phải. Rất vui được làm quen với chị.”

Arue đáp trả lại với một nụ cười chân thành, hoàn toàn trái ngược với thái độ mà nhỏ vừa cho tôi thấy.

“Này, tại sao lại chúng tôi lại nhận sự tiếp đón quá khác nhau đến như vậy hả? Và cái cách mà em tự giới thiệu bản thân của mình nghe vĩ đại quá nhỉ! Tại sao em không nói với anh chính xác là có bao nhiêu tác giả trong số Hồng Ma Tộc trước khi tự gọi mình là số một nhỉ?”

“không phải rõ ràng là phải cư xử thân thiện với một trong những bạn đồng hành của Megumin sao? Em sẽ đối xử với anh tương tự như vậy nếu như lúc trước anh không làm tổn thương em. Về số lượng tác giả trong số Hồng Ma Tộc, em không có bình luận nào?”

Arue nói một cách thờ ơ.

“Ồ đúng rồi, nghĩ về điều đó, anh đã không được nghe bất kì lời giới thiệu hào nhoáng nào của Hồng Ma Tộc kể từ khi anh đến đây.”

“Anh không biết là anh sẽ chỉ giới thiệu bản thân mình vào lúc lần đầu tiên anh gặp người khác à? Nhân tiện, em sẽ không làm việc đó với anh. Trông anh không có vẻ là một người tốt.”

Cái miệng của con nhỏ này khá là đánh đá đấy nhỉ.

“Em được nghe là Megumin đã có bạn trại, nhưng đừng nói với em đây là cái tên trong câu hỏi đó? Đừng nghĩ em tệ hại khi nói ra điều này, nhưng giờ vẫn chưa quá trễ để quay lại và tiến triển với Yunyun đâu.”

“Đó có phải là tuyên bố chiến tranh không, hả con mắm một mắt? Em đã nói em vừa phát hành một cuốn sách, đúng không? Nếu anh tìm thấy bất kì cuốn sách nào của em trong cửa hàng, anh sẽ đặt nó bên dưới quyển sách của những tác giả khác.”

Lông mày của Arue giật giật sau khi nghe những lời của tôi.

“Megumin, tên này không tốt! Mình sẽ giúp cậu thoát khỏi hắn ta ngay lập tức!”

“Oh, em muốn chiến à? Kỹ năng Steal của anh khá là đặc biệt đấy, em biết không? Đừng nghĩ cái miếng bịt mắt và quần lót của em sẽ an toàn!”

“Nếu hai người khăng khăng là muốn đánh nhau, vậy thì em sẽ là đối thủ của hai người! Đừng nghĩ một Đại Pháp Sư cấp cao sẽ có bất kì khó khăn nào đễ đánh bại một cặp NEET!”

“”A-Anh (mình) không phải là một NEET!”

Part 3

Tối hôm đó.

“Waaaaaah! Bwaaaaah! Waaaaaah!”

Aqua quay lại nhà của Megumin trong nước mắt.

“Chuyện gì đã xảy ra? Trưng ra vài tư thế xấu hổ không thể nào làm cho cô bị tổn thương tâm lý, sau toàn bộ những việc xấu hổ mà cô đã làm. Chỉ là họ đã bắt cô làm cái gì?”

Tôi hỏi Aqua trong khi cô ấy rên rỉ với cả bốn chi.

… Nhìn kỹ thì, Aqua đang được bao phủ trong bùn.

“Uuu… uuu… thử thách hôm này là… ‘Điều cần thiết nhất của một Hồng Ma Tộc là may mắn. Hai người có thể tham gia thử thách này bao nhiêu lần hai người muốn cho đến khi hai người mở đúng cánh cửa’. Họ nói vậy trước khi cho chúng tôi thấy một loạt cánh cửa.

X-Xin chia buồn…

Có phải nó giống như thứ hay xuất hiện trong mấy chương trình truyền hình Nhật Bản, người nào mở nhầm cánh cửa sẽ rơi xuống một hố bùn?

Toàn bộ việc này phụ thuộc vào may mắn. Nó là phù hợp một cách tồi tệ với Aqua.

“Tuy nhiên, cô vẫn xoay sở để vượt qua được thử thách, đúng không? Làm tốt lắm, hãy đi tắm đi. Trong lúc đó, tôi sẽ làm một số đồ ăn vặt chất lượng cao với kỹ năng nấu nướng của mình.”

“…Shiokara được đấy…” Một dạng đồ mắm được làm từ những miếng hải sản nhỏ, chi tiết https://japo.vn/contents/am-thuc/mon-nhat/18678.html

Sau khi yêu cầu một món ăn phổ biến đến ngạc nhiên tới như vậy, chúng tôi đưa Aqua đi tắm.

“Mẹ của Megumin, um… t-tối hôm nay…”

Darkness bắt đầu nói một cách ngập ngừng trong khi lén nhìn trộm tôi.

“Đừng có xa lạ vậy, cứ gọi dì là Yuiyui… Đằng nào thì, tối nay thì sao? Tối này Darkness-san trông có vẻ rất hứng tình nhỉ.”

“Hứng tình? Không, ý cháu là, dì có thể không để Megumin và Kazuma ngủ cùng phòng tối nay…”

Hôm nay Darkness có vẻ có ý thức kì lạ về chuyện đó. Hay bởi vì buồi hẹn hò chiều hôm nay?

“Sao phải làm vậy? Hau cháu muốn một thứ gì đó như là tình một đêm chẳng hạn?”

“Tình một đêm!? Không, đương nhiên không! Nó chỉ là, hôm nay có rất nhiều thứ đã xảy ra, nên nghĩ đến việc mà bọn họ ở cùng một căn phòng vào hôm nay khiến cháu có một cảm giác bị xa lánh…”

Nói ra điều đó, Darkness liếc nhìn tôi như thể ra hiệu cho tôi hỗ trợ cô ấy…

Megumin nghiêng đầu.

“Hôm nay có gì đó xảy ra sao?”

“Không hề. Darkness chỉ tự mình bị cuốn vào chuyện đó thôi.”

“Cái—!? Này, Kazuma, sau khi có một buổi hẹn họ như vậy, nó có chút-“

Ngay cái lúc mà Darkness xoay người lại, Yuiyui bắt đầu niệm chú sau lưng cô ấy-

.

.

“-Yahoo! Đó là chiếc giường của cô gái 14 tuổi!”

“Tên tiểu tiết- Tại sao trong tất cả mọi thứ anh lại chỉ chú ý đến nó?”

Sau khi làm xong món ăn vặt và kéo một Darkness đang say ngủ, tôi và Megumin đi nghĩ sớm.

“Nó là cái giường của một cô gái 14 tuổi, em không biết à? 14 tuổi, không phải 15. Nó là một thứ vô cùng quý báu, vậy nên anh mới nói to nó ra.”

“Em thật sự không hiểu nó khác biệt lớn đến thế nào. Giường ngủ của con gái gần như là giống nhau…”

Tôi nhảy lên giường ngay cái lúc bước vào phòng, và lăn qua lăn lại trên đó.

“Chả, nếu anh phải nói cụ thể từng chi tiết, chúng ta có thể nói đến sáng, vậy nên hãy để chuyện đó cho hôm khác.”

“Em luôn luôn có một ấn tượng như thế này, nhưng anh không phải là một lolicon, đúng không? anh không phải lòng em vì em nhỏ con, đúng không?”

Megumin nhìn chăm chăm xuống tôi với ánh mắt lạnh lùng.

“Thật thô lỗ, anh hoàn toàn thích ngực lớn. Thân hình giống như Darkness mới là kiểu lý tưởng của anh.”

“Em không đặc biệt hỏi về hình mẫu lý tưởng của anh, nhưng miễn anh không phải là một lolicon… Anh trông có vẻ rất hạnh phúc khi Komekko và Iris thích anh, nên em có chút lo lắng…”

Điều đó bởi vi hai em ấy là kiểu nhân vật em gái. Không phải vì tôi thích những cô gái nhỏ.

“Chà, anh cảm thấy như một cuộc chiến sẽ nổ ra nếu anh đi vào chi tiết cụ thể của việc đó, nên hãy để nó vào dịp khác.”

“L-Là vậy sao… Chà, em thật sự không quan tâm đến nó lắm. Đằng nào thì, không có nhiều thứ chúng ta có thể nói, hãy nhanh chóng ngủ thôi.”

Nói ra điều đó, Megumin trượt vào góc của chiếc giường, để lại một khoảng cách an toàn giữa chúng tôi.

… …

“Nói đi Megumin, tại sao em lại nằm ngủ xa anh vậy? Chúng ta đã ở giai đoạn mà sẽ dùng những thứ như cánh tay hay ngực để làm gối, vậy thì có lý để giữ khoảng cách vào lúc này?”

“Đương nhiên là có, nếu em xích lại gần anh, anh cuối cùng lại phải chịu đựng điều đó, không phải sao? Em làm như thế này để anh không phải nâng cao hy vọng một cách không cần thiết.”

Ờ thì…

“Hy vọng của anh đã trỗi dậy từ cái lúc mà chúng ta cuối cùng lại ngủ cùng một giường, nên nó có hơi trễ cho điều đó.”

“Có phải đàn ông các anh không còn cái suy nghĩ nào khác ngoài việc đó không hả? Đằng nào thì, cuối cùng cũng có thứ gì đó lao vào cản trở, vì vậy sẽ không có gì xảy ra!”

Có phải em ấy đang nói về vụ lời nguyền mà tôi bịa ra không?

Tôi đã để Aqua lặp đi lặp lại việc thi triển Break Spell lên bản thân mình, mặc dù cô ta vẫn nói rằng không thể phát hiện ra bất kỳ lời nguyền nào đang ở trên người tôi. Thiên phạt của Aqua chứ có phải lời nguyền đâu mà giải

Nếu không có thứ gì thay đổi kể cả với việc đó, vậy thì…

“Có khả năng người đã nguyền rủa anh chính là Quỷ Vương, cái tên mà kể cả Aqua cũng khá khó khăn để đối phó…”

“Quỷ vương có thể nhảm nhí đến thế nào cơ chứ? Anh không cảm thấy có lỗi khi chồng thêm những tin đồn vu khống lên Quỷ Vương à?”

Megumin có thể nói điều đó, nhưng nếu Quỷ Vương thật sự đặt một lời nguyền như vậy lên tôi, tôi sẽ không ngại mà rời đi ngay lập tức để đánh bại hắn ta.

Lúc đó, ngay khi tôi vừa có suy nghĩ như vậy.

Tôi cảm thấy thứ gì đó mềm mại nắm lấy tay phải của tôi.

Có vẻ như Megumin đã nắm tay tôi ở dưới tấm chăn.

“Chỉ nắm tay thôi thì vẫn ổn, đúng không? Anh sẽ không cảm thấy bị dồn nén nếu chỉ như thế này.”

Megumin ngại ngùng mĩm cười với tôi.

Chắc chắn, em ấy đang làm điều này như là một sự bù đắp sau tất cả những gì tôi vừa nói về khoảng cách giữa hai chúng tôi, nhưng…

“Đương nhiên là anh có, em đang nói về cái gì vậy hả?”

“Kể cả với điều này sao!? Er, ờ thì, thật sự thì tim em đang đập rắt nhanh, nhưng theo như anh nói, thì không phải làm như vậy sẽ thoải mái hơn sao?”

Em ấy không hiểu, em ấy không hiểu về nó một chút nào.

“Vì em rất sợ cô đơn, nên tối nay chúng ta có thể ngủ trong khi nắm tay như thế này, nhưng em thật sự nên chú ý đến bán thân mình hơn một chút. Đừng có làm việc này với bất kì ai khác. Họ chắc chắn sẽ hiểu nhầm và nhảy vào thịt em đấy.”

“Không thể nào có chuyện em sẽ ở trong hoàn cảnh này với bất kì ai khác! Tại sao giọng anh lại mang cái âm điệu như ‘Ahh, đây là một điều tốt, mình đúng là một quý ông’ vậy hả?”

Nói ra điều đó, Megumin nắm chặt tay tôi hơn…

“Ouch, nó đau đấy! Level của em cao hơn anh rất nhiều, vậy nên cẩn thận chút! Em có thể nghiền nát tay anh nếu như em dùng quá nhiều sức mạnh đó!”

“Không thể nào có chuyện sức mạnh của em lại gióng như một con quái vật cả! Thật ra, anh nên thực sự gia tăng level của mình. Em sẽ cùng đi với anh, nên anh có thể thực hiện bao nhiêu nhiệm vụ tiêu diệt quái vật mà anh muốn.”

Gia tăng level của tôi à….

“Kể cả khi em nói điều đó, em có hiểu được cảm giác đau đơn khi anh nhìn thấy chỉ số của mình không tăng lên của cả khi anh lên level không? Gần đây, ngoại trừ mày mắn, chỉ số của anh chỉ hầu như không tăng lên. Điều tốt nhất là có thêm nhiều điểm kỹ năng, ngoài ra không còn gì khác. Nhưng là một NEET, có rất nhiều kỹ năng có lợi cho lối sống của anh. Anh đang gặp khó khăn với việc tìm ra động lực để nâng cao level…”

“Chỉ số của anh đang đến gần giới hạn à…. Hmm, ờ thì, có khá nhiều loại thuốc nước đắt tiền có thể tăng vĩnh viễn chỉ số của anh. Chúng ta có thể tiêu diệt quái vật, và dùng số tiền mà chúng ta dành dụm được để mua thứ thuốc nước đó và trở nên mạnh mẽ hơn theo cách này…”

“Thay vì dùng thứ thuốc đó lên anh, không phải sẽ tốt hơn nếu dùng nó lên những người vốn đã có tài năng ngay từ lúc đầu sao?Nó không giống như những loại thuốc đó được mọc ra từ trên cây, đúng không?”

Megumin trở nên im lặng trong một chốc.

“… Vậy thì, ít nhất chúng ta có thể làm gì đó với trang bị của anh…”

“Chỉ số sức mạnh của anh không cao, vì vậy không có nhiều thứ mà anh có thể hoàn toàn sử dụng.”

Trong khi vẫn còn đang nắm lấy tay tôi, bàn tay của em ấy bắt đầu chuyển động như đang giả vờ vuốt vẻ, như thể em ấy đang cố gắng an ủi tôi vậy.

“… Em đang thương hại anh, đúng không?”

“K-Không, nếu có việc gì đó mà em có thể làm, anh cứ thoải mái mà nói với em. Bao gồm cả khi ai đó bắt nạt anh. Bất cứ khi nào anh đụng phải một Mạo Hiểm Giả, người gọi anh là yếu đuối, em chắc chắn sẽ sẽ gây chiến với họ và đáp trả, ‘Có vẻ như ngươi mới là kẻ yếu đuối,’ trong khi em đập họ…”

“Dừng làm việc đó đi! Vậy ra đó là lý do tại sao Những Mạo Hiểm giả mà trước giờ anh chưa từng gặp mặt lại gọi anh là, Weaklingma-san người cần một cô gái để bảo vệ anh ta!” (Kazuma yếu đuối)

Đó đúng là em ấy, nhưng tôi thật sự mong là em ấy sẽ dành ra một chút suy nghĩ cho cảm giác của tôi trước khi làm những điều như vậy.

“Nhưng anh và Darkness trở nên giận dữ vào hôm này, khi em bị trêu chọc, đúng không? vậy thì tại sao em lại không được giận dữ khi có ai đó lôi anh ra làm trò cười cơ chứ?”

Megumin nói ra điều đó với một nụ cười.

Nó gần giống như là em ấy đang trêu chọc tôi.

… Điều đó chỉ vừa mới xảy ra, vậy nên tôi thật sự không thể nói bất kì điều gì…

“Em đã thật sự rất hạnh phúc khi hai người nhảy vào cuộc ẩu đã, anh biết không? Với cái cách mà mọi thứ diễn ra, em có thể thua vì bị vượt trội về số lượng. Ờ thì, nếu em thua, mỗi đên em sẽ đến nhà của những kẻ đã trêu chọc em vào hôm nay, để gửi lời cảm ơn…”

Tôi thật sự mừng vì tôi đã nhảy vào can thiệp.

“Đằng nào thì, ai sẽ là cộng sự của Yunyun cho thử thách ngày mai? Hai thử thách đầu tiền là chỉ để cho họ đùa giỡn, nhưng thử thách cuối cùng khá là khó khăn. Đặc điểm quan trọng nhất của Hồng Ma Tộc, những con người đã được sửa đổi cần là khả năng sống sót qua bất kì trận chiến nào. Thử thách cuối cùng chính là sống sót qua một đêm ở trong rừng, nơi mà những con quái vật mạnh mẽ làm tổ.”

Và đột nhiên đem cái vụ thử thách ra nói, cái thứ thực sự giống như một trò chơi khăm thay vì một thử thách.

“… Đột nhiên bọn họ trở nên nghiêm túc. Darkness có thể chịu đựng rất nhiều đòn tấn công, nhưng cô ấy không thể đánh trúng được đối thủ, và nó sẽ rất tệ nếu như Yunyun cạn kiệt mà lực. Và Aqua chắc chắc sẽ thu hút cả một đàn undead nếu như chị ấy dành một đên ở trong rừng…”

“Trước khi anh có thể nói điều gì, em không thể để cho anh đi, với đôi mắt và mái tóc màu đen của anh, tranh đấu trong khi con ninin đó vẫn còn lãng vãng ở ngoài kia.”

“… Chúng ta có nên tìm một Hồng Ma Nhân để trở thành công sự của Yunyun trong ngày mai không?”

“Đừng làm điều đó. Đi dạo xung quanh và hỏi mọi người có muốn làm bạn của Yunyun không, nó sẽ gióng như một dạng trừng phạt với cậu ta. Cậu ấy chắc chắn sẽ khóc.”

Cuối cùng, vẫn là tốt nhất là để tôi đi ra ngoài đó. Nó không giống như tôi có bất kì ai để thay thế.

Với việc sử dụng kỹ năng nhận diện kẻ địch và ẩn thân một cách khôn ngoan, dành một đêm ở trong rừng là hoàn toàn có thể.

Và có vẻ như Megumin đã biết được những gì mà tôi đang suy nghĩ.

“Anh không thể, được chứ? Kẻ đang săn lùng anh là con Bomber Majin. Aqua sẽ không thể hồi sinh cho anh nếu như anh cháy thành tro bởi một vụ nổ.?

“Kể cả khi em nói điều đó, chúng ta không còn ai để làm cộng sự của Yunyun. Em thậm chí còn giữ im lặng về con Bomber Majin để thử thách trở thành tộc trưởng của Yunyun không bị hủy bỏ, đúng chứ?”

Đúng vậy, mỗi ngày em ấy đều phải vào nhà giam vì bạn mình.

“… Đó hoàn toàn không phải là sự thật. Không phải lúc trước em đã nói với anh rồi sao? Bằng việc giữ im lặng về con ninin, em có thể hạ nó trước bất kì ai khác, và cướp lấy vị trí tộc trưởng bằng cách đó.”

“Oh, được rồi, đó là tsundere.”

Ngay lúc đó.

Megumin ngẩn đầu lên từ bên dưới chiếc chăn.

“… Yunyun đúng thật là một người bạn quan trọng. Hoàn toàn trên quan điểm thực dụng, thay vì em, người không muốn rời khỏi Axel, hay những người khác không hề có ý định với vị trí đó, Yunyun là phù hợp nhất cho vụ trí tộc trưởng. Nhưng…”

Nhìn chằm chằm vào tôi với cặp mắt đỏ tươi của mình, rồi em ấy nói,

“Mỗi khi anh liều mạng vì một ai đó, vì một lý do nào đó mà em cảm thấy rất là ghen tị.”

… …

… … … …

“Anh nói gì đi! Giữ im lặng như vậy chỉ khiến em cảm thấy xấu hổ thôi!”

“Anh mới là người cảm thấy xấu hổ! Em đang nói cái gì vậy!? Mặt anh đang nóng đến mức đủ để chiên trứng đó, nên em có thể thôi nói về việc đó không!?

Hai người chúng tôi thả tay ra rồi nhanh chóng xoay lưng lại với nhau.

“Đằng nào thì, ngày mai anh đừng tham gia vào thử thách, được không!?

“Vâng, vâng, anh hiểu rồi! Không cách nào mà anh có thể tham gia sau khi em cho anh một lời thỉnh cầu đầy tha thiết đến như vậy. Chúng ta sẽ nghĩ đến một cách khác.”

“Thỉnh cầu tha thiết!? Er, em không thể phủ nhận là nó không tha thiết, nhưng… Ah, đừng quan tâm, chúng ta phải thức dậy sớn vào ngày mai, vậy nên hãy nhanh chóng đi ngủ đi.”

Có lẽ để giấu đi sự xấu hổ của em ấy, Megumin chui vào trong chăn…

Về phía tôi…

”Này, không phải tối nay chúng ta sẽ ngủ trong khi đang nắm tay sao? Anh muốn ngũ trong khi nắm tay một cô gái mười bốn tuổi suốt cả đêm.”

“Anh thật sự giỏi trong việc phá hỏng bầu không khí đó!”

Part 4

Sáng sớm hôm sau,

Megumin, người đã nghĩ quá nhiều về bạn mình và thị tộc vào tối hôm qua, hiện đang…

.

.

“Tên Hồng Ma Nhân ngu ngốc! Em sẽ xóa sổ cả cái làng này!”

.

.

Đang gây gỗ với Quân Đoàn Phòng Vệ.

“Anh đã nói với em vào lúc bọn anh thả em ra khỏi phòng giam! Nếu em làm thêm một vụ với ma pháp Explosion của mình, em sẽ bị ném vào phòng giam cho đến khi thử thách cho vị trí tộc trưởng kết thúc! Gurk, anh cũng có level khá cao! Kể cả khi em kẹp cổ anh như vậy…

“Con bé đang bắt đầu niệm chú! Bịt miệng nó lại! Đừng để con bé niệm chú!”

“Cần thận, con nhỏ này thật sự rất mạnh! Đừng nghĩ nó chỉ là một con thú dữ bình thường!”

“Ahhh! Bukkoroli! Này, tháo tay của Megumin ra khỏi cậu ta! Bukkoroli đang sùi bọt mép kìa!”

Thành viên của Phòng Vệ Quân đang cố gắng hết sức để không chế một Megumin level cao.

Tôi đã nghĩ về việc này giống như Darkness, nhưng tôi không rủ bỏ được cái cảm giác là, tổ đội này sẽ làm tốt hơn nếu như bọn họ chiến đấu bằng nấm đấm của mình.

“Yunyun! Cứ tiếp tục tiến hành thử thách cuối cùng hoặc bất kì việc gì khác khi mình đang ở trong tù! Nhưng đừng vội nghĩ là cậu đã thắng! Nếu cậu vẫn chưa trở thành tộc trước đến lúc mà mình ra ngoài, mình sẽ chiếm lấy vị trí đó!”

“Megumin, làm ơn hãy thả Bukkoroli ra! Nếu không chúng ta sẽ cần phải sử dụng ma pháp Hồi Sinh đấy!”

Trong khi đang nhìn Megumin bị kéo đi, tôi quay sang một Yunyun trông như chết đứng…

“Đằng nào thì, về thử thách cuối cùng của Yunyun…”

“Tôi chắc chắn sẽ không tham gia.”

Aqua ngay lập tức từ chối.

“T-Tôi… Erm… Ờ thì…”

Daarkness lắp nắp, nhưng rõ ràng là cô ta cũng không muốn trở thành cộng sự của em ấy.

“Tại sao trông ba người bình tĩnh vậy? Megumin lại một lần nữa bị kéo đi, mọi người không thấy à!?”

Yunyun có vẻ như muốn nói điều gì đó, nhưng chúng tôi đã quen với việc này.

Quan trọng hơn, sự thật là hai người còn lại đã từ chối tham gia.

Chà, tôi cho là nó cũng không quá ngạc nhiên. Không chỉ là thử thách khét tiếng của Hồng Ma Tộc, nó còn là thử thử thách khó nhất trong tất cả thử thách.

“… Tôi đã là cộng sự của Yunyun cho thử thách đầu tiên, và Aqua là cộng sự của em ấy trong thử thách thứ hai, vì vậy không phải Kazuma thủ lĩnh của chúng ta sẽ phù hợp với vị trí công sự cho thử thách cuối cùng này sao?”

“Darkness đang một thứ gì đó tuyệt vời. Đúng vậy, hãy để lại cho Kazuma, người cho đến nay vẫn chưa làm được gì.”

Aqua nhanh chóng đồng ý với đề nghị của Darkness, nhưng,

“Thật không may, tôi không thể tham gia. Sau cùng con Moguninnin đang lãng vãng quanh đây.”

“Nghiêm túc đấy, Moguninnin là cái gì?”

Đi mà hỏi tên Hồng Ma Nhân đã đặt tên cho nó, đừng hỏi tôi.

“Ừ thì, cá nhân tôi, tôi thực sự muốn tham gai thử thách, nhưng sau tất cả những gì Megumin đã nói với tôi, nó sẽ là một động thái ngu ngốc khi mà lờ đi em ấy và cứ vậy mà tham gia. Mặc dù vậy, tôi nghĩ nó chắc chắn sẽ suôn sẽ nếu như thôi tham gia vào…”

“Aaa… Nhưng ngoài Kazuma ra, em không biết nhờ ai khác hết…”

Yunyun trông như sắp khóc khi em ấy nói ra điều đó.

“Ờ thì, anh biết một người chắc chắn sẽ giúp em vượt qua được thử thách đó.”

.

.

“Đây là thánh tích Aigis.”

<”Như nhũng gì cậu ta vừa nói, tên của tôi là Aigis. Sở thích của tôi là đánh giá các cô gái và kỹ năng đặc biệt là chọc tức người khác. Rất vui được gặp cô.”>

“Er… X-Xin chào.”

Tôi giới thiệu Yunyun với cái thánh tích ồn ào, Agis.

“T-Thánh tích… này, Kazuma, anh đang nói cái gì vậy? Bộ giáp này là một thánh tích sao?”

Darkness trông thật ngơ khác khi nhìn thấy bộ giáp đột ngột liên tục nói to ra một tràng từ ngữ trước mặt cô ta.

“Hmm? Cô gái tóc vàng này trông thật quen mặt… Oh, tôi nhớ ồi, là cô gái với thân hình dâm đãng đã xuất hiện trong cuộc thi sắc đẹp! Yo, ojou-san,tôi là Aigis. Cô đang mặc một bộ giáp khá tốt đấy. Cô có muốn chúng ta cùng nhau đánh bóng bộ giáp vào một ngày nào đó không?”>

“Cái bộ giáp toàn thân thô tục này bị gì thế? Kazuma, thứ này thật sự là một thánh tích sao?”

“Đừng có hỏi tôi mà đi hỏi Aqua ấy. Và anh ta tự nói bản thân mình là một thánh tích.”

“Này, Kazuma, tôi không biết bất kỳ cái gì về thứ này. Đừng có đẩy hết mọi chuyện sang cho tôi.”

Aqua trả lời với một giọng điệu có một chút bực tức, sau khi tôi chuyển hướng cuộc trò chuyện này qua cô ta.

<”Hmm? Tôi nghĩ là trước đây tôi đã nhìn thấy cô ở đâu đó. Thật kì lạ. Kể cả khi cô ta là một người đẹp, tôi không có bất kì phản ứng nào với cô ta. Nói này, onee-chan? Cô có phải là con người không? Hay cô là một tên đàn ông? Cô không có nhét thứ gì bên dưới chỗ đó đúng không?”>

Tôi thật sự muốn nói là hai người đó phải biết nhau rất rõ.

Sau khi kích hoạt một cảm ứng kì lạ của Aigis, Aqua bắt đầu đá vào phần thân của bộ giáp.

“Em có thể thật sự vượt qua thử thách nếu như thành lập một đội với anh ta không?”

“Kỹ năng và ma pháp không có tác dụng lên anh ta, hơn hết, toàn bộ cơ thể của anh ta được làm từ orichalcum. Thử thách cuối cùng là dành một đêm ở trong rừng, đúng không? Anh ta cứng cáp hơn Darkness và luôn khoe khoan về khả năng phòng thủ không thể xuyên thủng, vì vậy anh nghĩ em sẽ ổn với anh ta.”

Aigis là một tạo tác có tri giác. Anh ta có thể thức cả đêm và có khả năng bảo vệ em ấy kể cả khi họ bị phục kích.

<”Cậu muốn tôi làm cái gì? Xin lỗi, nhưng tôi có một cuộc hẹn để trở thành bù nhìn ở suối nước nóng tắm chung vào tối nay. Tôi cần phải bảo vệ những onee-chan khỏa thân và không có sức phòng vệ khỏi bóng tối.”>

“Chỉ để anh biết, cái suối nước nóng tắm chung đó không phải là suối nước nóng hay cả phần tắm chung.”

<”Cậu đang đùa với tôi đúng không?”>

Ngay sau đó, Darkness nhẹ nhàng kéo ống tay áo của tôi.

”Kazuma, anh ta có thực sự hữu dụng không? Chắc chắn anh ta nhìn có vẻ cứng cáp, nhưng tôi không thể nào không lo lắng về việc để Yunyun ở một mình cùng với anh ta.”

<”Oh, tôi không thể bỏ qua việc đó. Cô đang nghi ngờ khả năng của tôi sao? Trong trường hợp này, sao cô không tự mình thử tôi xem? Không thứ gì có thể đánh bại một người nhiều kinh nghiệm. Cô sẽ không muốn mặc bất kì thứ gì khác sau khi mặc thử tôi.”>

Aigis tuyên bố một cách thách thức. Có vẻ như những bộ giáp cũng có cảm giác tự hào của riêng chúng.

“Grr… Được thôi, nếu như anh sẵng sàng đi xa đến vậy, tôi sẽ mặc thử anh. Tôi cũng khá là có kinh nghiệm về áo giáp đấy.”

<”Cô nói được đấy. Nhưng sau đó đừng có mà khóc. Cấu trúc bên trong của tôi sẽ tự thay đổi để vừa với người mặc, nó tạo ra một sự phù hợp hoàn hảo để lúc nào cũng đảm bảo hiệu suất tối đa.”>

Cuộc đối thoại này bắt đầu giống như một cuộc thi nào đó.

“Nói cách khác, nó sẽ giống như một bộ giáp toàn thân được đặt hàng, đúng không!? Anh đã làm tăng sự kì vọng của tôi đó. Giờ đừng có làm cho tôi thất vọng.”

<”Giờ thì, để bắt đầu, cô cần phải lột ra. Nó có thể có chút xấu hổ, nhưng cô cũng phải cởi cả đồ lót. Nó là điều cần thiết để chắc chắn được hiệu suất tối đa.”>

… …

“L-Là vậy sao… C-Chà, nó chỉ là một bộ giáp. Sẽ khá kì lạ nếu như lo lắng về điều đó… Hãy đi đến đằng kia…”

“Anh không có bất kì vấn đề gì cái hồi anh để Eris-sama mặc mình, đúng không?”

<”Đừng có nói điều đó vào lúc này! Cô gái này sắp đồng ý làm điều đó rồi!”>

“T-Tôi sẽ đập vỡ anh thành từng mảnh!”

Một Darkness phẫn nộ đã tham gia cùng Darkness trong việc trút giận lên Aigis.

Ngay lúc đó

“U-um, Aigis-san, tôi có một yêu cầu!”

<”Đó là gì vậy, onee-chan ngực to? Cứ nói thẳng ra đi.”>

Kể cả khi Yunyun đang đỏ mặt vì vụ quấy rối tình dục, em ấy vẫn đứng ra trước mặt Aigis với một biểu cảm nghiêm túc.

“A-Anh sẽ làm cộng sự của tôi cho thử thách của ngày hôm nay chứ!?”

<”Nó có phải giống như đang mời tôi đi hẹn hò không? Cô thấy đấy, hiện giờ tôi có chút không rãnh. Cô có thể dừng cái cô não cơ bắp này lại không?”>

“Yunyun, Tên này không tốt một chút nào! Hãy nghĩ về một phương pháp khác! Ví dụ như, nó có một chúng không công bằng, nhưng mang theo cả Aqua, Kazuma và chị thay phiên nhau để giúp em…”

Aqua thì thầm vào tai tôi sau khi nghe những lời của Darkness.

“Này, Kazuma, cậu nên thận trọng hơn một chút. Nhìn xem, một tiểu thư quý tộc thuần khiết và đứng đắng giờ lại đi nói mấy thứ đó.”

“Đó không phải là lỗi của tôi, gần đây cô ta đã học được cách lạm dụng quyền lực của mình. Tôi chắc là bản chất thật sự của cô ta như là một quý tộc đã được thức tỉnh.”

“Oh, im đi! Từ đầu, chúng ta chỉ thay đổi các cộng sự ở giữa thử thách. Có luật nào nói là không được phép thay đổi cộng sự trong thử giữa cuộc thử thách không? Nếu như không có…”

Aqua một lần nữa thì thầm với tôi.

“Nhìn xe, Kazuma, Darkness thậm chí còn nói ra mấy lời ngụy biện mà anh thường nghĩ ra kìa.”

“Đừng có đổ tất cả mọi tội lỗi lên tôi. Tôi không phải cái kẻ biến chất này.”

Darkness ứa nước mắt nhìn trừng trừng vào chúng tôi.

“… Không, em muốn có một cuộc thử thách đúng đắng. Say đó, lần này, Megumin sẽ…”

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *