Mở đầu

Ngày hôm đó.

Trong căn phòng kiểu Nhật của lâu đài hoàng gia Belzerg.

“Ahahahaha! Ahahahahaha! Nè Kazuma, nhìn xem! Tôi dùng mấy tờ rơi chỗ phố mua sắm để làm cái mặt nạ của tên ác quỷ lập dị đó nè!”

“Buahahaha! Cái gì thế này? Cô mà không nói chắc còn lâu tôi mới biết cái này làm bằng tờ rơi quảng cáo đó! Cô đúng là giói mấy trò này thiệt!”

Sau khi hộ tống Iris về an toàn, chúng tôi được mời đến chỗ của Claire nơi hiện giờ cả lũ đang rượu chè thả ga.

“Fuahahahah! Ác quỷ có thể nhìn thấu được tất cả giờ sẽ phán: Ngươi, kẻ đang lặng lẽ ngước nhìn bọn ta cùng sự ngạc nhiên trên mặt, một quý cô sở hữu bắp tay cuồn cuộn; rượu muốn tiêu hóa cần thêm protein. Nếu cô chịu uống thêm nữa thì, may ra đám cơ bắp cứng nhắc phiền toái kia sẽ thả lỏng đi đôi chút.”

“Buhahahahaha! Giống quá xá!”

“I-, im đi đồ bợm rượu! Còn Aqua, đừng bảo tôi có cơ bắp cứng nhắc nữa mà!”

Aqua, giờ đang đội mặt nạ Vanir bằng tờ rơi, phô diễn một màn nhại lại hắn đầy sống động. Đáp lại, mặt Darkness trở nên đỏ gay.

“Cho em uống đi mà! Em đã đủ tuổi kết hôn rồi, sao mọi người vẫn cứ xem em như trẻ con là thế nào chứ!!?”

Megumin, vì không được cho uống đồ có cồn, hỏi lại Darkness.

“Mà-, em có hỏi chị thế thì cũng, Megumin, vấn đề không phải ở tuổi tác, mà ờm, là khác biệt về sự trưởng thành của cơ thể hay đại loại thế ấy, chị nghĩ vậy? Megumin, ừm, so với mọi người thì, độ phát triển của em có hơi… “

Tôi bồi phụ Darkness, giờ đã bắt đầu lạc giọng.

“Ahyahyahyahyahyahyhya! Phán chuẩn-!”

“Cái đó không có ‘chuẩn’ gì hết đó! Nè, cái đó thì có gì vui chứ, đồ nát rượu! Đưa em chai rượu anh đang cầm đi mà, đưa đây! Hng, agh, hiyahhhhhhhhhh!?”

Tôi thẳng tay dùng ‘Drain Touch’ lên Megumin khi con bé cố nẩng cái chai khỏi tay mình. Nhìn cảnh tượng đó, Aqua bắt đầu cười phá lên.

“Ahahahahah, Ahahahahaha! Trò này hay-!”

“Không có gì vui trong vụ này hết á! Nè, em bảo trò này hổng có gì vui hết, chị có nghe không hả!? Và anh đang làm trò gì vậy hả Kazuma!? Nếu anh lấy ma lực của em thì sao hôm nay em dùng ma pháp bộc phá được, đúng không nè!? Lát anh sẽ trả lại cho em mà đúng không anh!? ”

Tôi chỉ trưng một nụ cười thân hiểm trước cảnh Megumin nổi đóa.

“Ý hay đấy-!”

“Tên này!”

Bỏ qua Megumin đang bấu lấy mình, tôi vui vẻ nhìn 1 vòng mấy kẻ lộn xộn trong căn phòng kiểu Nhật này.

“Kazuma-san Kazuma-san, mình uống sạch cái lâu đài này luôn đi!”

“Tới bến luôn, nốc đầy bụng tôi đi rồi tôi sẽ cho cả lũ chiêm ngưỡng 1 màn “Create Water” không cần xài ma lực!”

“Đồ khốn nạn cặn bã! Sao a dám đùa dơ tới vậy hả!”

“Trời ơi có ai ở đây không! Nếu mấy người không bận gì thì làm ơn xách 2 đứa này về phòng dùm tôi đi mà!?

Trong khi Aqua và tôi ngồi nghe tiếng khóc than của Megumin và Darkness–

“Nè Kazuma, hôm nay vui quá ha! Ý tôi là, đây là lần đầu nỗ lực và thành tích của chúng ta thật sự được ghi nhận đến thế này!”

“Cô nói phải! Chả biết vì sao mà, đó giờ mỗi lần cả lũ nghiêm túc chịu xách mông lên làm việc đàng hoàng thi ta toàn phải gánh them nợ nầng hay vướng vào mấy vụ kì quái thôi. Cùng lắm thì cũng chỉ nhận được tí tiền bọ hay phần thưởng hay vài thứ linh tinh gì đó!”

Hôm nay, tôi đã tận hưởng một cách hết mình

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *