Tại thị trấn Axel.
Khi tôi đang thả bộ xuống phố để dùng bữa tối, một phụ nữ lớn tuổi mà tôi không biết tình cờ bắt chuyện với tôi.
“ Xin lỗi, tôi có thể hỏi anh một chút được không?
Bác ấy có một cái chai nhỏ trên tay và trông như là đang gặp rắc rối.
“ Anh là một thành viên trong nhóm của Aqua-san, phải không? Tôi thực sự muốn mua nước cô ấy, hôm nay cô ấy không bán à?
“ Cháu xin lỗi, nhưng cháu không hiểu bác đang nói gì cả? “
Ồ, đây không phải là tình cờ rồi.
“ À, thường thì Aqua-san sẽ mang cho tôi loại nước cực kỳ thơm ngon và lấp lánh của cô ấy vào tầm xế chiều như thế này “
Cô ấy thường làm thế à?
“ Vâng, vì một số chuyện nên cô ấy không ở trong thị trấn ạ “
“ Khi tôi nấu cơm với thứ nước đó, lũ trẻ nhà tôi thường không bị dị ứng “
Người phụ nữ trông có vẻ thất vọng và rời đi.
Thật hiếm khi thấy cô ta thực sự giúp đỡ người khác.
Và, ngay khi tôi đang có một chút ấn tượng, tôi nghe thấy một giọng nói phát ra từ trên đường.
“ Tới đây nào, tới đây nào! Tôi, Pierre, một trong những nghệ sĩ đường phố tuyệt vời số một ở thủ đô, sẽ làm các bạn ngạc nhiên! “
Nhìn về phía có giọng nói phát ra, tôi thấy rằng một đám đông khá lớn đang tụ tập.
“ Thị trấn này nổi tiếng với việc làm cho những người biểu diễn đường phố phải khóc ra tiếng mán đấy! Hành động của chúng tôi có phù hợp với điệu nhảy sành điệu của anh không! “
Nghệ sĩ biểu diễn đường phố tuyệt vời Pierre đang cúi đầu chào.
Đây là lần đầu tiên tôi nghe về việc thị trấn này khiến những người biểu diễn đường phố phải rời đi trong nước mắt….
Một tràng pháo tay nho nhỏ vang lên cho Pierre, người nghệ sĩ đang thò tay vào trong túi.
“ Nào nào, bây giờ, thay cho lời chào thì…Có cái gì trong cái túi này ta? “
Một vài đứa trẻ trong đám đông bắt đầu reo hò hào hứng.
“ Một kẻ giết người, một kẻ giết người sẽ từ trong đó nhảy ra “
“ Không, một đàn quạ sẽ bay ra! Chúng sẽ bay ra và vẽ lên một bức tranh trên bầu trời! Aqua-nee-chan đã làm điều đó! “
Pierre đột nhiên ngừng lại sau khi nghe được chính xác những gì khán giả của mình muốn.
“ Không, đây chỉ là chút kẹo mà tôi thay lời chào thôi. Tôi còn chưa bắt đầu mà. Đây chỉ là một hộp kẹo. Này, cô gái, nó ngọt lắm nè “
Anh ta lấy những hộp kẹo đó ra khỏi túi với một động tác cực kì nuột.
“ Có vẻ như mọi người không còn xa lạ gì với các buổi biểu diễn đường phố! Được thôi, tôi sẽ bỏ qua mấy trò đó và đến luôn với một trò xịn sò hơn! Trò, trò biến mất! “
Theo lời Pierre, một phụ nữ mặc trang phục thỏ sải bước bên cạnh anh ta.
“ Trò biến mất…Đừng nói là…..”
“ Anh ta đùa phải không. Anh ta không nghiêm túc đúng không? “
Nghe thấy phản ứng kinh ngạc của đám đông, Pierre vui vẻ cất giọng.
“ Oh, xem chừng mọi chuyện đã trở nên thú vị! Xem đây, khi tôi che cho cô ấy bằng chiếc áo choàng này, cô ấy sẽ biến mất ngay lập tức! Tất nhiên, đây chỉ là một chiếc áo choàng bình thường! Không có mánh khóe hay phép thuật nào ở đây đâu! “
Nghe những lời đó, tiếng la hét nổ ra từ đám đông.
“ Dừng lại, anh định làm gì với người phụ nữ đó “
“ Thằng này điên rồi! ai đó làm ơn gọi cảnh sát đến giùm giùm cái đi “
Nhìn thấy những đứa trẻ khóc lóc, và những người lớn chạy đi tìm cảnh sát, Pierre dường như phát hiện ra thứ gì đó kỳ quặc với đám người này.
.” Tôi…..tôi không biết tại sao mọi người lại kích động như vậy, nhưng tại sao mọi người không xem trước khi phán xét nhỉ!? Nào, mọi người đã chuẩn bị chưa!? Một…haaaai…..ba!”
Khoảnh khắc Pierre che người phụ nữ bằng chiếc áo choàng, đám đông đã chết lặng vì sốc.
Cùng lúc đó, chiếc áo choàng rơi nhẹ nhàng xuống mặt đất
“ K-Không…Không! O-Onee-san đó……”
” Cô ấy biến mất rồi! Anh ta thực sự điên rồi! Anh ta chắc chắn phải là một kẻ nguy hiểm!
“ Gọi những nhà mạo hiểm giả tới đây đi, hắn ta là một tên tội phạm! Hắn ta là một kẻ giết người! “
Nhìn thấy đám đông hoảng loạn, Pierre dường như mất hết bình tĩnh.
“ C-Chờ đã, đây chỉ là một buổi biểu diễn thôi mà, tại sao mấy người nói quá lên vậy, đúng là kì lạ mà “
Sau khi có vài vị cảnh sát chạy hộc tốc tới đây vì nghe người dân trình báo.
“ Này anh kia, mời anh theo chúng tôi về đồn để phục vụ cho công tác điều tra”
“ Tại sao vậy, tôi chỉ biểu diễn thôi mà, làm sao mà bị bắt được cơ chứ? “
“ Chẳng phải rõ ràng anh vừa làm biến mất người phụ nữ đó à? Có phải anh là tay sai của quỷ vương đúng không? “
“ Vớ vẩn! mọi người nói cái gì thế, cô ta chỉ sử dụng teleport mà thôi! “
Khi tôi thấy Pierre bị cảnh sát bao vây, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao cư dân của thị trấn này lại phản ứng như vậy.
Nó có lẽ là do mánh khóe của con nữ thần kia sử dụng, người thực sự có thể khiến mọi thứ biến mất mà không cần dùng thủ thuật hay phép thuật nào.
“ Cái gì, một trò mèo thôi à! giời ạ “
“ Ui xời ơi, teleport à, tưởng gì! “
“ Nhàm nhỉ “
“ Nghĩ lại thì, Aqua-san mới là người thường làm ảo thuật mà đó mới là những trò làm cho chúng ta bất ngờ và sung sướng “
Bán nước và ảo thuật à.
Khi tôi nghĩ rằng tôi biết Aqua khá rõ rồi, nhưng có vẻ như vẫn còn rất nhiều điều tôi chưa biết về cô ấy.
Cùng với làn suy nghĩ đó, tôi trở lại căn biệt thự của mình
“ Này Kazuma, thật tốt khi anh ở đây! Có vẻ như Aqua đã mua một cái bảng hiệu khá lớn và treo ở quán bar! Họ vừa gửi cho chúng tôi biên lai “
Khi tôi mang cô ta trở lại, chắc chắn tôi sẽ không rời mắt khỏi cô ta.