Vào một buổi chiều nhất định.
Tôi thoải mái dừng chân lại Guild Mạo Hiểm Giả và tìm thứ gì đó để làm, và vì một lý do nào đó, đám đông đang tụ tập tại đây.
“…? Này, vụ ổn ào này là sao vậy?”
“Oh, không phải Kazuma đây sao? Là vật phẩm ma thuật. Người bán rong chuyên bán vật phẩm ma thuật đã đến.”
Một Mạo Hiểm Giả quen thuộc nói với tôi điều đó. Tôi lập tức phản ứng lại khi nghe từ “Vật phẩm ma thuật”.
“Nó phải có nhược điểm nào đó, đúng không? Giống như sẽ phát nổ khi sử dụng, hoặc là nó sẽ ảnh hưởng đến tất cả mục tiêu một cách bữa bãi, hoặc một cách gì đó.”
“Đó là mấy vật phẩm mà Wiz-san bán, nên cậu không phải lo về việc đó. Cậu có rất nhiều tiền, sao không qua đó xem thử đi? Đồng đội của cậu đã đến đó và chọn đồ rồi.”
Quay lại với lời nói của anh ta, tôi thấy những người bạn đồng hành của của mình đúng là đang ở phía đó, chọn lấy những món đồ mà họ muốn.
“Oh, Kazuma, anh tới đúng chổ rồi. Nhìn vào những vật phẩm này xem! Nó là thuốc nước sẽ gia tăng sức mạnh ma thuật trong một thời gian ngắn! Nó không có nhược điểm! Nên em muốn mượn anh một chút tiền!”
“Kazuma-san, Kazuma-san, đây là dụng cụ vệ sinh, nó sẽ xoay vòng vòng khi được cung cấp mana. Tôi thật sự muốn mua nó. Sẽ dễ dàng hơn cho dọn dẹp nhà vệ sinh với thứ này. Oh, và nó không có vẻ là có nhược điểm.”
Tôi không hiểu tại sao họ lại phải nhấn mạnh sự thật nó không có nhược điểm, nhưng có vẻ như mấy thứ này ít nhất có thể sử dụng được.
Điều đó có nghĩa là, gia tăng sức mạnh ma thuật của Megumin thêm nữa sẽ chỉ gia tăng thêm nhiều rắc rối, và Aqua chắn chắn sẽ làm hư nó sớm thôi nếu như tôi mua nó cho cổ.
Và, đứng bên cạnh họ, Darkness đang nhìn thứ gì đó trong tay mình với biểu cảm bối rối.
“Một chiếc khăn rằn có thể gia tăng sự khéo léo, huh… Mình có nên mua nó không? Không, chờ đã, nếu như vậy, đòn đánh của mình sẽ trúng đích. Nhưng, mặc khác, chúng ta gần đây đã phải đối đầu với nhiều kẻ địch mạnh mẽ…”
“Đúng vậy, mua nó đi. Mua nó ngay đi. Chính xác, tôi sẽ trả tiền cho nó, nên đeo nó vào ngay đi.”
Sau khi tìm thấy vật phẩm hoàn hảo dành cho Darkness, tôi lập tức mua nó.
“Ch-Kazuma! Không, chờ đã, thứ này có, anh biết đấy, nhược điểm…”
“Nó không có nhược điểm gì hết! Cứ đưa nó cho tôi, tôi sẽ trả tiền cho nó!”
“Ah!”
Sau khi giật lấy cái khăn rằn từ tay Darkness, tôi nhìn sang những món hàng đang được bày bán để xem có thứ gì khác đáng để mua không.
Bọn họ nói đây là hàng bán rong, nên tôi đã nghĩ chúng chỉ có những thứ rác rưởi vô dụng, nhưng tôi đã kiểm soát để chạm tay vào được một món vật phẩm rất tiện ích.
Nó sẽ hoàn hảo nếu như ở đó có một cây trượng cho phép bạn sử dụng những ma pháp khác nhau, hay vẫn phẩm nào đó tăng cường chỉ số thông minh.
“Thật không công bằng, Kazuma! Làm ơn hãy mua đồ cho em nữa! Hay ít nhất thì cũng cho em mượn một chút tiền đi!”
“Tôi không muốn trả lại thứ này, nên làm ơn mua nó cho tôi đi! Vật phẩm ma thuật này chắc chắn sẽ rất vui! Nếu tôi đổ nước vào nó và khiến nó xoay, nó chắc chắn sẽ bắn nước ra khắp nơi. Nếu tôi có thể sử dụng tốt nó, nó có thể sử dụng như một dụng cụ để biểu diễn kỹ năng tiệc tùng giúp tạo ra cầu vồng!”
“Im đi! Em không cần thứ đó! Kể cả khi nếu như anh mua lọ thuốc đó cho em, Megumin, em sẽ uống nó ngay lập tức mà không cần chờ con boss xuất hiện! Và nó không phải món đồ chơi, Aqua!”
Đẩy hai người đang bám vào tôi, ánh mắt tôi rơi vào một thứ gì đó thú vị.
“Cái gì đây? Đá tê liệt?”
“Oh, cậu có cặp mắt tốt đấy, thưa quý khách. Nó là một vật phẩm đặc biệt có khả năng làm tê liệt mục tiêu một cách nhất định nếu như bị ném trúng. Điều đó có nghĩa, nó có nhược điểm…”
Ông già bán rong giải thích khi tôi nhìn vào cục đá trên tay tôi.
“Ngoài việc tỉ lệ làm tê liệt rất thấp, nó còn khá hiếm, nên chỉ có duy nhất một viên để bán. Trên hết, nó khá đắt tiền, và nó không phải là vật phẩm phụ hợp cho việc tin tưởng đặt mạng sống của mình vào nó trong một trận chiến khốc liệt… Sau cùng, nếu như việc làm tê liệt thất bại, kẻ địch có thể nhặt nó lên, và lúc đó nó sẽ là sự đe dọa cho cậu. Nó và vật phẩm mà bất cứ ai cũng có thể sử dụng, nên lúc đó cậu sẽ là người có nguy cơ bị tê liệt.”
… Chính xác, Không có ý nghĩa gì nếu như đưa cho kẻ thù vật phẩm hữu dụng này.
Nếu như khống có gì đảm bảo hiệu ứng xuất hiện, nó sẽ giống như đưa vũ khí của mình cho đối thủ của mình…
Ngay khi đó, tôi nhận ra một điều.
“Ông già, tôi sẽ mua hòn đá này.”
“Hả? Cậu có chắc không, thưa quý khách? Ý tôi là, là một chủ cửa hàng, nếu cậu lấy nó đi khỏi tay tôi sẽ là một điều rất tuyệt vời, nhưng…”
Sau khi đưa tiền cho ông lảo, tôi quay mặt về phía Megumin trong khi tay đang cầm viên đá.
“Này, Megumin, em có muốn thử kỹ thuật mới của anh không?”
“Oh? Được thôi, chỉ cần nó không làm hại em, em sẽ không để tâm.”
Như đã mong đợi từ một thành viên của Hồng Ma Tộc. Họ hiểu sự hấp dẫn của một kỹ thuật mới.
Tôi ném đá tê liệt về phía Megumin khi em ấy gật đầu.
Vào lúc hòn đá chạm vào em ấy, tôi sử dụng kỹ năng mà mình đã chuẩn bị từ trước.
“Steal!”
“Ouch!”
Đúng như tôi dự định, trong tay tôi là…
“Này.”
“Không phải nó, nghe anh nói đã.”
Với quần lót của Megumin trong tay, tôi ngay lập tức chối bỏ nó.
“Kỹ thuật mới của anh cho phép việc thu hồi hòn đá tê liệt ngay sau khi nó trúng vào đối thủ. Nó là kỹ thuật cho phép anh ném đi hòn đá tê liệt một cách không có giới hạn. Kỹ năng Steal của anh có một thói quen kỳ lạ là nhắm vào vật phẩm đắt tiền nhất. Nói cách khác, đó là lỗi của em khi mặc mấy cái quần lót đắt tiền này!’”
“Em không mặc quần lót đắt tiền! Thật ra, em không thể di chuyển!”
Ngay lúc đó, tôi để ý thấy bầu không khí xung quanh mình bắt đầu trở nên kì lạ.
“C-Cậu nghĩ ra một kĩ năng tuyệt vời đó, làm tê liệt ai đó sau khi ăn cắp quần lót của họ…”
“Cậu là một con quỷ… Không, so sánh cậu với bọn chúng là xúc phạm đến quỷ tộc…”
Oh, chết tiệt, tôi nghĩ mình đã dựng thêm một câu chuyện về Scumzuma.
“Nói đi, Kazuma… Tôi phải trả bao nhiêu tiền để trải nghiệm kỹ thuật mới đó của anh?”
Darkness nhìn vào hòn đá tê liệt trên tay tôi với một biểu cảm ghen tị.
“Tôi sẽ không dùng nó lên cô cho dù cô có trả nhiều tiền đến mức nào! Ông già, tôi muốn trả hàng! Này, Aqua, đừng có làm bộ là cô không biết tôi, giúp tôi gây áp lực với ông ta để trả hàng nào!’’
Hôn nay, danh tiếng của tôi lại bị một lần nữa bị giáng vào một đòn thật mạnh.
—Sau đó, tôi đưa Darkness cái khăn rằn tăng cường sự khéo léo, nhưng đương nhiên, cô ấy vẫn không thể đánh trúng bất kì thứ gì.