Chương 05: Và do đó, huyền thoại này bắt đầu!

Part 1

Sau khi quay lại Axel và chào tạm biệt Yunyun, thay vì quay trở lại biệt thự, chúng tôi thẳng tiến đến Guild Mạo Hiểm Giả.

“Để nghĩ đến việc cậu thực sự đã đánh bại Moguninnin trong khi tôi không có ở đó. Nhưng chúng ta là một tổ đội, vậy nên cậu sẽ chia số tiền thưởng kể cả khi lúc đó tôi đang ngủ, đúng không?”

Aqua nói một cách phấn khích.

Có vẻ như cô ta đã hoàn toàn quên mất việc mới nãy cổ đã la rầy bọn tôi như như thế nào.

“C-Chà, tôi không ngờ rằng anh thật sự đã có một trận chiến dữ dội vào tối hôm qua. Xin lỗi vì đã nghi ngờ hai người, Megumin, Kazuma. Oh, tôi biết rồi! Aqua, sao chúng ta không mua vài thứ nguyên liệu cao cấp và tổ chức một buổi tiệc chúc mừng cho sự thành công của họ!?

“Nó hoàn toàn không phải là vấn đề. Tôi thực sự nghĩ đó là một ý tưởng tuyệt vời, đặc biệt khi nó đến từ một Darkness thường tỏ ra cứng đầu.”

“Có lẽ do cảm thấy có lỗi với tôi và Megumin, Darkness vẫn giữ một nụ cười trên khuôn mặt, mặc dù bị gọi là cứng đầu bởi Aqua.

“Vậy, Megumin, em nghĩ như thế nào? Em nghĩ chúng ta nên rút tiền của ai để mua nguyên liệu cao cấp?”

“Ừ, Nghiêm túc đấy! Sau khi quen biết em lâu đến như vậy, hai người nên biết rất rõ là em sẽ không gây ra rắc rối chỉ đễ thỏa mãn mong muốn được thi triển ma pháp Explosion.”

“””Chắc vậy””” x3

“Kazuma, anh theo phe nào hả?”

Bỏ lại một Megumin đang trở nên kích động ở phía sau, tôi nhanh chóng tiến đến quầy lễ tân.

“Yo, Onee-san, là thợ săn tiền thưởng lớn, Satou Kazuma đây.”

“Ah, Satou-san! Điều gì đã mang anh đến đây vào hôm nay?”

Tôi cho cô ấy xem tấm thẻ được lấy từ Megumin…

“Tôi đã làm điều đó một lần nữa, onee-san. Nói một cách nghiêm túc… Nếu chúng tôi tiếp tục với tốc độ này, chúng tôi sẽ quét sạch toàn bộ những mục tiêu có tiền thưởng lớn trong thời gian ngắn. Điều này sẽ làm cho toàn bộ những Mạo Hiểm Giả khác mất việc, hahaha!”

“H-Hahaha… Vậy là anh đã đánh bại con Bomber Majin Moguninnin, tôi hiểu rồi. Xin chúc mừng, tôi sẽ ngay lập tức đi chuẩn bị tiền thưởng!”

Onee-san đó thậm chí không còn cảm thấy ngạc nhiên khi chúng tôi quay lại với cái đầu của một mục tiêu treo thưởng khác.

Tuy nhiên, tôi không đặc biệt quan tâm đến phản ứng hiện tại của cô ấy.

Nếu như bạn hỏi tôi tại sao, ừ thì…

.

.

.

“Umm… Có phải anh là Satou Kazuma-sama?”

.

.

.

Một giọng nói gọi tên tôi từ phía sau vào đúng thời điểm hoàn hảo.

Đứng bên cạnh tôi là một quý cô xinh đẹp mang một bầu không khí trưởng thành, và một nốt ruồi duyên nằm ở dưới mắt của cô ấy.

Mái tóc của cô ấy được cắt gọn gàng đến ngang vai, và đôi mắt đen gợi tình của cô ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Chỉ cần gặp phải ánh mắt của cô ấy đã khiến trái tim tôi lỗi nhịp.

Tôi tự hỏi, liệu cô ấy có phải là một tu sĩ?

Cô ấy chiếc áo choàng trắng làm gợi nhớ đến hình ảnh của một giáo sĩ, và một chiếc chùy được giắt trên eo của cô ấy.

Có phải do cái nốt ruồi duyên của cô ấy đã cho tôi ấn tượng về một vẽ đẹp trưởng thành lạnh lùng?

Người phụ nữ trong câu hỏi trao cho tôi một cái cúi chào lịch thiệp.

“Tôi đã được nghe rất nhiều về anh… Tôi đang đợi anh xuất hiện. Tên tôi là Serena… Tôi mong là nó không quá đột ngột, nhưng liệu có cơ hội nào để tôi tham gia tổ đội của anh không?”

Cô ấy chắc chắn là người hâm mộ mà cô lễ tân đã đề cập đến trước khi chúng tôi đi đến Làng Hồng Ma.

Cả Guild rơi vào im lặng như thể đáp lại những lời nói bất ngờ của cô ấy.

“Huh? Cô đang nói cái gì cơ? Tổ đội này đã có một đại tu sĩ hoàn hảo, vì thế nên chúng tôi không cần thêm một tu sĩ nào khác. Giờ thì biến đi. Shoo, shoo.”

Những lời nói hung hăng của Aqua vang vọng khắp sảnh Guild.

Có vẻ như cô ta đang tỏ ra cảnh giác với việc vị trí của mình có thể bị đánh cắp do sự xuất hiện của một tu sĩ khác.

“Satou Kazuma-sama, anh có thể làm ơn suy nghĩ đến việc cho phép tôi trở thành một trong những thuộc hạ của anh không? Tôi xin thề là mình sẽ không trở thành một gánh nặng cho anh.”

Mặt khác, Serena, hoàng toàn lờ đi Aqua và tuyên bố với tôi bằng một nụ cười.

Megumin, người trông có vẻ sắp nói ra điều gì đó khi trở nên giận dữ, đột nhiên đảo mắt đi.

Tôi dám chắc là em ấy đã phải chịu đựng để không nói ra điều gì đó sau khi gây ra quá nhiều rắc rối cho tôi lúc ở Làng Hồng Ma.

Ánh mắt của mọi người tự nhiên chuyển sang nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi dám chắc rằng họ đang chờ câu trả lời của tôi, nhưng sự phát triển này chắn chắn là—

.

.

.

“Cô chắc hẳng là tay sai của Quỷ Vương, đúng không? Cô muốn gia nhập vào tổ đội của tôi sao? Không có ai đủ tỉnh táo để tham gia vào tổ đội này sau khi biết được về sự bỉ ổi của tôi. Phải, danh tính thật sự của cô là một sát thủ, được phải đến bởi Quỷ Vương, kẻ đã đánh giá tôi là một mối đe dọa sau khi tôi đã hạ gục rất nhiều Quỷ Tướng của hắn ta-“

“Sacred Highness Heal!!”

.

.

Câu nói của tôi đột nhiên bị gián đoạn bởi Aqua.

Một ánh sáng dịu dàng bao trùm cơ thể của tôi, và biến mất mà không có chuyện gì xãy ra.

Theo như tôi nhớ, thì nó là một ma pháp hồi phục mạnh mẽ, nó không chỉ chữa lành những vết thương bên ngoài mà thậm chí còn loại bỏ bất kì tác động nào khác đang gây ảnh hưởng xấu lên cơ thể tôi.

Nhưng, rõ ràng là, tôi không hề có một vết thương nào hết.

“… Này, Tại sao cô lại thi triển ma pháp hồi phục lên tôi?”

“Cậu là người có chỉ số thấp, level thấp và chức nghiệp yếu nhất, có vẻ như đang ảo tưởng là Quỷ Vương đã ngắm vào mình, nên tôi thi triển mà pháp hồi phục lên tâm trí của cậu.”

Có lẽ tôi thật sự nên đổi lấy con nhỏ này.

“Để nghĩ rằng họ sẽ nghi ngờ anh… Kazuma-sama, tôi tin rằng đánh giá đó tệ hơn nhiều so với khả năng thật sự của anh. Là một Mạo Hiểm Giả vĩ đại, người đã đánh bại rất nhiều kẻ thù khó nhằn và đạt được khối tài sản không lồ khi còn rất trẻ, rất có thể anh chính là người anh hùng được chọn bởi nữ thần để đánh bại Quỷ Vương…”

Serena chắp hai tay lại và nhắm mắt, như thể cô ấy đang cầu nguyện khi nói ra điều đó.

Chà, nữ thần Aqua đúng là đã gửi tôi đến đây để chiến đấu chống lại tên Quỷ Vương, kẻ hiện tại đang đe dọa thế giới này…

Thật ra, giờ tôi nghĩ về điều đó, đúng vậy, tôi thật sự nên được xem trọng nhiều hơn—

.

.

“Sacred Highness Heal!!”

.

.

Giọng nói của Aqua lại xen vào thêm lần nữa.

Lần này, ánh sáng nhẹ nhàng đó lại bao phủ Serena.

“… Tại sao cô lại thi triển ma pháp hồi phục lên tôi?”

“Cô gọi Kazuma bằng một thứ gì đó như là anh hùng, vậy nên tôi đã nghĩ mình nên thi triễn ma pháp hồi phục lên não của cô.”

… …

“Ahem. Dù sao, tôi thật sự không thích nói điều này, nhưng về mặt cơ bản cô ấy là tu sĩ của nhóm chúng tôi. Xin lỗi, nhưng chúng tôi hiện giờ không tuyển thêm thành viên cho tổ đội. Nên cô có thể tìm một nhóm khác không?”

“Ouch! Ouch! Đau quá! Kazuma-san, nó rất đau đó!”

Tôi kéo tai Aqua khi nói ra điều đó.

Tuy nhiên, nụ cười của Serena không hề phai đi một chút nào.

“… Tôi đoán là mình không thể làm gì khác. Tôi xin phép rời đi. Tuy nhiên, Kazuma-sama. Nếu anh cho phép tôi tham gia vào tổ đội của mình, tôi chắc chắn bản thân sẽ là một sự hỗ trợ lớn cho anh.”

Sau khi nói ra những lời đó, Serena rời đi với dáng vẻ tự tin

Ở đây có một Aqua đang khóc lúc vì đau đớn và vùng vẫy bên trong vòng tay của tôi.

Ở đây có một Megumin, người chui ra từ phía sau lưng của Darkness và thở phào nhẹ nhõm khi thấy Serena rời đi.

Và cuối cùng…

“… Tại sao cô lại trở nên bồn chồn?”

“Nhìn thấy Kazuma bị dẫn đi bởi một tu sĩ xinh đẹp, người mà không biết ở đâu xuất hiện… Tôi đã nghĩ đây chắc chắn là cảm giác khi bị NTR…”

Ở đây có một Darkness, đang bồn chồn và nhìn vào tôi với đôi mắt ẩm ướt trong khi nở một nụ cười để che giấu đi cả việc bị kích thích và xấu hổ.

Càng nhìn vào tổ đội hiện tại của mình…

“… Nói này, tôi có thể đuổi theo cô ta không?”

Part 2

Sáng hôm sau.

Có một thứ gì đó làm tôi cảm thấy khác lạ so với bình thường khi chúng tôi đi vào Guild.

“Giờ thì, tất cả những ai sẽ đi ra ngoài để thực hiện nhiệm vụ chinh phạt, xin hãy xếp hàng ở đây. Tôi sẽ thi triển ma pháp hỗ trợ có tác dụng trong một thời gian dài cho mọi người…”

Những Mạo Hiểm Giả đang tạo thành một hàng dài gọn gàng khi chúng tôi bước vào Guild.

Và ngay đầu của hàng dài đó chính là Serena, người đang thi triển ma pháp hỗ trợ lên từng người một mà không tính phí.

Nói chung, tu sĩ thường có nhu cầu rất cao, nhưng rất ít người có khả năng để nhận được chức nghiệp đó.

Tuy nhiên, đề nghị thi triển miễn phí ma pháp hỗ giờ là một dịch vụ đáng giá cho những tổ đội không có một tu sĩ cho riêng mình.

“Oh, Kazuma-sama. Thế này thì sao, anh có muống tôi thi triển ma pháp hỗ trợ lên anh luôn không? Phép hỗ trợ được thi triển bởi cách giáo phái khác nhau sẽ có tác dụng chồng lên nhau. Tôi tin mình thuộc một giáo phái khác với tu sĩ của anh, vậy nên ma pháp của tôi và cô ấy có thể có tác dụng song song với nhau.”

Serena chào đón tôi bằng một nụ cười ngay khi phát hiện ra tôi.

Tôi đã ngạc nhiên khi cổ có thể rất tự tin mà nói ra điều đó.

… Mặc dù, tôi cho rằng việc Aqua là người của giáo phái Axis là việc khá rõ ráng.

Tuy nhiên, đề nghị thi triển ma pháp hỗ trợ một cách miễn phí… Nó làm cho tôi có cảm giác đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy một tu sĩ thật sự.

“Này, cô có thể gây ra rắc rối cho những tu sĩ khác nếu như cô làm điều đó mà không tham khảo ý kiến của chúng tôi. Thiện chí đối với chúng tôi khá mỏng manh, vì vậy hãy ngưng làm mấy việc như thế này lại đi.”

Tên tội phạm của tổ đội chúng tôi… không, chờ đã.

Tu sĩ (tạm thời) của tổ đội chúng tôi đang quát về phía Serena.

Cô tu sĩ thật sự liếc nhìn Aqua bằng nữa con mắt rồi nói.

“Tốt nhất là cô nên kiềm chế những hành vi đó. Nếu không, danh tiếng của Kazuma-sama sẽ bị kéo xuống vũng bùn. Có phải là do cô mà Kazuma-sama mang tai tiếng xấu đến như vậy?… Cộng thêm, có gì sai khi đề nghị sự giúp đỡ với những tổ đội không có tu sĩ?”

“Nó không sai.”

Cô nữ thần (tạm thời) không thể không đồng ý với lý do của Serena.

“Tôi sẽ không đòi hỏi cô phải thi triển ma pháp hỗ trợ một cách miễn phí lên tất cả mọi người. Kể cả khi cô là một tu sĩ mạnh mẽ hơn tôi rất nhiều, tôi sẽ không trách cứ cô vì đã không hỗ trợ những Mạo Hiểm Giả trong quá khứ… Tuy nhiên, hành động của tôi không gây bất tiện cho bất kì ai. Đây là điều đúng đắng để làm. Tôi không tin rằng cô có quyền ngăn cản điều đó.”

“…Đúng vậy.”

Aqua nhìn xuống sàn và lẩm bẩm, hoàn toàn không thể nghĩ ra được câu nào để đáp trả.

“…Tôi thừa nhận mình đã thua…”

Những nữ thần làm cái gì mà lại để thua một tu sĩ?

Khi tôi nhìn sang Serena, cô ấy nhận ra ánh mắt của tôi và mỉm cười đáp trả.

… Dù bạn nhìn nó như thế nào, Serena chắc chắn trông có vẻ giống một linh mục hơn hẳng.

Ngay lúc đó.

“… Tôi không thích điều này.”

Người đột nhiên nói ra điều đó là một tên tội phạm thuần chùng, một tên tội phạm thực sự, Dust.

Người vừa mới nói đang nằm ườn trên mặt bàn khi anh ta nhìn chăm chằm vào Serena với một ánh mắt ngờ vực.

“Tôi không thích điều này… Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ nhìn thấy một tu sĩ hành động giống với tu sĩ đến như vậy… Những người khác có thể đã phải lòng bởi những mưu kế của cô với một phép hỗ trợ cơ bản, nhưng cô không thể lừa tôi một cách dễ dàng đến như vậy. Xét về mặt kỹ năng, Aqua onee-san là người lúc trước đã hồi sinh tôi nên là người chiếm thế thượng phong. Tôi đứng về phía cô ấy… Tôi không thích điều này, tôi không thích nó một chút nào…”

Một người thành thật với trái tim thuần khiết dường như là một sự tồn tại không tương thích với người đàn ông có tính cách méo mó này.

Tôi tự hỏi tại sao anh ta lại có một mối quan hệ tốt với tôi đến như vậy?

Tuy nhiên, có khá ít người ở trong Guild đặt niềm tin lớn lao vào Aqua.

Sau cùng, họ đã biết Aqua lâu hơn một số tu sĩ, người không biết xuất hiện từ chổ nào.

Ngay sau đó, các nhân viên của Guild bắt đầu chỉ định những Mạo Hiểm Giả.

“Tất cả những Mạo Hiểm Giả, tôi mong là mọi người sẽ chăm chỉ thực hiện nhiệm vụ của ngày hôm nay! Giờ thì, tình hình hôm nay có phần khác biệt…”

Có vẻ như họ đang chờ Serena hoàn thành việc thi triển ma pháp hỗ trợ lên tất cả mọi người.

Vì một lý do nào đó, những nhân viên của Guild không bận rộn với các nhiệm vụ trông thường như dán những yêu cầu lên bản thông báo.

Thay vào đó, họ lấy ra một mảnh giấy.

“Sự thật là, tối hôm qua, một đàn undead lớn đã xuất hiện gần nghĩa trang công cộng, vì vậy hôm nay, chúng tôi muốn các bạn tập trung vào nhiệm vụ tiêu diệt bọn chúng. Nơi đó rất gần với thành phố, vì vậy, không biết khi nào dân chúng sẽ bị đe dọa. Đặc biệt, chúng tôi yêu cầu tất cả các linh mục xin hãy tham gia vào nhiệm vụ chinh phạt lần này.”

… Một đàn undead lớn trong nghĩa trang công cộng.

Ánh mắt của tôi, Darkness, Megumin tự nhiên đổ dồn về phía Aqua.

Aqua vốn là người chịu trách nhiệm cho việc thanh tẩy nghĩa trang…

“Cái gì? Tại sao mọi người lại nhìn tôi như vậy? Tuần nào tôi cũng thanh tẩy nghĩa trang một cách đúng đắng! Lần này tôi không có làm qua loa cho xong chuyện!”

“… Vậy lúc trước là cô làm qua loa à?…”

Ánh mắt nghi ngờ của tôi chỉ tăng lên sau khi đối diện với những lời bào chữa tuyệt vọng của Aqua.

“Này, đừng có nhìn tôi như vậy! Lần này tôi đã thực hiện công việc của mình một cách đúng đắng! Đó không phải là lời nói dối! Được rồi, cậu cứ chờ đó! Tôi sẽ cho cậu xem một đại tu sĩ có thể thực sự làm gì! Chỉ một mình tôi là đủ để đối phó với mấy con Zombie và Skeleton đó!”

Gần như cô ta đã bị ai đó thúc ép phải làm việc này một cách nhanh chóng, Aqua lớn tiếng tuyên bố với Guild.

Part 3

“Cái quái gì thế này!?”

Ai đó hét lên.

Nghĩa trang công cộng.

Đây là nơi chôn cất những người không có nhiều tiền hay những Mạo Hiểm Giả đã kết thúc cuộc đời mà không xạc nhận được người thân.

Một khu đất rộng lớn chỉ cách xa thanh phố một khoảng ngắn hiện tại đang tràn ngậm hàng trăm con undead.

Đối diện với một đàn vượt quá những gì họ mong đợi, những Mạo Hiểm Giả khác nhăn mặt và thu mình lại.

Không, nó không phải vì bọn họ sợ.

Hiện tại trời đang rất âm u.

Điều đó nói rằng, ngay cả khi trời âm u, không có gì phải sợ khi phải đánh nhau với undead ngay giữa ban ngày.

Không cần phải sợ, nhưng…

“…N-Nói nè… Tôi có thể về nhà không?”

“C-Cậu không thể, Kazuma. tôi cũng rất muốn về nhà sau khi phải đối mặt với cái mùi hôi thối này, nhưng tôi cần thể hiện khía cạnh tuyệt với của mình ngay tại đây. Sau đó, mọi người sẽ một lần nữa nghĩ rằng, đúng vậy, sau cùng tu sĩ xinh đẹp thực sự của Axel chính là Aqua-sama.”

Cô lại nói ra điều đó lần nữa, nhưng ngay từ đầu bọn họ chưa bao giờ nghĩ về cô như vậy.

Vấn đề chính của việc này là do nó bốc mùi.

Ở đây thật sự rất thối.

Với quá nhiều con zombie tập trung tại một chỗ, mùi thối mà chúng tỏa ra là thứ chỉ ở trong truyền thuyết.

“Oh tốt thôi, xử chúng đi, Aqua. Nếu cô xông thẳng vào bọn chúng, lũ undead sẽ tập trung xung quanh cô. Lúc đó cô chỉ cần xử lý bọn chúng với ma pháp thanh tẩy diện cực rộng.”

“Eh!? Tôi thật sự không muốn bị bao vậy bởi một đàn undead lớn đến mức này…”

“Vậy thì, để việc này cho em…”

Nhìn vào một Aqua đang tỏ ra do dự, Megumin bắt đầu niệm chú trước khi Darkness tóm lấy em ấy từ phía sau.

“Đúng vậy, Darkness, tiếp tục giữ Megumin lại. Chúng ta không thể để cho em ấy thổi tung toàn bộ nghĩa trang cùng với bọn chúng. Giờ thì, Aqua, đi thôi!”

Toàn bộ những Mạo Hiểm Giả ngoại trừ chúng tôi đều bị kiềm giữ bởi mùi hôi thối kinh khủng, vậy nên không một ai tiếp cận đàn zombie.

Một vài người trong số bọn họ tấn công từ xa với những vũ khí dạng phóng mà ma pháp. Nhưng mấy thứ đó không có vẻ gây ra hiệu quả rõ ràng.

Tôi chụp lấy Aqua và bắt đầu thu hẹp khoảng cách với đàn Zombie.

Bọn chúng sẽ nhất lượt xông vào khi phát hiện ra chúng tôi.

“Này- Darkness, làm ơn thả em ra! Bắn ma pháp Explosion vào giữa cái đàn lớn đó sẽ mang lại một cảm giác rất tuyệt vời! Với cái đà này, Aqua sẽ chỉ thanh tẩy hết toàn bộ bọn chúng! Ma pháp Explosion sẽ chăm sóc bọn chúng cẩn thận!”

“Em chắc chắn sẽ chăm sóc luôn toàn bộ nghĩa trang! Là một thập tự quân, không có chuyện chị sẽ đứng đó và để em phá hủy nghĩa trang!”

Khi Darkness và Megumin tranh cãi ngay phía sau lưng tôi, tôi và Aqua dần dần tiến gần lại đàn zombie.

Tin tưởng vào khả năng của Aqua với tư cách là một đại tu sĩ, các Mạo Hiểm Giả khác đã ủng hộ tôi, vung vũ khí của họ ra xung quanh hướng về phía đàn zombie.

Nhưng trước sự khiêu khích đó và đặc điểm thu hút undead của Aqua…

“…Huh?”

“… Bọn chúng không hề tiến về phía tôi một chút nào.”

Đàn undead chỉ chăm chăm phản công những Mạo Hiểm Giả đang tấn công bọn chúng.

“Cái gì, có thể nào cái hào quan thần thánh mỏng manh của cô đã biến mất?”

“Cậu có muốn tôi giáng thiên phạt lên cậu không hả, tên NEET chết tiệt!? Cậu chắc chắn sẽ rơi xuống địa ngục sau khi chết!”

Tôi đề cập đến vấn đề này một cách khéo léo và Aqua phản pháo lại tôi.

“Nếu tôi rơi xuống địa ngục, tôi chỉ việc tổ chức một bữa tiệc với Vanir và những người khác.”

“Tại sao cậu lại có một mạng lưới quan hệ kinh tởm đến như vậy hả!? Thật là khó chịu!”

Sau khi nói ra điều đó, Aqua cuối cùng cũng chịu làm việc.

Cô ra có thể hành động như vậy, những về cơ bản, cổ vẫn là một nữ thần.

Tôi thích gọi cô ta là nữ thần nhà xí hay nữ thần tiệc tùng và mấy thứ như vậy, nhưng kỹ năng của cô ấy thuộc hàng đỉnh cao.

Chỉ cần nghe cô ta bắt đầu niệm chú, là đủ để những Mạo Hiểm Giả xung quanh trưng ra một biểu hiện nhẹ nhõm.

Và sau đó, khi cô ta hoàn tất việc niệm chú,

.

.

“Turn undead!”

.

.

Cùng với giọng nói của Aqua, toàn bộ nghĩa trang được bao phủ trong ánh sáng nhẹ nhàng được phát ra từ Aqua.

Những undead đã tiếp xúc với ánh sáng đó…

“Huh?”

Tôi và Aqua cùng lúc nói ra điều đó.

Mấy con undead dường như không có một chút dấu hiệu bị ảnh hưởng bởi ánh sáng đó.

Bọn chúng đã xem anh sáng đó như một đòn tấn công.

Toàn bộ bọn chúng chuyển sự chú ý của mình về phía Aqua…

“HAAAAAH!? Aqua, không phải đối phó với undead là điểm mạnh duy nhất của cô sao!? L-làm cái gì đó với điều này đi!”

“Điều này thật lạ! Điều này thật sự rất kỳ lạ! Huh? Sau cùng, những tên nãy có thể không phải là undead! Trước giờ, tôi chưa bao giờ nhìn thấy zombie mắt đỏ! Và, chờ đã, Kazuma, tại sao cậu lại giữ khoảng cách với tôi!? Chúng ta không phải cùng một tổ đội sao? Chúng ta không phải bạn bè à!?”

Aqua chụp lấy quần áo tôi và siết chặt nó khi tôi cố gắng bỏ trốn.

Sau khi nhìn thấy những đòn tấn công của Aqua không có tác dụng, những Mạo Hiểm Giả vốn bình tĩnh quan sát từ bên ngoài cũng bắt đầu trở nên hoảng loạn.

Ngay sau đó,

.

.

“Turn Undead!”

.

.

Giọng nói của Serena vang vọng khắp khu vực.

Cùng lúc đó, một cơn gió giống như sóng xung kích phóng ra từ cô ấy.

Đàn undead ngã xuống như những con rối bị cắt dây ngay cái lúc mà bọn chúng tiếp xúc với sóng xung kích.

“Ooooh!”

Những Mạo Hiểm Giả phía bên ngoài phát ra những tiếng la để cổ vũ.

Đàn undead lớn đang làm nghẹt cả nghĩa trang đã bị biến thành những cái xác bất động chỉ với duy nhất một câu thần chú.

.

.

—Nhiệm vụ chinh phạt kết thúc trong tích tắc.

Phía hội đã nghĩ là nhiệm vụ này sẽ chiến lấy hầu hết thời gian trong ngày, vậy nên hôm này họ đã không chuẩn bị cho bất kì nhiệm vụ chinh phạt nào khác.

Vì vậy, sau buổi trưa, toàn bộ những Mạo Hiểm Giả đều không có gì để làm.

Và, những người được nhận một ngày nghĩ bất ngờ…

“Oh, thật là, cô thật sự rất tuyệt vời. Cô có muốn gia nhập tổ đội của chúng tôi không? Tổ đội chúng tôi có người mang chức nghiệp cao cấp. Mặc dù, chỉ có một.”

“Không, không, gia nhập vào tổ đội của tôi! Tổ đội của chúng tôi đã đạt được một vài thành tựu, cô có biết không!?”

“… Không, umm… Mục tiêu của tôi là tham gia vào tổ đội của Kazuma-sama, vậy nên…”

Ở ngay giữa Guild, một Serena trông có vẻ hơi bối rối đang bị vây quanh bởi, gần như là toàn bộ những Mạo Hiểm Giả.

Tại sao ma pháp của Serena có tác dụng lên những con zombie trong khi đó ma pháp của Aqua lại thất bại trong việc tác động lên chúng?

Nó vẫn còn là một bí ẩn đối với tôi, nhưng tôi biết chắc chắn một điều…

“Giờ thì, tôi sẽ ném quả thông này vào cái tách ở trên bàn. Sau đó, từ cái tách…”

“Cô biết không, tôi không nghĩ mấy mánh khóe của cô hiện giờ sẽ có tác dụng.”

Aqua đang bày ra một số kỹ năng tiệc tùng, nhưng mọi người quá bận rộn chào đón Serena, thậm chí không thèm đoái hoài gì đến cổ.

“… Từ cái tách… Nấm tùng nhung cao cấp sẽ… Trồi lên…”

Giọng của cô ấy dần dần nhỏ lại.

“… Từ cây này tới cây khác… Bọn chúng sẽ mọc lên từ cái tách…”

Hoàn toàn không nhận chút chú ý nào từ bất kỳ ai, Aqua hả hê ném một quả thông vào cái cống.

Và từ cái cốc mọc lên…

“Có được những cây nấm tùng nhung vừa phát triển mọc lên trong mùa này thự sự là một điều kỳ lạ. Và ở đó còn cả cây thứ hai và thứ ba…”

Sau khi chụp lấy cây nấm đầu tiên mọc ra từ trong cốc, sau đó, cây thứ hai và thứ ba nhanh chóng mọc lên để thay thế nó, nhưng…Aqua lặng lẽ ngồi phịch xuống bàn và hoàn toàn ngừng di chuyển.

Megumin nhẹ nhàng vỗ lên đầu của Aqua.

Darkness đang đứng bên cạnh cái bàn với tay chống vào cằm như đang chìm sâu trong suy nghĩ.

.

.

“—Tuy nhiên, điều này thật sự ổn chứ Serena-san? Nhiệm vụ chinh phục này gần như là hoàn thành bởi một mình cô, vì vậy việc từ bỏ toàn bộ phần thưởng và chia cho chúng tôi…”

Một Mạo Hiểm Giả nào đó nói như vậy với Serena.

“Tôi là một tu sĩ. Chỉ cần tôi có đủ tiền để trả cho thức ăn và chỗ ở, thì bao nhiêu đó là đủ rồi.”

Nhìn Serena nói ra điều đó với một nụ cười, người Mạo Hiểm Giả thở dài.

Một quý cô xinh đẹp sở hữu một thân hình bốc lửa, với một tính cách tuyệt với và kỹ năng cao với tư cách một tu sĩ.

“… …”

Tôi chuyển ánh mắt của mình từ Serena sang Aqua, người vẫn còn bất động ngồi phịch lên bàn.

“… Này, cô đang thua đấy, cô biết không? Điều đó thật sự ổn sao?”

“…… Để tôi yên. Tôi là nữ thần của một giáo phải nhỏ. Thật tốt nếu như tôi trở thành một nữ thần của giáo phái lớn, tôi sẽ chỉ chăm lo cho những người đã tôn sùng tôi. Trước đó, tên tội phạm Dust đã nói điều đó, phải không? Anh ta sẽ đứng về phía tôi? Có thể không có nhiều người như vậy, nhưng ở đó vẫn có người ủng hộ tôi. Đó là lý do tại sao tôi không cảm thấy như mình đã thua…”

“Tôi đã nghĩ cô rất khác biệt từ giây phút mà tôi nhìn thấy cô! Không giống như một số đại tu sĩ đáng thất vọng, cô thật sự là một người tuyệt vời! Đặc biệt là phần không chạy theo đồng tiền!”

Giọng nó của một tên tội phạm nhất định có thể nghe thấy từ phía Serena.

Luôn luôn gặp rắc rối với vấn đề tiền bạc, anh ta dường như hoàng toàn chuyển sang phía đó sau khi nhận một khoảng thanh toán lớn.

“… Anh ta đang nói mấy điều đó, cô có biết không?”

“… Nói đi, Kazuma-san… Kazuma-san, cậu luôn đứng về phía tôi, đúng không?”

Aqua bắt đầu khụt khịt.

Part 4

Đã được một thời gian kể từ khi Serena đến thành phố này.

“Serena-san, tôi có một vài vết xướng trong khi ra ngoài thực hiện nhiệm vụ chinh phạt. Cô có thể hồi phục cho nó không?”

“Chắc rồi, nó không phải là một vấn đề. Anh có thể cho tôi xem vết thương không?”

“Serena-san, xin hãy chữa cho tôi tiếp theo!”

“Serana-san cứ như một nữ thần thật sự!”

Bên trong quầy rượu của guild Mạo Hiểm Giả.

Những Mạo Hiểm Giả bị thương tập trung xung quanh cái bàn đó thứ gần như đã được trao cho Serena.

“Việc này thật khó chịu…”

Aqua, người đã đi vào khu vực nhân viên của bàn lễ tân mà không được cho phép, lòi đầu ra từ phía sau quầy.

“Aqua-san, nó khà là rắc rối khi cô cứ đi vào trong này…”

Onee-san lễ tân cảnh báo, nhưng Aqua không hề phản ứng lại chút nào.

Các nhân viên khác nhìn sang tôi, âm thầm cầu xin tôi làm gì đó.

“… Aqua, cô đang làm cản trở ở đó đấy, và tôi khá chắc mọi người đã để ý đến cô, vậy nên ra ngoài này đi.”

“… Làm sao mà người phụ nữ đó dám đánh cắp sự nổi tiếng của tôi. Đó phải là tôi, người được những Mạo Hiểm Giả nịnh hót và xưng tụng là nữ thần chữa trị.”

—Lúc trước cô có thật sự làm bất cứ điều gì giống như vậy không?

Darkness nói cô ấy có thứ gì đó phải kiểm tra và biến mất vào sáng sớm cùng với Megumin.

Và không chỉ hôm nay. Bọn họ đã làm việc đó kể từ khi Serena xuất hiện trong thành phố này.

Còn về phía tôi, tôi đã bị phục kích bởi Aqua, trong khi lê la xung quanh biệt thự và bị kéo theo đến đây…

“Cô biết đấy, cô sẽ không tìm được điểm yếu nào để khai thác cho dù cô có dành thời gian để rình rập cô ấy bao lâu đi chăng nữa, vì vậy hãy về nhà và ngủ đi.”

Chà, tóm gọn lại, đó là lý do mà cô ta ở đây.

Mặc dù bực tức, Aqua vẫn ngoan cố không chịu bước ra khỏi quầy.

“Không đời nào. Từ lúc bắt đầu, cô ta thực sự đã chọc tức tôi. Cô ta quá hoàn hào. Cô ta xinh đẹp và có một thân hình bộc lửa, tính cách nhân từ và tốt bụng với tất cả một người. Và trên hết cô ta là một tu sĩ khá mạnh mẽ. Cô ta quá hoàn hảo. Đúng vậy, nó giống như cô ta ở cùng đẳng cấp của sự hoàn hảo với tôi hay Eris.”

“Tôi không để cao việc đó.”

Tôi nhìn về phía Serena khi cô ấy chữa trị cho những Mạo Hiểm Giả.

Khi cô ấy để ý đến ánh nhìn của tôi, Serena đáp trả với một nụ cười và vẫy tay vui vẻ.

Những Mạo Hiểm Giả chen chúc xung quanh cô ấy, kiên nhẫn xếp hàng chờ đợi đến lượt của mình.

Thực tế, hầu hết bọn họ không có vết thương nào nghiệm trọng ngoài những vết trầy xước, và một số trong đó chỉ đơn giản đến đây với tư cách là người hâm mộ.

“Nè, Kazuma, tôi có thứ này cần hỏi cậu.”

Aqua đột nhiên nói ra điều đó rồi đứng dậy từ trong quầy.

Cô ta chỉ ngón tay vào tôi.

“Cậu có thể chích vào ngón tay của tôi với con dao găm cảu cậu không? Tôi sẽ đi đến đó để được chữa trị bởi cô ấy.”

“… Cô có thể tự mình hồi phục nó, đúng không? Cái gì, cô đang muốn đánh nhau à? Cô thật sự không nên. Xét cho cùng thì, hiện giờ cô ta được đánh gia rất cao giữa những Mạo Hiểm Giả. Nếu cô gây ra bất cứ điều gì bất tiện cho cô ấy, cô sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ Guild.”

Tôi đã cố gắng cảnh báo Aqua, nhưng cô ta không hề lắng nghe bất cứ điều gì.

Với ngón tay của cô ta vẫn còn chỉ thẳng vào mặt tôi, tôi miễn cưỡng rút con dao găm ra…

“… Này, cô là người nghĩ ra ý tưởng này, vậy nên dừng di chuyển ngón tay của cô đi.”

“Nó vẫn rất đáng sợ. Có thể nó không nhiều, nhưng nó vẫn là máu của tôi. Hãy chắc chắn là cậu chỉ chọt nó một chút. Chỉ một chút thôi.”

Ngón tay của Aqua đang luẩn quẩn khắp nơi khi cô ta cố tránh con dao găm của tôi.

Có lẽ đễ làm dịu đi sự căng thẳng của chính mình, cô ta giữ bàn tay phải của cổ bằng tay trái rồi cố định ngón tay của mình.

Tôi tự hỏi, tại sao cô ta lại phải đi xa đến như vậy? Tôi đưa con dao của mình đến đầu ngón tay của co ta một cách cẩn thận…

“Oh, ngón tay của tôi đã biến mất~! Tôi thắc mắc là cậu định đâm vào ngón nào?”

Aqua vui vẻ nói ra điều đó và che ngón tay của mình lại trước khi nó chạm vào con dao găm của tôi.

Tôi lặng lẽ đâm mũi dao vào tay của cô ta.

“…! …!”

Aqua giật mình, dùng tay che lại vết thương, gần như không phát ra âm thanh nào vì cơn đau.

“Đấy, giờ thì đi đi.”

Nghe những lời tôi nói, Aqua trừng trừng nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ trước khi lết đi đến chỗ Serena.

.

.

—Vì một lý do nào đó, khi bước đi, Aqua bắt đầu vấp ngã và di chuyển một cách kỳ lạ.

Nó có một chút cảm giác như cô ta đang giả vờ say.

Sau đó khi cô ta đến gần Mạo Hiểm Giả đang đứng đầu hàng,

“Xin lỗi. Như anh thấy đấy, tôi đang bị thương rất nặng… Anh có thể để cho một cô gái trẻ yếu đuối và bị thương lên trước không?”

Chờ đã, vậy là cô ta đang cố đóng vai một người bị thương nặng sao?

Mạo Hiểm Giả được nhờ quay lại và nhăn mặt.

“Không, chờ đã, cô có thể tự hồi phục cho vết thương của mình bằng… Được rồi, tôi hiểu rồi. Tôi hiểu rồi, vậy nên ngừng đe dọa tôi với mấy bước di chuyển kì lạ đó đi!”

Anh ta hoảng sợ nói a điều đó trước khi nhường chỗ của mình cho Aqua.

.

.

“Xin chờ một chút.”

.

.

Serena cản tay Mạo Hiểm Giả lại.

Và Cô ấy nhìn chằm chằm vào Aqua…

“Tôi không biết tại sao cô không tự chữa trị cho vết thương của mình, nhưng… Nhưng không phải cô là một tu sĩ sao? Chữa trị vết thương cho người khác là bổn phận của cô, vậy mà thứ cô đang cố làm là đẩy người khác qua một bên để cô có thể được chữa trị trước sao? Cô có nghĩ đó không phải là điều mà một tu sĩ nên làm không?”

“… Tôi có…”

Serena bung ra một bài giảng và Aqua ngoan ngoãn chấp nhận.

Đương nhiên, cô ta không thể nào tranh luận để cãi lại điều đó.

“Tôi không có nói là tôi sẽ không chữa trị cho cô bởi vì cô là một tu sĩ, những người khác cũng đang chịu khổ. Vậy nên, làm hơn hãy xếp hàng nghiêm chỉnh, được chứ?”

“Vâng. Tôi xin lỗi.”

… Nghiêm túc đấy, làm sao mà một nữ thần lại bị la rầy bởi một tu sĩ?

Sau một thời gian ngắn, cuối cùng cũng đến lượt của Aqua.

Cô ta ngồi xuống trước mặt Serena và cho cô ta xem vết thương trên tay phải của cô ấy.

“Sensei, một tên NEET chết tiệt đi ngang qua đã gây ra vết thương nghiêm trọng này cho tôi. Cô có thể hồi phục nó không? Hay tôi sẽ chết vì vết thương này?”

Serena nắm lấy bàn tay đó rồi mĩm cười khúc khích.

“Nó chỉ là một vết trầy nhỏ. Tôi sẽ hồi phục nó ngay lập tức… Heal!… Đó, giờ nó ổn rồi…”

Khi cô ấy bỏ tay ra, vết thương của Aqua vẫn tiếp tục chảy máu mà không có dấu hiệu hồi phục.

“…!?”

Serena dương như lùi bước khi nhìn thấy nó, và Aqua bắt đầu bật khóc.

Chà, tôi nói rồi, nhưng điều đó khá rõ là cô ta đang tự ép bản thân mình.

“Sensei, tôi thật sự sẽ chết sao? Nó có phải là vết thương mà ngay cả cô cũng không thể hồi phục? Hay cô không hồi phục cho tôi chỉ vì cô không thích tôi? Chỉ là, cái gì đang xảy ra vậy, Sensei!?”

Có vẻ như cô ta đang kháng lại ma pháp hồi phục của Serena.

Đúng vậy, nghĩ về điều đó, cô ta đã làm một việc tương tự với Wiz khi cô ấy đang cố dạy cho tôi cách sử dụng Drain Touch.

“Heal! Heal! Chuyện gì đang xảy ra vậy? nó không có tác dụng…”

“Sensei, tại sao cô lại không hồi phục cho tôi? Đừng nói với tôi, là cô không hồi phục cho tôi vì cô sợ tôi sẽ chiếm đoạn lấy sự nổi tiếng và danh tiếng của cô như là tu sĩ số một ở trong Guild!? Hay cô không thể hồi phục cho tôi bởi vì cô là đồ vô dụng? Aaa…! Với cái đà này, tôi sẽ chết mất! Vết thương sẽ nhiễm trùng và rồi tôi sẽ chết…! Kazuma-san! Kazuma-san! Người phụ nữ này không chịu hồi phục cho tôi!”

Sau khi cô ta la hét tên tôi ầm ầm, vang khắp cả guild, tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài tiếp cận cô ấy.

Về cơ bản, chất độc không có tác dụng lên cô, và bất kì con vi khuẩn nào cũng sẽ bị thanh tẩy nếu như chạm vào cô.

Tôi thật sự muốn nói điều đó với cô ta, nhưng tôi sẽ giữ lấy nó trong tim mình.

“Nếu tôi chết, xin hãy xây cho tôi một ngôi mộ thậm chí còn vượt qua cả cái kim tự tháp ở trung tâm thành phố. Làm ơn hãy đặt tất cả những báu vật ở trong phòng tôi, thứ mà Kazuma xem nó như rác rưởi vào trong đó. Zell đại đế sẽ là hộ vệ của chỗ đó, và chuẩn bị thức uống và đồ ăn vặt ba ngày một lần trước mặt nó. Trên bia hộ, hãy ghi ‘đây là nơi an nghĩ của một người tuyệt vời-‘“

Tôi nhẹ nhàng đập vào cái đầu ngu ngốc, thứ đang lớn tiếng phun ra những điều ngốc nghếch bằng cái cán dao của mình.

“Tôi sẽ viết, ‘đây là nơi an nghĩ của một đứa siêu ngốc’. Xin lỗi, Serena-san. Coi nào, đi thôi.”

“…! …!”

Tôi nắm phía sau cổ áo của Aqua người đang lặn lộn xung quanh trong đau đới rồi kéo cô ta và di chuyển để rời đi.

Ánh mắt của những Mạo Hiểm Giả xung quanh tôi thực sự khiến tôi cảm thấy đau đớn.

Việc này quá ư là xấu hổ.

Ngay sau đó-

.

.

“Um… Kazuma-sama, có một thứ quan trọng mà tôi cần phải nói với anh, vậy tôi có thể cho tôi một chút thời gian của anh không?”

.

.

Serena gọi tôi.

Nghe thấy điều đó, Aqua liền thi triển hồi phục lên vết thương và cái đầu của cổ rồi giận dữ đứng dậy.

Này, cô hãy ngừng việc này ngay đi! Cố rất kiên trì với Kazuma-san của chúng tôi! Chỉ đánh cắp vị trí tu sĩ xinh đẹp số một của guild là không đủ với cô sao, giờ cô muốn lấy luôn cả Kazuma-san với sự quyến rũ dâm dục của mình à!? Kazuma-san là một kẻ có ý chí yếu đuối, người se dễ dàng phải lòng một cô gái trẻ hơn hắn ta và gọi hắn ta là onii-chan, vì vậy cô có thẻ ngừng việc đó lại không?”

“Được rồi, bước qua đây, tôi sẽ dạy cho cô một bài học.”

Ngay khi tôi chuẩn bị lôi Aqua ra khỏi guild, một Mạo Hiểm Giả đột nhiên nói,

.

.

“Tu sĩ xinh đẹp số một của guild…”

.

.

“Pfft.”

“Ai là người vừa mới cười hả? Tôi có thể nghe thấy anh từ chỗ này, vì vậy, hãy bước ra đây! Ah, không phải anh là người mà lúc trước tôi đã hồi sinh sao!? Nếu như anh chuẩn bị cười, vậy thì trả tiền đi! Về cơ bản, ma pháp hồi sinh là một ma pháp siêu cao cấp đòi hỏi một phần thưởng lớn, vậy nên, trả tiền đi!”

“Này, không phải tôi! Tôi không có cười… Này, đừng có chọt ngón tay vào ly bia của tôi, Aqua-san… Chờ đã, đây là nước lã! Tại sao cô lại dùng ly bia của tôi cho một mánh khóe hả!?”

“Nó không phải là một mánh khóe, nó là một đặc tính của cơ thể tôi! Tốt thôi, giờ thì tôi đã hiểu tất cả mọi người! Ngay cả sau tất cả những ma pháp hổ trợ, hồi phục và hồi sinh tôi đã cung cấp khi mấy người đang săn những con quái vật mạnh mẽ và mục tiêu được treo thưởng cao! Tốt thôi, như là một khoảng thanh toán, tôi sẽ biến tất của bia ở chỗ này thành nước lã!”

“Xin đừng, Aqua-san. Nếu cô làm như vậy, guild sẽ là người gặp nhiều rắc rối nhất! Làm ơn, ngừng lại!”

Nhân viên của guild và những mạo hiểm giả nhanh chóng di chuyển để cản Aqua trước khi cô ta có thể chọt tay vào những thùng rượu.

Giữa sự hỗn loạn đó.

“Chúng ta có nên đến chỗ nào khác không, Kazuma-sama? Ở đây hơi quá ồn ào. Nếu có thể, tôi thích một nơi văng vẻ hơn…”

Serena nói ra điều đó và khẽ cười khúc khích, lờ đi sự hỗn loạn mà hiện tại đang diễn ra ở trong guild.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *