Chương 04: Lời đề nghị cho tên Mạo Hiểm Giả này!

Part 1

“Mừng về nhà, chủ nhân!”

Tôi thấy bản thân mình trong căn phòng trắng quen thuộc.

Thời khắc tôi mở mắt ra, một Eris-sama vui vẻ đang đứng ngay trước mặt tôi.

“… Cô trông như đang tận hưởng bản thân mình nhỉ, Eris-sama.”

“Giờ cậu đã quen với việc đến đây, vì vậy nếu tôi không làm điều này, cậu sẽ không có cảm giác mới lạ, đúng không? Mặc dù, xin lỗi, tôi cho rằng nó không phải là một thứ tôi nên nói xét theo tình huống hiện giờ cậu.”

Nói ra điều đó, Eris-sama nở ra một nụ cười gượng gạo.

“… Cô có thể làm điều đó thêm lần nữa không?”

“Nó có một chút kỳ lạ khi nói như thế này vì tôi là người đầu tiên đã làm việc đó, nhưng tôi sẽ không làm nó thêm lần nữa.”

Và cô ấy luôn rất dễ chịu mỗi khi cô ấy là Big Boss.

“… V-Vậy, chuyện gì đã xãy ra với những người khác sau khi cô ta thi triễn Death lên tôi?”

“Darkness đấm cô ta trong giận dữ, nên cả hai người bọn họ hiện giờ đang bất tỉnh. Senpai đang chuẩn bị hồi sinh cậu, và Megumin-san đang chăm sóc Darkess sau khi trói tên Quỷ Tướng lại… Xin hãy an tâm. Mọi người đều ổn.”

Tôi thở dài nhẹ nhõm sau khi nghe những lời của Eris-sama.

Điều đó có nghĩa là, Sau khi Aqua hồi sinh cho tôi, đó là lúc tôi tỏa sáng.

Thành thật mà nói, quay trở về level 1 là một cái giá khá đắt, nhưng nó là cách tốt nhất mà tôi có thể nghĩ ra để làm cho Serena trở nên vô hại.

Tôi đã xem xét đến nhiều phương pháp khác nhau, nhưng tôi thật sự muốn tự tay mình giải quyết mọi chuyện.

Cảm thấy sự căng thẳng chảy ra khỏi tôi, tôi đổ gục xuống đất và ngồi khoanh chân lại.

… Tuy nhên, cũng lâu rồi tôi mới chết thêm lần nữa…

Cái thé giới vô lý không có mộ chút lòng thương xót cho những kẻ yếu đuối, vì vậy, những thứ như thế này có thể đoán trước được, nhưng thật là, tôi không thể làm gì để không phải chết một cách thường xuyên như thế này sao?

Tôi không thể không cảm thấy chán nản sau khi bị giết quá dễ dàng đến như vậy.

Trở nên quen thuộc với việc chết đi cũng không phải là thứ gì đó mang nhiều niềm vui đến cho tôi.

Eris-sama mỉm cười với tôi trong im lặng.

Chỉ cần nhìn thấy cô ấy đang đứng giữa căn phòng với hai tay chắp khiến tôi cảm thấy như mình đã được hồi sinh bằng một cách nào đó.

Nó giống như là tôi đã được giải phóng khỏi tất cả những lo lắng của bản thân mình.

Tôi nghĩ lại về cái thứ mà đã đem tôi đến đây.

Tại sao tôi phải đánh nhau với Quỷ Tướng? Tại sao tôi cứ phải đối phó với những kẻ thù mạnh mẽ kể từ khi tôi đặt chân tới thế giới này?

Ngay cả sau khi đạt được một gia sản lớn, tôi vẫn phải đối phó với con gái của Quỷ Vương, kẻ đang lên kế hoạch tấn công thủ đô và một đội tấn cong thành phố này và thêm thứ khác nữa…

Ahhh, mệt thật…

Có lẽ vì tôi vừa mới chết, nhưng tôi không thể ngăn mình cảm thấy chán nản.

Tuy nhiên, tôi phải quay lại.

Hiện giờ, tôi là người duy nhất biết về kế hoạch của tấn công thủ đô của Quỷ Vương hoặc một đội hình đột kích đang trên đường tiến đến thành phố của tôi.

Và level của tôi sẽ trở về một cùng với Serena…

Chỉ cần nghĩ về những thứ sắp đến khiến tôi thở dài.

Eris-sama trao cho tôi một ánh mắt lo lắng.

“Cậu có ổn không?… Ừ thì, đương nhiên là không nhỉ. Sau cùng thì, cậu đã chết…”

Nói ra điều đó, Eris-sama ngồi xổm xuống ngang tầm với tôi, và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tôi với cùng một biểu cảm lo lắng đang xuất hiện ở trên đó.

“Big Boss thật sự rất dễ thương, cô biết không? Cô có bao giờ suy nghĩ đến việc từ bỏ công việc của một nữ thần và cùng tôi trốn đi đến một thế giới xa xôi nào đó chưa?”

“Cậu đang trong mối quan hệ với Megumin-san. Cậu sẽ phải chịu thiên phạt nếu cậu nói những thứ như vậy với một nữ thần trong khi đang có người yêu đấy.”

Oh, đúng rồi, Megumin!

“Eris-sama, cô không phải là người đứng sau việc, khiến cho việc gì đó xãy ra mỗi khi tôi và Megumin chuẩn bị vượt quá giới hạn, vì cô đang giữ lấy một tình cảm bí mật dành cho tôi hay sao đó, đúng không?”

“Đương nhiên là không! Tôi sẽ không làm mấy thứ ngu ngốc đến như vậy! Ah! Cái biểu cảm đó là sao? Cậu đang nghi ngờ tôi à!?

Ah, chỉ cần nhìn thấy Eris-sama phản ứng với sự trêu chọc của tôi, như thể sự sống đang được thổi vào linh hồn của tôi vậy.

.

.

“Kazuma-san! Kazuma-san! Tôi đã làm xong mọi thứ rồi, vì vậy hãy quay lại đây nhanh lên.”

.

.

Và ngay trong cái khoảnh khắc thanh bình này, giọng nói của một nhỏ nữ thần, cái thứ giọng nói không hề mang một chút yên bình vang vào trong căn phòng.

Tôi chưa muốn quay lại cái thế giới vô lý đó, nên tôi gục mặt xuống và che hai tai lại.

“U-Um… Senpai đang gọi cậu… Tôi hiểu cậu đang cảm thấy như thế nào, nhưng…”

Eris-sama dường như có chút bối rối bởi những nổ lực chạy trốn khỏi thực tại của tôi.

“… Sau khi chết quá nhiều lần, tôi không thể không cảm thấy tuyệt vọng. Và khi tôi nghĩ là mình có thể chết thêm lần nữa, tôi chỉ không cảm thấy như mình không còn muốn quay trở lại đó nữa. Tôi đang nghĩ cũng không quá tệ để được tái sinh trong một cuộc sống mới.”

“Điều đó… Ừ thì, tôi đoán đó chỉ là lẽ tự nhiên. Chỉ việc chết một lần đã là một cú sốc lớn… Nhưng mà, cho đến nay, Kazuma-san đã chết khá oanh liệt, vì vậy cú sốc phải nên khá tối thiểu

Eris-sama trưng ra một biểu cảm bối rối trong giây lát, nhưng cuối cùng, cô ấy trao cho tôi một nụ cười ấm áp.

“… Nhưng, cậu đã tìm được những người đồng đội tuyệt vời trong thế giới này và đã tạo ra khá nhiều kỷ niệm hạnh phúc cùng với họ, đúng không? Không phải cậu vẫn còn có việc mà mình phải làm sao? Đây, đây, hãy cố nhớ lại những ngày hạnh phúc đó…”

Tôi đưa suy nghĩ của mình về những trải nghiệm mà tôi đã có trong thế giới này.

Về thời gian khổ cực mà tôi đã sống với Aqua ở trong chuồn ngựa vào cái lúc mà tôi mới đặt chân đến thế giới này.

Về những khoảng nợ khổng lồ mà tôi đã phải gánh vác một cách vô lý.

Về việc gặp gỡ những đồng đội, những người chẳng làm được điều gì tốt đẹp ngoài gây ra rắc rồi, và dọn dẹp nó cho bọn họ.

Về cái thành phố chứa đầy những kẻ lập dị…

Và với kết quả là tôi chết một cách liên tục.

Ngoài ra còn có một chút về việc, cho dù mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp với những đồng đội của tội, tôi vẫn chưa chưa xoay sở để vượt qua ranh giới.

“… tôi thật sự nghĩ là mình muốn được tái sinh lần nữa…”

“Ehh!?”

Có lẽ tôi sẽ yêu cầu được tái sinh thành một con mèo của một người giàu có ở trên trái đất.

Sau đó tôi sẽ thoải mái ăn rồi ngủ trong suốt cuộc đời của mình.

“Kazuma-san! Nhanh lên! Nhanh lên!”

Giọng nói khó chịu của Aqua lại vang vào phòng thêm lần nữa.

Tôi đã cố hết sức.

Tôi thật sự đã làm hết sức mình.

Ngay cả khi tôi quay trở lại, tôi vẫn có cảm giác rằng cuối cùng là mình sẽ nhanh chóng quay trở lại đây.

“Tôi đã quyết định là sẽ đi đầu thai! Tôi sẽ để lại mọi việc cho cô! Xin hãy nói với hai người còn lại là tôi cầu chúc cho họ hạnh phúc!”

“Eeh!?”

Eris ré lên vì bất ngờ khi tôi hét lên mà không nhắm vào ai hết, nhưng cô ấy cuối cùng lại trở nên im lặng.

Và sau đó…

“Tên này lại đang nói mấy thứ ngu ngốc thêm lần nữa! Đừng có làm rối hết mọi chuyện lên. Tại sao cậu lại thường xuyên nói mấy điều ngu ngốc như vậy hả? Đó có phải là lý do tại sao mà cậu lại trở thành một kẻ vẫy đuôi với con tu sĩ đó không hả!?”

“Ah!”

Những lời trách mắng của Aqua xuyên qua những vết nứt trong không khí.

“Cô đừng có mà giỡn mặt! Cô nghĩ vì lợi ích của ai mà từ đầu tôi lại chọn việc đối đầu với một Quỷ Tướng hả!? Tôi vẫn liên tục chiến đấu với cái con tu sĩ đó sau lưng mọi người chỉ để bảo vị cho thành phố này cô có biết không!? Tôi đã bị tẩy não vào cuối trận chiến dữ dội—“

“Eh, chờ đã, Megumin, em đang làm gì vậy? Huh?”

… Này.

“Cách đó sẽ không có tác dụng với tôi nữa! Tôi không bận tâm đến mấy trò trêu chọc hay bất kỳ thứ gì khác mà mấy người làm với cơ thể tôi! Trừ phi mấy người khóc lóc và năn nỉ tôi quay về…”

“Megumin, em đang làm gì vậy!? Không, chờ đã, em đang làm cái gì vậy!? Kazuma-san! Kazuma-san! Quay về nhanh lên đi! Nếu anh không nhanh chân lên…!”

… Tôi sẽ không bị lừa dễ dàng đến như vậy. Cho dù hiện giờ mấy người có làm gì với thi thể của tôi…

Đúng vậy, những kiểu hăm dọa đó không còn—

“Kazuma-san! Megumin đang…! Megumin đang nói về thứ gì đó như lấy đi lần đầu của cậu và hiện giờ đang làm thứ gì đó rất tuyệt! Thật ra, Megumin, em thực sự không nên làm mấy việc như vậy trước mặt mọi người!”

Cô đang cám dỗ tôi với ham muốn tình dục sao!?

“… …”

Nhìn thấy tôi đang quằn quại trên mặt đất, Eris-sama trông có vẻ đang trở nên lạnh nhạt vì một lý do nào đó.

Arg, tôi nên làm gì đây? Nếu tôi không quay về, tôi sẽ bỏ lỡ cái khoảnh khắc mà mình trở thành người lớn…!

Nhưng nếu giờ tôi quay về, tôi sẽ bị trêu chọc là một người đàn ông dễ dãi, người bị rơi vào những trò cám dỗ của Megumin một cách dễ dàng… Không, không, không, nhưng…!

“Này, Megumin, chị không nghĩ cái thứ lớn như vậy sẽ vừa với lần đầu của Kazuma-san. Chổ đó của Kazuma-san, Chổ đó của Kazuma-san chắc chắn sẽ rách mất.”

… …

“Này, khi cô nói lần đầu, cô ám chỉ đến điều đó à!?”

“Megumin, em không thể làm điều đó! Đó là đồ ăn! Em không thể làm những việc như vậy với đồ ăn! Em sẽ bị trừng phạt!”

“Thôi đi! Aqua, tôi sẽ trở về ngay đây, vì vậy hãy dừng em ấy lại ngay!”

“Aaah! Megumin! Megumin! Em không thể làm điều đó! Cậu ấy nói là sẽ quay trở về ngay lập tức, vậy hãy nhanh kéo quần của cậu ta lên—!”

Tôi ngay lập tức đứng dậy.

“Đằng nào thì, Eris-sama, tôi có vài việc quan trọng cần phải xử lý, vì vậy tôi xin phép rời đi.”

Tôi chạy về phía cánh cổng và đẩy nó ra…

“Ah, lên đường bình an… Chờ đã, không, Kazuma-san! Xin lỗi vì đã làm phiền khi cậu đang vội, nhưng có một điều quan trọng mà tôi cần phải nói—“

“Ngay lúc này sao!? Chúng ta có rất nhiều thời gian trước khi chuyện này xãy ra, tại sao cô phải đợi cho tới tận lúc này mới hỏi tôi? Cứ tới gặp tôi trong vai Big Boss sau khi tôi quay về!”

“Megumin, tại sao em luôn làm ra những hành động thô lỗ như vậy!? Coi nào, cậu ta sẽ trở lại sớm thôi, vì vậy hãy nhanh mà tiêu hủy chứng cứ đi!”

Tôi thoáng quay mặt lại với Eris-sama.

Cô ấy trao cho tôi một ánh mắt hối hận và nói,

“Sự thật là, thế giới này sẽ—“

“Megumin, đừng có rút nó ra, đặt nó lại đi! Ôi không, chúng ta không có đủ thời gian—!”

“Xin lỗi, Eris-sama, hiện giờ tôi thật sự không thể ở lại! Aqua! Dừng em ấy lại! Lát nữa tôi sẽ cho cô chút tiền tiêu vặt, vậy nên dùng em ấy lại!”

Không có cách nào để duy trì bầu không khí nghiêm túc với giọng nói của Aqua cứ liên tục vọng vào trong phòng như thế này.

“Ý chị là, có rất nhiều thứ em không thể cho Kazuma thấy…! Ah, Megumin, em không thể!? Em không thể! Aah!”

“Đừng từ bỏ! Đừng có mà từ bỏ, Aqua! Tôi sẽ quay lại ngay lập tức!”

Eris-sama, với khuôn mặt trở nên đỏ chót, hét lên về phía tôi khi tôi xông qua cánh cổng.

“Thế giới đó hiện đang đối diện với khủng hoảng! Với cái đà này, rất có thể Quỷ Vương thật sự sẽ xóa sổ loài người! Xin hãy nghe tôi—!”

.

.

—Điều đầu tiên mà tôi nhìn thấy khi quay lại là Aqua và Megumin đang nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

“Ah! Mừng quay về, Kazuma! Nó thật sự rất sít sao, đúng không?”

“M-M-Mừng anh quay lại.”

Megumin có hơi đỏ mặt và dường như đang hết hơi.

Ngoài ra, em ấy có vẻ như đang giấu thứ gì đó ở sau lưng.

Quần của tôi trông nhăn nheo và có vẻ như nó đã được mặc vào một cách vội vã.

Điều này thật sự làm tôi không cảm thấy thoải mái.

Và đằng sau hai người bọn họ là Darkness và Serena đang nằm bất tỉnh bên kia vườn.

“E-Em sẽ tiếp tục đi chăm sóc Darkness, được chứ?”

Nói ra điều đó, Megumin nhanh chóng di chuyển đến bên canh Darkness, gần giống như em ấy đang chạy trốn khỏi tôi.

Tôi chuyển ánh mắt sang Aqua người hiện giờ đang đặc biệt bồn chồn.

“Này, Aqua.”

“Cái gì? Tôi đã chặn em ấy lại, được chứ? Cả hai chúng tôi nhìn vào Kazuma-san nhỏ của cậu, nhưng chúng tôi không làm bất cứ điều gì cả, được chứ!?”

… Con- Con nhỏ này…

Sau khi trấn tĩnh bản thân, tôi nói với Aqua.

.

.

“… Nói đi… Cô có còn muốn quay về thiên đường không?”

Part 2

“Kazuma! Coi nào, dậy đi! Sáng rồi! Dậy nhanh đi!”

Ngày hôm sau.

Aqua vui vẻ nhảy vào phòng tôi mà không thèm gõ cửa rồi bắt đầu lầm phiền tôi.

Tôi lười biến thò đầu ra từ bên dưới tấm chăn, và nhận ra trời chỉ mới lờ mờ sáng phía bên ngoài cửa sổ.

“… Mấy giờ rồi…?”

“Sắp năm giờ rồi.”

Nó còn quá sớm cho điều này.

Khi tôi chui xuống lại dưới tấm chăn, Aqua nhảy lên người tôi.

“Tại sao cậu lại bò lên giường nữa!? Coi nào, dậy đi! Hãy mặc đồ vào rồi chúng ta sẽ đi đến guild để nhận vài nhiệm vụ và tăng level của cậu!”

“Tha cho tôi đi~ Tối qua tôi đã nhậu đến khuya, vậy nên hôm nay tôi thật sự muốn đi ngủ nướng cho đến tối… Hôm qua tôi đã ăn mừng việc đánh bại thêm được một Quỷ Tướng khác.”

.

.

—Hôm qua, sau khi tôi chuyển lại tin nhắn của Eris-sama cho Aqua, tôi đã tiến hành theo kế hoạch và giảm level của tôi và cả Serena xuống còn một.

Sau đó, tôi bỏ một Serena còn đang bất tỉnh lại với những người ở đồn cảnh sát, và nói với họ toàn bộ những điều tôi đã biết, nhưng…

Giờ cô ta đã bị suy yếu, Serena sẽ không còn khả năng để có thể thi triển tất cả những lời nguyền mạnh mẽ mà cô ta đang sử dụng trong thành phố này.

Cô hiệp sĩ nói là cô ấy sẽ thẩm vấn cô ta một cách triệt dể.

Họ cũng đã đưa ra những biện pháp đối phó với kế hoạch xâm lược của con gái Quỷ Vương và cuộc đột kích lên Axel và những thứ khác. Tôi nhận đưuọc một khoảng tiền khá lớn cho việc bắt giữ một Quỷ Tướng và ngăn chặn kế hoạch của cô ta.

Điều đó nói rằng, hiện giờ tôi không thể làm thêm được điều gì nữa khi mà tôi đã quay trở về level một.

Đằng nào thì tôi cũng không thể làm điều gì với cuộc tấn công vào thủ đô, và những Mạo Hiểm Giả từng nằm dưới sự thao túng của Serena đã được giải thoát khỏi trạng thái con rối, vậy nên, kế hoạch của cô ta về việc hỗ trợ lực lược xâm lược từ bên trong giờ đã hoàn toàn phá sản.

Không có sự hỗ trợ từ bên trong, nó sẽ khá là khó khăn để cho thành phố này sụp đổ trước những thế lực thù địch bên ngoài.

Và đó là lý do tôi trở nên thoải mái và ăn mừng cho sự thành công của tôi cho đến khi trời gần sáng….

“Dậy đi! Dậy đi! Coi nào, nhanh dậy đi! Vì lợi ích của nhân loại và vì lợi ích của tương lại, chúng ta sẽ nhắm đến Quỷ Vương!”

Nhưng Aqua lại bắt đầu nói những thứ đó trước khi mặt trời bắt đầu mọc trong khi vỗ vào lưng tôi.

Đánh bại Quỷ Vương.

Có một lý do cho việc tại sao cô ta lại bắt đầu nói ra mấy thứ ngu ngốc đến như vậy.

Vâng, là do tin nhắn từ Eris-sama.

“Một anh hùng nào đó được chọn bởi nữ thần sẽ tiêu diệt Quỷ Vương sớm thôi… Đằng nào thì, chúc ngủ ngon…”

“Nữ thần đang ở đây, cậu biết không hả!? Và tôi chọn cậu làm một anh hùng, vì vậy thức dậy nhanh lên!”

.

.

—Sự khủng hoàng mà Eris-sama đã nhắc đến cũng chính là cái thứ mà tôi đã được nghe từ Serena: Sự thật là những anh hùng tiềm năng đã ngừng xuất hiện trong thế giới này.

Công việc của Aqua vốn là ban cho những người đến từ Nhật Bản thứ sức mạnh giống như gian lận và gửi họ đến thế giới này.

Tuy nhiên, kể từ khi cô thiên thần đó tiếp quản, có vẻ như không có một ai chấp nhận thỏa thận đó.

Rõ ràng, cô thiên thần mới đó quá thành thật và không cố giấu diếm mọi thứ một chút nào cả.

Cô ta nói với bọn họ về số phận và tỉ lệ sống sót của những người đã được gửi đến đây, tác dụng phụ có thể xãy ra của việc học hỏi ngôn ngữ, cuộc sống trong thế giới này khó khăn như thế nào và toàn bộ những thông tin khác.

… Nói cách khác, chỉ vì người phụ trách việc tuyển dụng là Aqua, thế nên mọi người mới chấp nhận thỏa thuận và được gửi đến thế giới này.

“Cô chính là người đã gửi tôi đến đây mà không thèm giải thích bất cứ thứ gì. Tôi sẽ ngủ cho đến chiều như là để phản đối!”

“Đằng nào thì cậu cũng luôn ngủ tới trưa! Coi nào, một nữ thần đang đưa ra yêu cầu cho cậu! Một nữ thần xinh đẹp đang đưa ra cho cậu một yêu cầu đầy nước mắt, vậy tại sao cậu không bao giờ chịu lắng nghe tôi!”

Có rất nhiều mối đe dọa trong thế giới này.

Ngay cả khi Quỷ Vương không có ở đây, vẫn còn rất nhiều thứ có thể đe dọa đến nhân loại.

Có vẻ như thiên đường đã nhận ra giá trị của một nữ thần giỏi về lừa lọc— Không, ý tôi là thuyết phục, và muốn cô ta quay lại càng sớm càng tốt.

“Nói này, thiên đường thật sự thiếu nhân lực đến vậy à? Bọn họ không thể chụp lấy một con goblin ở nơi nào đó để làm thay công việc của cô sao?”

“Tôi sẽ không bỏ qua cho cậu nếu như cậu tiếp tục chọc ghẹo tôi. Tôi sẽ dùng ma pháp giả giọng để bắt chước giọng nói của con quỷ kỳ quặc đó và cười suốt cả ngày ở bên cạnh giường của cậu.”

Nó sẽ chẳng có ván đề gì nếu như đó là hồi tôi còn ở chuồn ngựa, vào cái thời điểm mà tôi đã muốn tống cô ta ra khỏi tổ đội của mình càng sớm càng tốt, nhưng giờ tôi đã có được một cuộc sống ổn định, còn có lý do nào có thể khiến tôi phải theo đuổi việc đánh bại Quỷ Vương cơ chứ?

Hơn nữa, nó quá liều lĩnh.

Lý do duy nhất mà tôi có thể xoay sở đễ phá vỡ kế hoạch của Serena và đánh bại cô ta là vì có quá nhiều sự trùng hợp thuận tiện diễn ra theo mong muốn của tôi.

Và cô ta còn được xem là một trong những kẻ yếu nhất trong số những Quỷ Tướng.

Chưa kể, ngay cả với một kẻ yếu đuối như cô ta, tôi cuối cùng vẫn bị giết.

Và cô đang bảo tôi đi tấn công sếp của người phụ nữ đó ngay trong lâu đài của hắn, nơi những tay chân mạnh mẽ của hắn ta xếp hàng hàng lớp lớp ở trỏng sao?

Cô bị ngu à?

Tôi quay đầu lại và nhìn vào Aqua người vẫn đang trèo lên người và liên tục vỗ vào lưng tôi.

“… Chúng ta đang nói về Quỷ Vương, cô có biết không? Không thể nào có chuyện tôi có thể đánh bại một người như hắn ta. Cô thật sự nghĩ tôi nhìn giống một người có thể đánh bại Quỷ Vương sao?”

.

.

“Đương nhiêu là không, ngay cả tôi cũng không hoang tưởng đến như vậy.”

…Con nhỏ này.

“Vậy thì cô muốn tôi làm cái gì? Ngay cả khi tôi gia tăng level và tiến đến lâu đài Quỷ Vương, cho dù chúng ta không bị xử bởi nhũng con quái vật mạnh mẽ trong khi đang đi đến đó, chúng ta cũng sẽ bị bao vây bởi lực lượng của hắn ta ngay cái lúc mà chúng ta vừa đặt chân tới lâu đài và bị giết sạch. Tôi, Megumin và Darkness sẽ có một cái kết tồi tệ trong tay bọn chúng. Người duy nhất sẽ cảm thấy hạnh phúc là Darkness, cô có biết không?”

“Đương nhiên là tôi biết. Tôi cũng đã tự mình suy nghĩ về điều đó, cậu có biết không? toàn bộ những gì mà tôi cần ở cậu, là gia tăng level đủ để mang tôi đến gần với lâu đài, chỉ vậy thôi.”

… Oh?

“Chà, nếu như cô đã có một kế hoạch tốt hay sao đó, tôi sẽ không bận tâm đến việc lắng nghe đâu.”

“Nghe cho rõ đây. Đã từng có lúc chúng ta muốn tiến thằng đến lâu đài Quỷ Vương, đúng không? Nhưng khi bọn họ nói với chúng ta là có một rào chắn xung quanh lâu đài. Một rào chắn được duy trì bởi nhũng tướng lĩnh của hắn ta.”

Hmm?

Có điều đó sao?

Tôi không cảm thấy như hồi đó nó đã làm cho tôi lo lắng, vì thế nên tôi không thực sự quan tâm tới nó.

Lấy sự im lặng của tôi xem như là sự thấu hiểu, Aqua tiếp tục với lời giải thích của mình.

“Và hôm qua, cậu đã vô hiệu hóa một Tướng Lĩnh khác. Một Tướng lĩnh level 1 không thể duy trì rào chắn. Điều đó có nghĩa những tướng lĩnh còn lại đang hỗ trợ rào chắn là… Giờ bọn chúng còn lại bao nhiêu người?”

“… Bọn chúng vốn có tám tên đúng không? Tên đầu tiên mà chúng ra chạm mặt chính là kỵ sĩ không đầu Beldia. Sau đó là Vanir, Hans, Sylvia, Wolbach, và giờ là Serena… Vậy, tính luôn cả Wiz, thì chỉ còn hai trong số bọn chúng.”

“Đúng vậy, chỉ còn lại hai tướng lĩnh! Với sức mạnh tuyệt vời của nữ thần, tôi có thể sẽ phá hủy được một rào chắn được duy trì chỉ bởi hai tướng lĩnh nếu như tôi đặt một chút nổ lực vào nó! Tốt nhất là tôi có thể hoàn toàn phá hủy nó, nhưng ngay cả khi điều đó là không thể, tôi vẫn có đủ khả năng để mở ra một cái lổ đủ lớn để cho ai đó đi vào.”

… …

“Chà, toàn bộ kế hoạch nghe có vẻ được đó, nhưng chính xác thì chúng ta sẽ làm cách nào để đánh bại Quỷ Vương?”

Aqua tự tin trả lời.

“Một khi rào chắn đã bị phá vỡ, phần còn lại rất đơn giản! Tôi sẽ chiêu mộ thêm sự giúp đỡ thừ những tín đồ quý báu của giáo phái Axis, Hồng Ma Tộc, và những người đang điều hành đất nước này, Chúng ta sẽ sử dụng những mối quan hệ mà cậu đã tạo ra trong thế giới này và nói với bọn là rào chắn xung quanh lâu đài Quỷ Vương đã sụp đổ!”

Vậy là cô ta định để công việc khó khăn lại cho người khác.

Nhưng, ừ thì, đúng là nếu không có rào chắn, Quỷ vương sẽ cần bố trí một lượng lớn quân lực của mình để phòng thủ xung quanh lâu đài.

Chỉ duy nhất điều đó là đủ để gây nên một làn sóng ảnh hưởng mạnh mẽ đến cuộc chiến.

“Nhưng chuyện gì sẽ xãy ra nếu cô không thể hoàn toàn phá hủy rào chắn?”

“vậy thì tôi sẽ để lại mọi chuyện cho cậu.”

Oh?

“Nói cho tôi nghe thêm về điều đó.”

“Sử dụng kỹ năng phát hiện kẻ địch và ẩn thân, có có thể lẻn thẳng vào nơi mà quỷ vương đang ngủ và ám sát hắn ta.”

“Biến đi.”

Lờ đi sự ồn ào mà Aqua đang tạo ra, tôi, một lần nữa lấy chăn trùm đầu lại.

Part 3

Tôi đang dùng bữa trưa cùng với Darkness và Megumin trong phòng ăn của biệt thự.

“Nè, Kazuma. tôi nói chuyện với cậu một chút được không?”

Aqua trượt đến chổ tôi trong khi hai tay đang để ở sau lưng với một biểu cảm nghiêm túc đang xuất hiện trên gương mặt của cô ấy.

Nó giống như cô ta chuẩn bị nói ra điều gì đó quan trọng.

“… Có chuyện gì sao? Mặt cô trông thật sự nghiêm túc đấy.”

Tôi rời mắt khỏi món đùi vịt nướng mà mình đang thưởng thức rồi bắt gặp ánh nhìn của Aqua.

“Làm ơn hãy nghe tôi! Tôi thực sự không nghĩ chúng ta cứ như thế này là một điều tốt!”

Cô ấy nuốt nước bọt trước khi đột nhiên nói ra điều đó.

Tôi vẫn đang nhai món vịt nướng nhưng tôi cho rằng mình nên nghe những gì cô ấy nói.

“Cô có ý gì khi nói ra điều đó?”

“Lối sống tự thỏa mãn bản thân này! Cậu thật sự ổn với nó sao? Ngủ nướng tới tận trưa và khong làm bất cứ thứ gì khác ngoài ăn với ngủ! Cậu đã thay đổi! Cậu thật sự đã thay đổi, Kazuma-san!”

Cô ta moi đâu ra vụ này vậy?

Megumin và Darkness đặt bộ dao nĩa của mình xuống.

“Khá chắc là cái nên này sẽ sống theo kiểu đó mãi mãi.”

“Vâng, đó là kiểu người của anh ta. Bên cạnh đó, không phải cô cũng đang sống theo kiểu đó sao, Aqua?”

… …

“Vâng, trước giờ cậu ta có thể giống như vậy, nhưng tôi thật sự muốn Kazuma cũ quay trở lại! Cái người đã bị chôn trong nợ nần và làm việc chăm chỉ mỗi ngày chỉ để kiếm được một chút tiền!”

“Được rồi, nhào vô, tôi sẽ biến cô thành điểm kinh nghiệm!”

Tôi đứng dậy với cái nĩa trong tay, và Aqua bước vào tư thế phòng thủ theo kiểu đấm bốc.

“Có chuyện gì sao? Chị thường lười biến giống hệt như Kazuma, vậy chuyện này là sao?”

“Mớ lộn xộn do cô tu sĩ đó vừa mới được giải quyết cách đây không lâu, vì vậy tôi có thể thông cảm với việc không muốn thực hiện bấy kỳ nhiệm vụ nào trong một thời gian… Chỉ là, chuyện gì đã khiến cô nghĩ như vậy, Aqua?”

Aqua nuốt nước miếng khi đối diện với câu hỏi của hai người đó.

“Điều đó… Ừ thì, hai người biết đấy, đó là bổn phận và nghĩa vụ của một Mạo Hiểm Giả…”

… …

“… Hay một thứ gì đó…”

Aqua lãng đi và gần như không nói nên lời khi đối diện với những ánh mắt không tin tưởng của chúng tôi,

“là một Mạo Hiểm Giả, chúng ta có trách nhiệm với những người sống trong thế giới này… Gurk… Waaah!”

Không thể chịu được ánh mắt của chúng tôi thêm chút nào nữa, Aqua rên rỉ và bỏ chạy.

.

.

“—Có chuyện gì với Aqua sao?”

Sau khi hoàn thành bữa ăn của mình, Megumin hỏi tôi trong khi tự mình pha một chút trà sau bữa trưa.

Darkness cũng lãng vãng xung quanh, lén lút lau miệng với bằng cái khăn ăn.

“Đừng quá lo lắng về việc đó. Cô ta chỉ bị cắn bởi một con bọ kỳ là thứ khiến cô ta muốn đánh bại Quỷ Vương, chỉ có vậy thôi.”

“Quỷ Vương!?”

Cả hai người hét lên ngay khi tôi và nhắc đến cái tên Quỷ Vương.

“Quỷ Vương à? Được lắm, để cũng cố danh tiếng của mình như là một người mạnh nhất, hãy đi đánh bại Quỷ Vương. Anh gần như đã tự mình đánh bại Serena, và trận chiến với con ninnin diễn ra quá nhanh chóng. Thêm vào, đằng nào thì cái thiến thắng đó cảm thấy có hơi trống rỗng.”

Kể từ khi nào mà em trở thành người mạnh nhất vậy?

Và đừng có đề nghị làm một điều gì đó với cái giọng mà em sẽ dùng, khi nhờ ai đó lấy họ một thứ tại một cửa hàng tiện lợi.

“… Quỷ vương à… Hắn ta chắn chắn phải có những đòn tấn công cực mạnh… Có lẽ đủ mạnh để phá hủy bộ giáp yêu quý của mình chỉ với duy nhất một đòn…”

Và cái con biến thái này đang nhìn chăm chăm vào khoảng không với một biểu cảm mơ mộng và đôi má ửng đỏ.

Cũng đã khá lâu rồi kề từ lần cuối tôi bị nhắc nhở bởi điều này, nhưng, vâng, đây là dạng người của hai đứa này.

“Tôi sẽ nói thẳng việc này, tôi sẽ không ra đó để đánh nhau với hắn ta. Đừng có hiểu nhầm tôi chỉ vì chúng ta đã vô tình hạ được vài tên Tướng Lĩnh của hắn. Nếu như tôi phải nói, Tổ đội của chúng ta thiên về phía vô dụng hơn, vì vậy… Kể cả khi hai người trao cho tôi ánh mắt nài nỉ đó, tôi vẫn sẽ không đi đến chổ hắn ta.”

.

.

“—Nghiêm túc đấy, có chuyện gì với cô ta vậy?”

Tối hôm đó.

Tôi đang nằm trong phòng, dùng hai tay mình làm gối khi nghiền ngẫm về mọi thứ.

Nghiêm túc đấy, chỉ là cô ta đang nghĩ cái quái gì?

Đúng vậy, tôi đã ép buộc và kéo cô ta đến thế giới này, vì vậy tôi có thể hiểu được cô ta mong muốn quay trở về khi giờ đây cô ta đã có cơ hội.

Tuy nhiên, tôi vẫn có một chút chạnh lòng với cái cách mà cô ta nhanh chóng rút ra kết luận này.

Mối quan hệ của chúng tôi thật sự mỏng manh đến vậy sao?

… Ừ thì, từ những điều mà Megumin đã nói với tôi, có vẻ như gần đây cô ta đã trở nên thật sự sau hành động của những Mạo Hiểm Giả từng bị thao túng điều đó làm cho cô ta cảm thấy như mình là một người không cần thiết.

Tôi dám chắc điều đó có chút ảnh hưởng đến những việc mà hiện giờ cô ấy đang cố gắng làm.

Cô ta là một đứa ngốc, nhưng ngay cả cô ấy cũng không phải là một người vô tư…

… …

Hay có lẻ cô ta chỉ đang mù quáng với việc thiên giới cần cô ta và đã không có suy nghĩ đến chuyện, cô ta sẽ không thể nhìn thấy chúng tôi lần nữa nếu như cổ quay trở lại.

Ừ thì, nữ thần cũng có cách suy nghĩ và giá trị riêng của họ.

Cô ấy có thể là kiểu người như vậy, nhưng về mặt cơ bản cô ta vẫn là một nữ thần với những tín đồ nhiệt thành của bản thân cô ta.

Nếu cô ta đặt tâm trí của mình vào nó, ngay cả là một Quỷ Vương…

Một Quỷ Vương…

… Nah, điều đó là bất khả thi.

.

.

Tôi đã ngủ được bao lâu rồi, tôi tự hỏi.

Tôi đã nghe được một giọng nói đến từ một nơi xa xăm.

“… Người được chọn… Nữ thần…”

Đó là một giọng nói rất êm ả.

Tôi có cảm giác nó mang theo một sức mạnh đang chảy vào sâu thẳm trái tim tôi…

“Người được chọn bởi nữ thân, truyền thuyết…”

Vâng, tôi là người được chọn bởi nữ thần, là người trong truyền thuyết…

… Truyền thuyết?

Tôi mở mắt ra.

Khi tôi làm điều đó,tôi cảm thấy hơi thở của ai đó đang làm nhột lổ tai tôi, cùng với một tiếng thì thầm khá hớn.

“Người được chọn bởi nữ thần, người anh hùng trong truyền thuyết, Satou Kazuma… Số phận của nhân loại đang ở trong tay anh… Giờ thì, đứng lên và chống lại Quỷ Vương… Hoàng thành điều ước của nữ thần xinh đẹp!”

Xoay đầu lại, mắt tôi chạm với Aqua người đang bò xung quanh và đang thì thầm một thứ gì đó vào tai tôi.

“… Cô đang làm cái gì vậy?”

“..T-Tôi muốn nhìn khuôn mặt dể thương của Kazuma-san lúc đang ngủ…”

Tôi bật dậy khỏi giường.

“Darkness, Megumin, tới đây nhanh lên! Aqua đến đây để đánh đêm—“

“Waaaah! Tôi xin lỗi! Tôi đang cố gắng tẩy não cậu!”

Part 4

“Nè, Kazuma, xin hãy nhìn thứ này đi.”

Đã được ba ngày kể tử lúc Serena bị bắt.

Từ những gì tôi được nghe, có lẽ bọn họ đã xoay sở để tìm hiểu được một số thông tin từ kề hoạch của cô ta và đang trên đường áp giải cổ đến nhà giam tại thủ đô.

Ngoài ra, tôi cuối cùng cũng nhớ ra được, là mình đã từng nghe qua cái tên Regina ở chổ nào.

Co ta chính là nữ thần mà Lucy đã tôn thờ, hồn ma mà chúng tôi được thuê để tiêu diệt vào lần đó.

Giờ tôi đã đánh bại hai tín đồ của Regina. Tôi thật sự mong là cô ấy sẽ tha thứ cho tôi về vấn đề này, nếu có gì, ít nhất thì từng có một thời gian tôi cũng là người tôn thờ cô ta.

Hiện giờ, tôi đang ngồi bắt chéo chân trên cái ghế sofa ở trong biệt thự trong khi tôi đang xắp xếp lại trang bị của mình.

Gần đây tôi đã mua những cuộn phép và thuốc phép mỗi khi đi thám hiểm, nhưng vẫn chưa hề có một cơ hội để sử dụng chúng.

Ngay cả hồi tôi còn ở trái đất, tôi là kiểu người sẽ tích trữ những vật phẩm hồi phục mạnh mẽ ở trong game và không sử dụng nó ngay cả khi tôi đang đối diện với con trùm cuối.

Ngay khi tôi đang tìm cách sử dụng hiệu quả bộ thuốc phép bị cấm mà Vanir đã tặng cho tôi, Aqua, đi ngang qua Darkness, người đang ngồi cạnh tôi và nhìn vào những vật phẩm của tôi với vẻ mặt thích thú, rồi đưa cho tôi một mảnh giấy.

…?

Tôi ngừng làm việc với nhứng thứ của mình và nhìn và lấy mảnh giấy ra khỏi tay cô ấy.

Darkness cũng tham gia với tôi.

Tiêu đề được viết với những nét bút đầy thanh lịch.

“Bạn nghĩ gì về Quỷ Vương? Kết quả khảo sát.”

“… Cái dánh hiệu Quỷ Vương nghe có vẻ ngầu (Thợ làm bánh mì). Trông giống như một người sẽ đem đồ ăn đến cho một con rồng hoang trong khi giữ bí mật với thuộc hạ của mình (Chủ cửa hàng thú nuôi). Thay vì quan tâm đến việc đó, cô cứ cho tôi mượn một chút tiền (Tên tội phạm). Khi tôi nói với anh ta là tôi sẽ chuyển đi khỏi lâu đài để mở một cửa hàng, anh ta đã nói đó là một ý tưởng tốt và cho tôi mượn một chút tiền (Người chủ cửa hàng trông có vẻ nhợt nhạt) Không quan tâm tới hắn ta, ta mạnh hơn nhiều (Tên mờ ám) Quỷ Vương là vị thần của tôi (Người đàn ông mệt mỏi).”

….

“Cái quái gì đây?”

“Ahhh! Không phải cái đó! Đó là tờ ghi những câu trả lời không nên cho cậu xem!”

Cô thật sự gọi thứ này là một bản khảo sát à?

“Nhìn vào thứ này đi! Đây là thứ có giữ những ý kiến của cư dân trong thành phố này, người đang chịu đau khổ và sợ hãi vì Quỷ Vương!”

Nói ra điều đó, Aqua nhét một tờ giấy khác vào tay tôi.

“… Chúng tôi đã mở một cửa hàng tại thành phố này, nhưng việc kinh doanh lại không có chút phát triển. Tôi thật sự không hiểu lý do tại sao, nhưng Quỷ Vương chắc chắn có liên quan tới vấn đề này (Chủ của một cửa hàng đáng nghi). Tôi quá sợ hãi Quỷ Vương để có thể ngủ vào ban đêm, nên tôi không còn cách nào khác là phải ngủ vào ban ngày. Nhờ vào việc đó là tôi không thể giữ được một công việc đàng hoàng, và toàn bộ là lỗi của hắn ta nên giờ tôi vẫn còn sống chung với gia đình. (NEET). Bởi vì sự tồn tại của Quỷ Vương, mà vị thần của tôi không nổi tiếng một chút nào (Kẻ thờ phùng vị thần của sự hủy diệt). Vâng, vâng hắn ta rất đáng sợ. Hắn ta đáng sợ y như một ly neroid lạnh vậy (Người đàn ông trong rạp hát). Đó là lỗi của Quỷ Vương mà tôi không thể ở bên cạnh cô ấy (Người đàn ông trung niên). Đó là mỗi của Quỷ Vương mà tôi không có bạn trai (Quý cô Guild)”

“Tôi sẽ nói lại lần nữa, cái quái gì đây?”

Aqua phản ứng với vẻ mặt rõ ràng là bị sốc và bất ngờ.

“Làm sao cậu có thể nói như vậy!? Kazuma, cậu thật sự không cảm thấy bất kỳ thứ gì sau khi nghe toàn bộ những rắc rối mà Quỷ Vương đã gây ra cho cư dân của thành phố này sao? Đó là lý do tại sao mà mọi người lại gọi cậu là tên NEET trai bao của một người phụ nữ không biết xấu hổ đó!”

“N-Này, tôi không thể bỏ qua cái đó. Đó có phải là cái biệt danh mà họ trao cho tôi khi tôi đang bị thao túng bởi con đàn bà đó không?”

Aqua lờ đi những gì tôi nói và chỉ ngón tay vào tôi.

“Cậu không cảm thấy một chút xấu hổ nào với tư cách một Mạo Hiểm Giả Sao? Ngay khi cậu đang đùa giỡn với Darkness ở tại chổ này, những người trên toàn thế giới đang sống trong sợ hãi bởi vì Quỷ Vương! Tạ lỗi đi! Tạ lỗi vì đã tự gọi mình là một Mạo Hiểm Giả! Tạ lỗi với tất cả mọi người trên thế giới này!”

“B-Bọn tôi không có đùa giỡn hay gì hết, tôi chỉ tò mò với việc, Kazuma đang làm gì với những vật phẩm này thôi!”

Nghe thấy những lời của Darkness, Aqua có vẻ cuối cùng cũng nhận thấy những gì tôi đang làm.

“Cậu đang làm cái gì vậy?”

“mấy thứ này là bộ thuốc phép bị cấm mà Vanir đã đưa cho tôi. Lọ thuốc này khiến cho quái vật tấn công cô trong suốt phần đời còn lại, thứ này sẽ làm tăng đáng kể sức mạnh ma thuật nhưng sẽ tiêu diệt nan tóc của cô, thứ này sẽ khiến cho level của cô nhảy vọt nhưng đổi lại là sẽ giảm ma lực của cô về mo, còn cái này sẽ khiến cô thu hút những người khác giới những sẽ làm cho cô bốc mùi như một con goblin. Tôi đang tìm ra cách để có thể sử dụng chúng.”

Cách duy nhất trông có vẻ hữu dụng là uống cùng lúc thuốc tăng level và thuốc làm hói.

Nếu tôi cùng lúc sử dụng hai thứ đó, tôi sẽ đạt được rất nhiều level cùng một lúc trong khi vẫn giữ được sức mạnh ma thật.

Đương nhiên, kết quả là tôi sẽ trở thành một tên hói.

Tôi tự hỏi liệu mà pháp hồi phục có tác dụng lên nan tóc đã bị phá hủy bởi lọ thuốc đó không…

Khi tôi đang nghĩ về điều đó, Darkness đẩy mặt của cô ấy đến trước tôi.

“Nè, Kazuma, cậu nó thể bán cho tôi lọ thuốc thu hút quái vật không—“

“Tuyệt đối không.”

Part 5

Ngay sau đó, tôi nhận được yêu cầu áp giải Serena đến thủ đô.

Tuy nhiên, có vẻ như nó sẽ cần một chút thời gian cho việc chuẩn bị và công việc bàn giấy để việc thuyên chuyển cô ta được hoàn tất.

Với lý do đó, tôi có thể quay về cuộc sống của một NEET mà không có một chút xấu hổ nào.

… Hay ít nhất, kế hoạch là như vậy.

“Cocka! Cockadodledooo!”

“Không, Zell đại đế! Hiện giờ con không nên làm ồn! Gần đây,cái tên đó đã nói rất nhiều thứ về việc biến con thành bữa tối! Hắn ta sẽ làm nó đó! Cái tên đàn ông tàn bạo như Kazuma chắc chắn sẽ làm nó đó! Vậy nên con hãy quay về với bản chất im lặng và thanh lịch của mình đi! Mặc dù nhìn thấy sự ngang bướng của con cũng khá đẹp, nhưng con không thể làm ồn lên như thế này vào sáng sớm. Chúng ta cần sức mạnh của con như là một con rồng để đánh bại Quỷ vương, vì vậy, trước khi con đủ lớn để bay đến lâu đài Quỷ Vương, con cần phải rèn luyện sức mạnh của mình.”

“Cockadodledooo!”

“Không, Zell đại đế, làm ơn hãy im lặng!”

“Ôi im đi! Cô đang làm cái gì vào sáng sớm vậy hả!? Thôi ngay đi!”

Tôi bật dậy khỏi giường và hét qua cánh cửa sổ.

Ngay bên dưới phòng tôi là cái chuồng mà Zell đang ở, và nó chính là cái nơi mà hiện tại Aqua và Zell đang làm náo loạn cả lên.

“Đáng lẽ nó phải tốn rất nhiều thời gian để phát triển bởi vì ma lực của nó sao!? Từ lúc nào mà nó đã biến thành một con gà trống vậy!?”

“Zell đại đế là một dạng sống chìm trong bí ẩn! Sau cùng, cậu bé là một con rồng. Cậu bé chắc chắn phải trở nên hào hứng với việc đánh nhau với Quỷ Vương và thức tỉnh một sức mạnh bí ẩn nào đó!”

Bằng một cách nào đó chức nghiệp của Zell đã thay đổi từ một con gà thành thịt gà hảo hạng.

“Cô đang nói cái điều vô nghĩa gì vậy!? Nếu cô không làm con gà đó im miệng, tôi sẽ biến nó thành bữa tối!”

“Zell đại đế, mẹ sẽ ngăn cái thế lực xấu xa đó lại, vì vậy hãy chạy nhanh đi! Đừng lo cho mẹ, cứ chạy đi! Sống một cuộc sống tự do và trở nên mạnh mẽ! Một khi con đã hoàn toàn trưởng thành, chúng ta sẽ cùng nhau đi đánh bại Quỷ Vương! Hãy cẩn thận với tên bán thịt ở con phố thứ ba!”

“Cocka cock…!”

“Aah, Zell đại đế! Con đang nói là sẽ không bỏ mẹ lại một mình sao? Rất tốt, hãy cùng nhau đối mặt với thế lực tà ác đó! Là mẹ của con, mẹ chắc chắn sẽ bảo vệ con!”

Sau khi nói ra vài điều kỳ lạ, Aqua chộp lấy Zell đại đế từ trong chuồng và ôm nó vào ngực mình.

“Tôi không quan tâm cô làm cái gì, chỉ cần để tôi ngủ trong yên bình. Nghiêm túc đấy, tôi cầu xin cô.”

“Sau đó, cậu có hứa là mình sẽ không nói những thứ như biến thằng bé thành bữa tối không?”

“Vâng, Vâng, tôi sẽ không nói ra mấy điều đó nữa. Nhưng đổi lại, làm ơn hãy di chuyển cái chuồng của nó qua chỗ nào khác dùm tôi.”

Nói ra điều đó, Aqua giữ lấy Zell ngay trước mặt mình và nói gì đó về việc lát nữa sẽ nhờ Darkness giúp cô ta di chuyển cái chuồng.

“… Tuy nhiên, cô vẫn còn tiếp tục nói về Quỷ Vương sao? Hãy từ bỏ hắn ta đi. Tướng lĩnh cuối cùng, là con gái Quỷ Vương, hiện đang lảng vảng xung quoanh lâu đài cùng với một đống quái vật tinh nhuệ. Cứ để mấy việc nguy hiểm đó cho những người thật sự mạnh mẽ và tận hưởng cuộc sống của chúng ta ở đây. Đừng lo, ai đó chắc chắn sẽ lo về việc đó. Chúng ta nên tận hưởng cuộc sống khi mà hiện giờ, chúng ta đang có danh tiếng và tài sản.”

Aqua ôm lấy Zell và lắc đầu một cách bức tức khi nghe những lời của tôi.

“Đó là lý do tại sao những người Nhật Bản đã quen với hòa bình thật là… Tại sao cậu luôn nghĩ đó là vấn đề của người khác? Bởi vì cái cách suy nghĩ ngây thơ đó của cậy mà cậu cuối cùng lại chết một cách thường xuyên hơn cả một tên đang chơi trò spelunker.” Trò khám phá lăng mộ trên máy ness

Aqua nhìn vào Zell và hỏi “Đúng không~?”

Con nhỏ này… lý do chính cho việc tôi chết một cách thường xuyên, chính là vì cô ta.

Cô ta cứ nói bất cứ thứ gì mà mình muốn bởi vì cô ta nghĩ tôi không thể làm gì cô ta từ tầng hai.

“Để những suy nghĩ đó ở lại trên trái đất. Hiện giờ, thế giới này đang ở trong chiến tranh. Con gái của Quỷ Vương đang chuẩn bị đem một đội quân lớn tấn công thủ đô, đúng không? Và vẫn có khả năng bọn chúng sẽ tấn công thành phố này…”

Ngay cả khi cô nói điều đó, tôi vẫn chả muốn làm. Tôi chỉ không có được cái linh cảm cấp bách đó.

Có lẻ vì tôi đã dành cả cuộc đời để lớn lên ở Nhật Bản…

…?

“Có chuyện gì sao? tại sao cô cứ đóng rồi mở miệng mình như vậy? Giờ cô đang đóng giả một con cá à? Nếu nó là một mánh khóa tiệc tùng, nó không hề có chút ấn tượng nào cả cô biết không?”

Aqua vội vàng đặt Zell vào lại chuồn.

“Không phải! Vâng, đúng vậy, Quỷ Vương! Kazuma, đây là thời điểm hoàn hảo để đánh bại Quỷ Vương!”

Cô ta vẫn còn tiếp tục với vấn đề đó à?

“Ah, ah, chờ đã! Đừng có quay lại ngủ, Kazuma-san, Xin hãy nghe tôi! Nếu con gái Quỷ Vương đang dẫn đầu một lục lượng lớn để tấn công thủ đô, điều đó có nghĩa là lâu đài hiện giờ đang trống rỗng! Và trên hết, nếu bọn chúng tấn công thành phố này…! Bọn chúng có rào chắn, vì vậy bọn chúng vẫn cảm thấy an toàn với việc gửi một đội quân lớn đến như vậy! Nếu chúng ta tấn công khi quân đội của bọn chúng đi ra ngoài, nếu chúng ta may mắn, có thể chỉ còn một mình Quỷ Vương ở trong lâu đài! Sau cùng, bọn chúng không cần phải giữ một lực lượng mạnh mẽ để phòng bị khi mà bọn dúng có cái rào chắn đó, đúng không? Đây có thể là cơ hội hoàng hảo để thực hiện một cuộc đột kích vào lâu đài của hắn ta!”

… Đúng vậy, nó chắc chắn có vẻ tốt hơn so với việc tấn công khi hắn có tất cả lực lượng của mình ở trong lâu đài…

“Ngay cả khi cô nói điều đó… Ah, tôi đã định hỏi cô điều này, nhưng ma pháp phục hồi của cô có thể chữa được hói đầu không?”

Bỏ qua trường hợp tóc bị cháy, thường thì nó sẽ không có tác dụng… Tôi xin lỗi, tôi không giúp được cậu, Kazuma.”

“Tôi vẫn chưa bị hói! Có một lọ thuốc trong bộ thuốc cấm, thứ sẽ tăng cường ma pháp nhưng đổi lại nó sẽ khiến cô bị hói, đúng không!? Tôi chỉ đang nghĩ về việc uống nó cùng với thứ thuốc gia tăng level nhưng đổi lại với việc mất sạch ma lực, chỉ vậy thôi!”

Tôi nhanh chóng tự giải thích để ngăn chặn mọi sự hiểu lầm, nhưng…

“Không có một lọ.”

“… Huh? Ý cô là gì?”

Aqua bế Zell và nâng nó lên như thể cô ta đang khoe nó.

“Tôi đã lấy lọ thuốc tăng level đổi lấy việc mất hết ma lực của cậu cho Zell đại đế uống. Nhìn vào cơ thể xinh đẹp của thằng bé. Với tốc độ này, có vẻ như thằng bé có thể nuốt trọn Quỷ Vương với một cú đớp trong mười năm tới, cậu có nghĩ vậy không?”

… Điều đó có nghĩa là…

“Cái gì!? Cô sử dụng lọ thuốc, thứ có thể là con át chủ bài của tôi lên nó sao!? Tại sao!? Tại sao cô lại ngu đến như vậy!? Tại sao cô luôn phải phá hỏng kế hoạch của tôi!?”

“C-Cái gì, cậu không cần phải trở nên giận dữ như vậy mà! Tôi chỉ nghĩ, nếu Zell nhận đưuọc vài level và phát triển lớn hơn, thằng bé có thể làm gì đó để chống lại Quỷ Vương! Coi nào, nhìn đi! Cậu không nghĩ là giờ thằng bé trông mạnh mẽ hơn sao?

Tôi nhìn vào con gà mà Aqua đang giữ trong tay mình.

“… Pfft.”

Và khịt mũi.

.

.

“—Hai người làm ầm lên về cái gì vào sáng sớm vậy hả? Kazuma, buổi sáng đã sẵng sàng, vì vậy… C-Cậu trông có vẻ đang vui …”

Sau khi bước vào phòng tôi, Darkness nói ra những điều vô tư như vậy.

“Thôi đi! Cô sẽ để cho những con muỗi bay vào đây nếu như cô làm vỡ một cái lổ trên cửa sổ! Nếu cô làm vỡ nó, tôi sẽ dùng phòng của cô cho tới khi nào cái cửa sổ được sửa chữa! Wind Breath!”

“Sử dụng ma pháp là gian lận! Nếu cậu không muốn cái cửa sổ của mình bị võ, thì hãy giúp tôi với việc đánh bại Quỷ Vương đi!?”

Aqua nhặt một hòn đá từ trong sân và ném vào tôi, thứ đã bị tôi dùng ma pháp gió để ngăn cản.

Tuy nhiên, nó thật tệ nếu mọi việc cứ tiếp tục như thế này.

“Create Water!”

Một quả bóng nước xuất hiện trên đầu Aqua và và tạt xuống người của cô ấy.

Nhưng, mặc dù cô ta đã trở nên ướt sũng, cô ta có vẻ hoàn toàn không hề quan tâm và nhìn tôi với một vẻ mặt đắc thắng.

“Vậy là hiện giờ cậu đang cho nữ thần của nước tắm một cách sảng khoái sao? Cậu quên rồi à? Tôi có thể hoàn toàn lặn dưới nước và nó còn không có chút ảnh hưởng đến tôi. Ngay cả khi nó lạnh đi, nó chẳng là gì ngoài một phần thưởng cho tôi—“

Trước khi Aqua có thể hoàn tất câu nói của mình.

“Create Earth.”

“Chờ đã, không, dừng lại-“

Tôi ném một cơn mưa đất lên một Aqua đang ướt sũng.

.

.

—Sau khi tự thỏa mãn bản thân của mình với tiếng khóc của Aqua, tôi đi xuống dưới sảnh.

Megumin đang ngồi trên ghế sô pha trong khi nhâm nhi một tách trà. Em ấy đang mặc áo choàng hồng ma cùng với cái trượng đang ở bên cạnh em ấy.

“Em đang chờ anh đấy, Kazuma. Anh có cảm thấy phiền khi đi đâu đó với em sau khi ăn xong bữa sáng không? có một thứ em cần phải làm, và em muốn anh làm nhân chứng cho em.”

Sau khi bị bao phủ bởi bùn, Aqua hiện tại đang ở trong phòng tắm, và Darkness đang giúp cổ giặt bộ hagoromo…

“Chà, anh không để tâm… Nhưng, nhân chứng? Điều nó làm cho nó nghe có vẻ như em đang đi đến một trận đấu tay đôi hay sao đó.”

Part 6

“Nhưng chúng ta không phải bạn bè sao!? Chúng ta không phải bạn nối khố sao!? Chúng ta chỉ vừa mới tuyên bố là sẽ vĩnh viễn ganh đua với nhau tại Làng Hồng Ma cách đây không lâu, vậy tại sao mọi việc lại thành ra như thế này!?”

“Nó chính xác bởi vì chúng ta là địch thủ vĩnh cửu! Cậu là người đã đưa cho mình lá thư bảo mình đến gặp cậu trong khu rừng này bởi vì cậu có điều quan trọng muốn nói! Giờ đây, mang nó ra đi!”

.

.

Tại khu rừng gần thành phố.

Megumin đang tự phòng thủ với cây trượng của mình khi em ấy đối diện với một Yunyun đang tỏ ra vô cùng hoảng loạn và khóc lóc.

“Và anh đã tự hỏi là có chuyện gì đang xả

y ra… Vậy là yunyun lại thách thức em làm một trận đấu thêm lần nữa à?”

“Không phải vậy! Không hề có chuyện đó! Nó không phải là một trận đấu! Em chỉ có một việc cần thảo luận với Megumin!”

Trong khi hai chúng tôi đang trao đổi, Megumin vung cây trượng của mình ra xung quanh một cách đe dọa.

“Vậy thì tại sao cậu lại gọi mình đến một nơi vắng vẻ như thế này!? Nếu cậu có điều gì đó cần bàn, cậu có thể ghé qua chỗ mình!”

“Eh!? N-Nhưng… Nếu mình đến đúng lúc cậu và Kazuma-san đang ở trong khoảnh khắc vui vẻ, cậu chắc chắn sẽ nói với mình đừng có quay lại… Tình bạn giữa những người phụ nữ cũng mỏng manh như một tờ giấy lau tay vậy, nhất là khi nó dính đến những vấn đề lãng mạn… Mình đã đọc được điều đó trong một cuốn sách…”

Giọng của Yunyun từ từ nhạt đi khi em ấy tiếp tục nói.

“Bọn mình đã bị gián đoạn rất nhiều lần bởi rất nhiều người khác nhau cho tới tận thời điểm này, vì vậy mình sẽ không trở nên giận giữ chỉ vì điều đó! Thêm vào, nếu như cậu thực sự đến vào thời điểm không tốt, mình chỉ việc dí theo cậu cho đến hết ngày hôm đó, chỉ vậy thôi!”

“Eh!?”

Tôi nghĩ những gì Megumin vừa nói chỉ làm cho mọi việc trở nên tồi tệ hơn.

“Vậy, dù sao đi nữa, em cần thảo luận với Megumin điều gì?”

Theo lời tôi nói, Yunyun đưa một lá thư cho Megumin.

“Đây là lá thư được gửi bởi dân làng Hồng Ma…”

Megumin nhận lấy bức thư và bắt đầu đọc to nó.

Yunyun có vẻ hơi khó xử khi em ấy nói.

“Umm… Bọn họ có viết là cũng cho cậu xem bức thư này, nên…”

Tôi di chuyển đến chỗ Megumin, người đã đóng băng và nhìn qua vai của em ấy.

“… Oh, vậy là Yunyun phụ trách nhóm quân đầu tiên. Như đã mong đợi từ tộc trưởng tương lai. Giờ thì, Megumin là… Em ấy ở trong góc của nhóm quân thứ hai. Từ dự bị được viết bên cạnh tên của em ấy…”

“Megumin không thể sử dụng ma pháp cao cấp, vì vậy, có lẽ đó là lý do cậu ấy bị thay thế-Aaah!”

Megumin gấp mảnh giấy lại thành một chiếc máy bay và phóng nó vào rừng.

“Cậu đang làm gì vậy!? Mình còn phải đưa cho những Hồng Ma Tộc khác xem bức thư đó!”

Yunyun giận giữ hét về phía Megumin, nhưng cái người đang bị hét đó dường như không thèm để tâm tới.

“Ai thèm quan tâm tới điều đó. Quan trọng hơn, cậu định làm gì? Cậu vừa mới quay lại Axel gần đây, vậy giờ cậu lại định quay về làng thêm lần nữa sao?”

Yunyun định nói gì đó nhưng em ấy bặm môi lại trước khi có thể nói ra.

Có vẻ như em ấy có điều gì đó muốn nói, nhưng em ấy quá sợ hãi để nói ra điều đó.

Ngay khi em ấy bắt đầu lo lắng liếc nhìn xung quanh,

“Nghiên túc đấy, cậu chuẩn bị trở thành tộc trưởng tiếp theo, vậy tại sao cậu vẫn còn quá do dự như vậy hả!? Nếu cậu có điều gì muốn nói, cứ nói ra đi!”

“Ow ow ow! Mình hiểu rồi! Mình sẽ nói, vậy nên làm ơn đừng có kéo tóc mình nữa… U-um… Mình đã được nghe là những tay sai của Quỷ Vương cũng sẽ tấn công thành phố này… Mình đã có một vài người b-ba… người quen trong thành phố này gần đây…”

Yunyun đang nhìn chăm chăm xuống đất trong khi nghịch mái tóc của mình, rồi nói với một giọng nhỏ nhẹ.

… Ah, tôi hiểu rồi.

“Những người ở nhà đang gọi em quay lại làng, nhưng em cũng có bạn bè trong thành phố này, vậy nên em muốn ở lại đây và bảo vệ những người trong thành phố này, đúng không?”

“Eh! A-Ah, vâng… Bạn bè… Em đã kết bạn được với vài người ở trong thành phố này…”

Bạn bè, có phải em ấy đang muốn nói đến những người đó không?

Tôi được nghe là Yunyun đã dành khá nhiều thời gian với một tên tội phạm tóc vàng và một tên trợ lý đeo mặt nạ của một cửa hàng vật phẩm ma thuật nào đó.

Họ có thể không chính xác là những người bạn tốt, nhưng, chà, tôi thật sự không thể nói gì về điều đó.

Sau khi gật đầu với chính mình vài lần, Yunyun cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, khuôn mặt của em ấy được bao phủ bởi vẻ trầm ngâm.

“Nhưng việc tập trung toàn bộ dân làng không phải là một việc thường xuyên xảy ra. Với cương vị tộc trưởng tương lai của Hồng Ma Tộc, mình không thể lờ đi việc triệu gọi khi mà ngôi làng đang kêu gọi tập hợp…”

… Tôi hiểu, vậy là em ấy đến đây nói với Megumin để đưa ra quyết định là em ấy nên làm cái gì.

Và cái người mà em ấy đến để tham khảo ý kiến, Megumin, đang đối mặt với một hướng hoàn toàn khác…

Chờ một chút!

“Này, Megumin, em đang làm—“

Trước khi tôi có thể hoàn tất câu nói của mình, Megumin hét lên.

“Explosion!”

Và phóng một vụ nổ vào ngay trong khu rừng, cùng với cái hướng mà em ấy đã phóng bức thư đi vài phút trước…

“Ah! Cậu đang làm gì vậy, Megumin!? Vẫn còn nhiều người mà mình chưa cho họ xem bức thư! Mình nên làm gì đây? Mình nên làm cái gì…”

Yunyun chụp lấy đầu của em ấy và bắt đầu trở nên hoảng loạn. Megumin, sau khi phóng ra ma pháp cua mình, gục ngã lên mặt đất và nở một nụ cười nhếch mép với tôi, thứ mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy trên khuôn mặt của em ấy.

Khi tôi truyền đủ ma lực để em ấy có thể đứng dậy, Em ấy nhảy dựng lên và tuyên bố một cách tự tin.

“Anh có nhìn thấy không, Kazuma? Đây là sức mạnh của một Hồng Ma Tộc xứng đáng được đặt ở nhóm quân đầu tiên!”

Yunyun hét lên với đôi mắt ngấn lệ.

“M-Mình nên làm gì đây!? Thật sự, mình nên làm gì bây giờ!? Tại sao cậu cứ liên tục gây ra rắc rối cho mình!?

“Oh, đừng có hoảng loạn nữa, cái con nhỏ nhu nhược này! Cứ nói người đưa thư bị bắt bởi mấy con orc hay là bức thư đã bị con Dê Địa Ngục mà cậu đang nuôi ăn mất hay gì đó! Cậu muốn bảo vệ thành phố này, đúng không? Thay vì cậu dành thời gian để nghĩ về mấy thứ vô dụng như vậy, cậu thực sự nên trở nên mạnh dạn hơn!”

Megumin nói ra một số điều hoàn toàn vô trách nhiệm, nhưng Yunyun đỏ mặt và làm ra một biểu hiện kỳ lạ, thứ có vẻ như được trộn lẫn giữa niềm vui và rắc rối.

Có vẻ như em ấy có chút vui vẻ vì bức thư đã bị phá hủy đến mức không thể sửa lại được nữa.

Chà, tôi nghĩ rằng Yunyun có thể chịu đựng để học hỏi một chút từ sự nóng nảy của Megumin,

Tôi nghĩ vậy, nhưng…

Tôi đi đến sau lưng em ấy.

“Em chỉ không muốn em ấy quay lại chỉ vì em không vui với cách mình bị đối xử, đúng không?”

“Cái—!”

Và Megumin đơ người vì sốc.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *