Chương 02: Hãy giáng thiên phạt lên tên chủ nhân của dàn Harem này!

Part 1

“Kazuma-san, Kazuma-san! Tôi có chút chuyện cần nhờ cậu.”

Sáng hôm sau.

Tôi đang thư giãn với một tách cà phê sau khi tận hưởng bữa sáng muộn, Aqua, vì một lý do gì đó mà đang vác một thứ giống như cái xẻng trên vai, đã nói điều đó với tôi.

“Có chuyện gì? Tôi sẽ không cho cô thêm tiền tiêu vặt đâu. Tôi đã đưa tiền tháng này cho cô rồi, và không phải những mẫu quặng mà cô kiếm được từ Đảo Châu Báu hồi hôm qua đã giúp cô kiếm được rất nhiều tiền à?”

“Không phải điều đó. Tôi muốn cậu dùng sức mạnh của một Mạo Hiểm Giả để giúp đỡ tôi.”

Sức mạnh của tôi như là một Mạo Hiểm Giả?

“Mới sáng ra mà cô đã nói mấy lời nguy hiểm gì vậy. Cô đang định chống lại điều gì? Nói cho cô biết, tôi đã quyết định sẽ sống một cách nhàn nhã và bình yên như một người giàu có. Tôi sẽ không đi đánh nhau với bất kì thứ gì nguy hiểm. Nếu như cô muốn đi săn undead hay giải quyết thù hận với quỷ vật, thì hãy đến Guild mà đặt nhiệm vụ.”

“Tôi không yêu cầu cậu đi đối phó với quái vật. Tôi cũng chán ngấy mấy nơi nguy hiểm rồi và tôi cũng muốn sống một cuộc sống nhàn nhã như khi là một người giàu đó.”

Nhỏ này đúng là có suy nghĩ giống y hệt tôi.

Nếu không phải lúc nào cô ta cũng làm mấy điều ngu ngốc, cô ta sẽ là một người bạn đồng hành tuyệt vời.

“Giờ thì, cậu có thể đi ra ngoài sân không? Tôi muốn cậu biểu diễn kỹ năng tuyệt vời của mình ở bên ngoài.”

“Tôi thật sự không hiểu nó, nhưng tôi sẽ làm miễn là nó không nguy hiểm. Được tôi, tôi sẽ biểu diễn cho cô thấy thứ sức mạnh đang say ngủ trong người mình.”

Nói ra điều đó, tôi sẵn tay áo lên và đi theo Aqua ra ngoài vườn.

.

.

“Chirp.”

“… Mày đúng là chắng lớn hơn được bao nhiêu nhỉ?”

Chomosuke đang nằm dài ở ngoài sân và bên cạnh nó là Zell đại đế đang rúc mình vào bộ lông mềm mại của nó.

Chomosuke đang từ từ lớn lên, nhưng ngược lại, con gà này vẫn nhỏ như lúc trước vậy.

Bọn họ nói là càng có nhiều sức mạnh ma thuật thì càng chậm lớn, có thể đó là lý do.

Cái bóng lông đen đó từng khá cảnh giác với Zell, nhưng cỏ vẻ như giờ chúng lại khá là hòa hợp.

Tôi vốn định biến Zell thành gà rán khi nó lớn lên. Nhưng giờ bọn chúng trở nên thân thiết như thế này, tôi thấy có chút tàn nhẫn khi phải chia rẽ chúng.

Aqua kéo ống tay áo của tôi khi tôi đang nhìn khung cảnh ấm áp đó.

“Cậu thấy mảnh đất đó không? Tôi muốn cậu rải đống đất giàu dinh dưỡng đó lên nó.”

“… Cô đang bảo tôi dùng sức mạnh của mình để cày ruộng hả? Tôi, người có thể được xem xét như là một anh hùng?”

Ngay cái chổ mà Aqua đang chỉ, Megumin, mặc một cái váy chống nắng và mủ rơm, đang bận rộn làm việc với một cái xẻng làm vườn trong tay.

“Em nữa hả, Megumin? Hai người đang định làm một khu vườn hay thứ gì đó à?

“Oh, Kazuma, cuối cùng anh cũng dậy. Nhìn mảnh đất này tốt không nè. Nếu anh rải đất lên trên chổ này bằng phép ‘Create earth’, chúng ta sẽ có thể trồng ra những rau củ tuyệt vời.”

Trong khi đang nói điều gì đó khiến em ấy giống như mấy bà cụ làm nông, Megumin dùng chân ra hiệu và nở một nụ cười.

“Em luốn muốn có một mảnh đất để trồng rau trong vườn. Chúng ta có nhiều khoảng trống, và rau củ thì đắt tiền, sau cùng. Chúng ta sẽ có thể tiết kiệm chi phí trong nhà và ngoài ra chúng ta còn có thể ăn rau củ tươi bất cứ khi nào chúng ta muốn. Em sẽ để anh nếm thủ món cà ri rau củ tuyệt ngon khi mảnh đất này được làm xong.”

“Chà, anh thấy vui vì tất cả những điều đó, nhưng… Mấy tên nghiệp dư như chúng ta trồng rau thì có ổn không? bọn chúng sẽ không bay lung tung và tấn công người khác giống như bắp cải, đúng chứ?”

Nghe thấy những lời tôi nói, Aqua và Megumin đảo mắt nhìn đi chổ khác.

“… Mấy người không thể tự ý trồng rau, đúng không? mấy người cần có một loại giấy phép nào đó, đúng không!? Chính xác thì, Darkness đâu? Cô ta là một phần trong chính phủ, đó là lý do mấy người chờ cô ta đi ra ngoài để làm điều này, đúng không!?”

“Bình tĩnh, Kazuma-san. Đúng vậy, cậu cần có một chút trình độ chuyên môn để trồng rau củ, nhưng Mạo Hiểm Giả level cao được phép trồng chúng tại nhà. Nó là một đặc quyền. Và chúng ta là những Mạo Hiểm Giả có level cao, nên sẽ không xãy ra vấn đề gì.”

“Chính xác, level của em đã trên 40 rồi. Một hay hai mảnh vườn là được cho phép đối với em.”

Level của em ấy cao đến thế từ lúc nào?

Đáng lẽ việc lên level sẽ dễ dàng khi là một Mạo Hiểm Giả, vậy làm sao mà tôi lại là người duy nhất mà level còn nằm ở hàng mười?

“Có một chút bất ngờ khi level của Megumin cao đến như vậy, nhưng mà em ấy đã có nó. Nên, tôi muốn cậu tạo ra một số đất giàu dinh dưỡng cho khu đất đó. Tôi biết anh thích dùng ‘create earth’ để làm mù người khác như là trò chơi khăm, nhưng đây là lý do ban đầu mà nó nên được sử dụng.”

“Nghĩ lại thì đúng là tôi từng nghe chuyện gì đó tương tự lúc trước. Oh, cái quái gì, ‘create earth’.”

Tôi bước xuống mẩu ruộng và bắt đầu rải đống đất mà tôi tạo ra lên trên nó.

Aqua và Megumin đi theo sau lưng tôi và đang bắt đầu gieo hạt.

“Để cho chắc, hạt giống mấy người đang gieo là gì?”

Tôi đột nhiên cảm thấy có chút không thoải mái và hỏi, Aqua trả lời với một giọng không chút lo lắng.

“Cây mù tạt. khoai tây, rau diếp, ớt chuông, cá thu và rau bina. Ông lão nông dân đó nói là mấy loại rau củ này mọc lên rất tốt vào mùa này.”

“… Cô vừa nói cái gì đó kì lạ đúng không?”

“Oh, cậu đang tự hỏi vì sao bọn tôi lại trồng rau củ mùa hè trong khi gần đến mùa đông rồi đúng không? Nhưng ở đây không phải nhật bản. Rau củ sinh trưởng theo sức sống, chúng sẽ phát triển tốt kể cả trong mùa đông.”

Không, không phải nó, có thứ gì ở đó còn không phải là rau củ.

“… Phù, cuối cùng, việc gieo hạt cũng đã xong. Tôi nghĩ chúng ta đã làm khá tốt. Tất cả những gì chúng ta cần làm bây giờ là tưới nước cho chúng và một chút matxa vào chổ này chổ nọ, và chúng sẽ chín đủ để thu hoạch vào mùa đông.”

“Này, cô vừa nói đến việc mát xa à? Chúng ta đang trồng rau củ ở đây, đúng không? Chắc không phải chúng ta đang nuôi gia súc hay thứ gì đó, phải không?”

Lờ đi mấy câu châm chọc liên tục của tôi, Aqua thở ra một hơi thỏa mãn.

“Bọn tôi hiện giờ chỉ trồng những cây dễ chăm sóc, nhưng chắc chắn chúng tôi sẽ chọn những loại cây khó hơn vào năm sau!”

“Đúng vậy, hãy trồng một số bắp cãi và cà chua vào mùa xuân, hay kể cả một hoặc hai cây mandrake vào năm sau!”

“Anh không thể bỏ qua cái đó! Em vừa nói mandrake đúng không!? em muốn trồng mandrake ở đây à!?”

Mandrake là một loại cây nguy hiểm, nó sẽ hét lên khi thu hoạch và khiến cho bất kì ai nghe thấy tiếng hét của chúng chết ngay tức khắc.

Ngay khi chúng tôi đang tranh cãi về việc đó, ai đó đã xuất hiện ngay trước cổng vào.

Người đó đứng cách cánh cổng khoảng một mét và có vẻ như đang do dự để gỏ cửa…

“Tại sao cậu lại quay đi sau khi đi cả một chặng đường dài để đến nhà người khác!?”

Người đó là Yunyun.

Em ấy đang chuẩn bị quay về mà không gỏ cửa thì lúc đó Megumin làm cho em ấy giật mình.

“Hôm qua mình đã đến mà không báo trước, nên nó có hơi khó xử khi lại đến thêm lần nữa sớm như vậy. Mình đang nghĩ là nên đợi thêm vài ngày rồi mới đến chơi thêm lần nữa…”

“Cậu có thể tới đây mỗi ngày nếu như cậu rãnh! Tại sao cậu cứ phải lo lắng về mấy viêc tiểu tiết như vậy nhỉ!? Đằng nào đi nữa cậu có lý do để mà đến đây, đúng không?”

Nghe những lời Megumin nói, Yunyun, người đang cầm một cái giỏ có vẻ như toàn là bánh trong tay nói.

“M-Mình thực sự có thể đến chơi mỗi ngày sao? Cậu sẽ thật sự không cảm thấp mình phiền phức chứ? Cậu sẽ không đột ngột ngừng nói chuyện khi nghe mình sẽ đến thăm….”

“Mình không quan tâm tới mấy thứ đó! Chẳng có thứ gì phiền phức hơn cái thái độ hiện giờ của cậu! Dù sao thì, nói đến việc chính nhanh đi!”

Đối mặt với một Megumin nóng nảy.

“Thật ra, về việc thử thách trở thành tộc trưởng mà mình nói lúc trước…”

“—Nên, cơ bản, thử thách để trở thành tộc trưởng tiếp theo của Hồng Ma Tộc cần phải được thực hiện cùng với một người đồng đội, đúng không?”

“Đúng vậy. Trong quá khứ, tộc trưởng tương lại thường thuê một kiếm sĩ từ bên ngoài để làm vai trò tiên phong, nhưng… Bởi vì, Hồng Ma Tộc mạnh mẽ hơn bất kì kiếm sĩ nào. Cuối cùng, họ nhận ra là với hai Hồng Ma Tộc trong cùng một đội, họ có thể thổi tung thủ thách chỉ với sức tấn công đơn thuần mà không cần một tiên phong hay phải đứng ở phía sau.”

Hồng Ma Tộc thật sự không hề có một chút quan tâm đến sự lãng mạng.

Thông thường, thì nó phải giống như là, một Hồng Ma Tộc rời khỏi làng và lên đường tìm kiếm một đồng đội phù hợp cho thử thách, sau đó hai người bọn họ sẽ dần dần nảy sinh tình cảm trong suốt chuến du hành. Đó mới là cách thích hợp để phát triển câu chuyện.

Megumin, người đang chăm chú lắng nghe buông ra một hơi thở dài.

“Vậy là cậu không thể nào tìm được ai khác, nên đã đến đây để mời mình hả? … Cậu thật sự vô vọng rồi. Được thôi, để mình biểu diễn cho cậu thấy sức mạnh của mình!”

Megumin tuyên bố một cách tự tin, trong khi cố giấu đi nụ cười của mình.

“Eh? Không, cậu sẽ không giúp được gì nếu như cậu đi cùng. Cậu sẽ trở nên vô dụng chỉ sau một vụ nổ. Có ba giai đoạn cho cuộc thử thách, cậu không biết à?”

Yunyun bất ngờ nói ra mấy từ ngữ tàn nhẫn với em ấy. làm cho em ấy cứng người lại.

“Umm, cậu nói vậy cũng đúng, nhưng nếu là như vậy, tại sao cậu lại đến đây?”

“Đ-Đó là…”

Sau khi tôi nói điều đó, Yunyun lo lắng nhìn xuống và nắm lấy mép váy của mình.

“Thật ra thì, em có một người bạn… con trai… không, quen biết một Mạo Hiểm Giả thích hợp để trở thành tiên phong, nhưng khi em hỏi anh ta, anh ta đã nói ‘Hả? Tôi đã kiếm được cả tấn tiền từ Đảo Châu Báu, nên tôi nghĩ mình sẽ ngưng làm việc một thời gian. Chả, nếu cô có thể giới thiệu cho tôi vài onee-san Hồng Ma Tộc ngực to, tôi có thể sẽ nghĩ đến việc giúp đỡ cô’ và mấy thứ kinh khủng khác…”

“Anh không biết đó là ai, nhưng có vẻ anh ta không phải là một người đàng hoàng. Tốt nhất là em không nên dính líu đến mấy người như vậy, nếu không những người khác sẽ bắt đầu nghĩ là em cùng một loại với anh ta.”

“Không, chỉ là bọn em đã vô tình gặp nhau khá nhiều lần, hay là thường gặp nhau ở một cửa hàng mà em hay tói…”

Với biểu cảm bối rối, Yunyun ngần đầu lên với ánh mắt kiên quyết.

“Umm, Kazuma-san! Anh có thể cùng em đến Làng Hồng Ma để thực hiện thử thách với em không- Ow, ow, ow! Cậu đang làm cái gì vậy, Megumin!?”

Megumin đột nhiên kéo bím tóc của Yunyun một cách thô bạo.

“Mình đang làm gì à!? Cậu đang làm cái gì vậy!? Làm như mình sẽ để cậu sử dụng Kazuma lúc nào cậu muốn vậy!? Việc này không cần phải làm phiền tới Kazuma! Nó chỉ là một thử thách của Hồng Ma Tộc! Tớ có thể xử lý nó!”

Nói ra điều đó em ấy nhấc câu gậy phép đang nằm bên cạnh lên.

“Nè, Megumin, nói thật thì nếu cậu đi cùng mình, cậu sẽ chỉ là một rắc-“

“Cậu đúng là lúc nào cũng nói mấy thứ thô lỗ bất cứ lúc nào cậu muốn nhỉ!?”

Megumin nhìn qua phía tôi với đôi mắt ánh lên sắc đỏ-

“Mình là một Hồng Ma Tộc có level cao! Mình sẽ trở thành một tiên phong tốt hơn một kiếm sĩ level thấp như anh ta! Chỉ là vài con quái vật, mình sẽ đập nát chúng với cây gập manatite của mình! Đúng không, Kazuma, em sẽ rời khỏi nhà một thời gian!”

Sau khi vứt bỏ thân phận pháp sư của mình, Megumin cầm cây gậy lên và xoay nó vòng vòng.

Part 2

“Vậy thì, em sẽ đi khỏi một thời gian, vậy nên đừng có làm gì ngu xuẩn trong khi em không có ở đây đấy, được chứ?”

“Em có quá nhạy cảm về vấn đề này không? Thật sự thì người hay gây rắc rối nhất trong thành phố này, có thể chính là em hoặc Aqua.”

Sáng hôm sau. Sau khi tự tâng bốc bản thân theo cách làm cho chúng tôi lo lắng, Megumin quay về phía Darkness và bắt đầu nói,

“Darkness, làm ơn chăm sóc cho hai người họ trong khi em không có ở đây. Ngoài việc để cho ham muốn tình dục dâng trào kiểm soát bản thân, thì chị khá là bình thường, nên làm ơn hãy chắc chắn rằng Aqua và Kazuma không làm mấy việc ngu ngốc.”

“Đ-ĐỪng có nói chị không kiểm soát được cơn ham muốn tình dục dâng trào của mình! Em nữa, Megumin, em là người nóng nãy nhất thành phố này, nên cẩn thận đừng có mà bắt đầu gây gỗ đánh nhau với bất kì ai em gặp trên đường đi. Chị sẽ trông chừng Kazuma để anh ta không ngẫu nhiên bám theo bất kì cô gái xinh đẹp nào xuất hiện.”

Này, tại sao tôi là người ít được tin tưởng nhất trong cả bọn vậy hả?

“Anh là người khiến em lo lắng nhất khi nói về vấn đề phụ nữ… Oh, tốt thôi, sau cùng hai người chả dám làm cho tới cùng, một khi sự việc xãy ra. Aqua, làm ơn hãy để mắt đến họ để chắc chắn hai người này sẽ không làm bất kì điều gì không đứng đắng.

“Chị hiểu rồi. Mặc dù có hơi sớm để họ sinh con. Nhưng nếu chị nghe những âm thanh bất thường, chị chắc chắn sẽ nhắc nhở họ sử dụng biện pháp an toàn.”

“Chị không hiểu một chút nào! Arggg, chị hãy chắc chắn là không để họ ở một mình với nhau.”

Chỉ là, cái cách mà mấy người này nhìn tôi như thế nào vậy?

“Này, Tôi biết cách kiểm soát bản thân mình mọi người biết không? Tôi đã hoàn toàn từ chối Darkness thay cho việc trở thành thuyền trưởng của hai con tàu đấy.”

“Oh, đúng rồi, em đoán anh đã hoàn toàn từ chối Darkness. Xin lỗi, em nên đặt thêm chút niềm tin nơi anh.”

“… Hai người bước ra ngoài sân ngay, tôi sẽ dạy cho hai người một bài học.

Lãng tránh đi Darkness đang siết chặt nấm đấm của mình, Megumin vẫy tay với chúng tôi.

“Vậy thì, em đi thổi bay cái thử thách ở Làng Hồng Ma đây. Lúc em đi anh nhớ hành xử ngoan ngoãn đó.”

Nói ra điều đó, em ấy rời khỏi nhà và mỉm cười.

“Phải rồi, giờ Megumin đi rồi, chúng ta nên phân chia lại công việc trong nhà. Em ấy nói em ấy sẽ quay lại sau vài ngày, nhưng chúng ta vẫn phải giải quyết việc này một cách đúng đắng.”

Sau khi Megumin đi, chúng tôi bắt đầu bàn luận về kế hoạch trong tương lai.

“Tôi đã quá mệt mỏi với việc lúc nào cũng phải lau chùi nhà vệ sinh. Làm ơn hãy giao việc nấu ăn hay việc gì khác cho tôi.”

“Không, mỗi lần cô nấu ăn, cuối cùng lúc nào cô cũng lãng phí gần hết nguyên liệu. Cô luôn biến mấy chai gia vị trở này nước lã. Việc đó quá lãng phí.”

Hmm

“Vậy nên tôi sẽ lo việc nấu ăn. Darkness nấu ăn thì khá nhạt, Aqua thì khỏi phải hỏi. Đổi lại, Darkness sẽ lo việc lau dọn và Aqua sẽ lo việc lau chùi bồn cầu và bồn tắm.”

“N-Nè, đồ ăn tôi nấu nhạt thật sao? Tôi nghĩ trình độ nấu ăn của mình cũng ở một đẳng cấp nào đó….”

“Tại sao tôi luôn phải chịu trách nhiệm cho việc lau chùi nhà vệ sinh!? Và không phải là nó có chút không công bằng với chuyện chỉ phải lo việc nấu ăn? Chúng ta đã có một mảnh đất trồng rau củ mới, cậu cũng nên giúp một chút đi chứ!”

Cả hai đều phản đối ý kiến của tôi và Dakrness đột nhiên để ý đến một việc.

“Một mảnh vườn? Nè, Aqua, Tại sao đây là lần đầu tiên tôi nghe đến nó vậy nhỉ?Có phải cô đã làm một mảnh đất trồng rau ở trong vườn không? một tay nghiệp dư tự đi trồng rau được xem là phạm pháp đấy, cô biết không.”

“Darkness à, bề ngoài trông cô rất thông minh nhưng thực ra lại ngu không tưởng nhỉ? Mạo Hiểm Giả level cao được đặc cách khỏi cái luật đó! Nhìn vào thẻ Mạo Hiểm Giả của tôi đi! Giờ thì, giúp tôi một tay! Tôi cũng sẽ cho cô vài cây rau củ ngon lành!”

Aqua tự hào trưng ra tấm thẻ của mình trước Darkness, trước khi chộp lấy đống nông cụ và tiến về khu vườn.

“Chờ đã, Aqua, tôi có cảm giác rất xấu về chuyện này. Nên hãy ngưng cái dự án vườn nhà này đi! Thứ duy nhất tôi có thể thấy là sẽ xãy ra là đống rau củ của chúng ta sẽ gây ra phiền phức cho hàng xóm xung quanh.”

‘Trồng rau củ trong vườn nhà sẽ dẫn đến rắc rối cho người khác’ Đó không phải là vấn đề thường hay xãy ra ở nhật bản.

Nhìn Darkness đuổi theo Aqua ra khỏi tầm mắt của tôi, tôi cầm lấy tờ báo của ngày hôm nay khỏi hòm thư và nằm lên ghế sofa.

“…Hmm?”

Có một tiêu đề trên tờ báo khiến tôi quan tâm.

ĐỘng thái mới từ Quân Đội Quỷ Vương! Có phải bọn chúng đang cảm thấy căng go vì mất đi quá nhiều Quỷ Tướng?

Chúng tôi đúng là có liên quan mạnh mẽ đến việc giảm thiểu số lượng Quỷ Tướng

Họ có ý gì khi nói động thái mới? Bọn chúng không đặt tôi lên top tuy nã hay thứ gì đó tương tự, đúng không?

Tôi chỉ muốn sống một cuộc sống giàu có và bình yên.

Tôi hiểu nếu như họ cảm thấy bị đe dọa bởi tôi, nhưng tôi thật sự thích họ để cho tôi yên hơn.

“Thế mới nói, rắc rối luốn tìm đến trước cửa nhà…. Haizzz, trở thành anh hùng thật khó khăn.”

Đột nhiên, tôi để ý thấy Chomosuke đang nhìn chằm chằm vào tôi.

…. Mọi người đều đã đi ra ngoài, nên tôi nghĩ chỉ có một mình mình ở trong nhà.

Nó có thể chỉ là một con mèo, nhưng nó vẫn khá xấu hổ khi để nó nghe thấy những gì mà tôi tự lẩm bẩm về bản thân mình.Tôi lật qua trang sau của tờ báo để giấu đi sự xấu hổ đấy…

“…Hah!?”

Tên của tôi được in trên trang sau.

Oh, đúng rồi, nghĩ về đều đó, Tôi và Megumin đã đi đến một tòa soạn báo để yêu cầu họ viết một bài báo đặc biệt về mình lúc còn ở Thủ Đô đúng không nhỉ?

Chúng tôi đã sử dụng sức mạnh của Hồng Ma Tộc và quyền hành của gia tộc Dustiness, và nó có vẻ như bài báo đó đã được xuất bản.

“Oho,’Khảm phá được điều bí ẩn của chức nghiệp yếu nhất, Satou Kazuma: Người đã đánh bại vô số quái vật với tiền tưởng cao ngất và Tướng Lĩnh Của Quân Đội Quỷ Vương mặc dù mang chức nghiệp Mạo Hiểm Giả’. Chomosuke nhìn vào nó. Nhìn vào tờ báo này, nó thật sự rất quan trọng khi tên của mình có ở trên đó. Này, đừng dùng nó để cào móng!”

Sau khi nhanh chóng nhấc Chomosuke lên đùi mình để phòng ngừa em ấy phá hủy tờ báo, tôi quay lại để đọc tiếp nội dung.

Có khá nhiều thứ được viết về tổ đội của tôi.

Nói nói rằng anh ta là một Mạo Hiểm Giả bí ẩn, mang chức nghiệp yếu nhất đóng trú tại thành phố khởi đầu Axel, bằng cách nào đó đã hạ gục nhiều mục tiêu được treo thưởng cao vào tướng lĩnh của quân đội Quỷ Vương.

Một Mạo Hiểm Giả có khả năng sữ dụng nhiều kỹ năng khác nhau cùng với mốt quan hệ mật thiết giữa quý tộc và Hồng Ma Tộc.

Được ban phước bởi sự giàu có và quyền lực, sức mạnh và sự thông thái, và hầu hết là may mắn, anh ta chắc chắn là một Mạo Hiểm Giả đang được quan tâm.

”Aqua! Aqua! Tới đây nhanh lên! Nhìn vào cái n…. Khoan, chờ đã.”

Tôi bắt đầu gọi Aqua người đang cãi nhau về một vấn đề gì đó với Darkness ở trong sân, nhưng tôi nghĩ lại sau khi đọc thêm một lúc nữa.

Tôi đã được đánh giá khá cao trong bài viết này, nhưng tôi không phải là người duy nhất được đề cập.

“Đương nhiên, Satou Kazuma không phải là người tuyệt vời duy nhất trong tổ đội. Đầu tiên, đó là một đại pháp sư vô cùng xinh đẹp, người nó khả năng sử dụng phép thuật tấn công mạnh mẽ nhất mà con người có thể sử dụng. Thứ hai, Có một thập tự quân vô cùng quý phái đến từ gia đình quý tộc nổi tiếng vì sự kiên cường của họ, Tiểu thư Dustiness. Và cuối cùng là một đại tu sĩ bí ẩn xinh đẹp mang mái tóc màu xanh dương.’

“Đúng vậy, mấy cô gái xinh đẹp đang được nói đến ở đây là…”

Chà nhìn vào họ thì đúng là có đẹp thật.

Cộng thêm, tôi cũng hơi cường điệu hóa phần giới thiệu của mình.

“Nàng Thập Tự Quân cứng cỏi với sức tấn công mạnh mẽ giữ vụ trí tiên phong và Đại Pháp Sư Hồng Ma Tộc người có thể teleport chúng tôi đi nếu việc xấu đi và bắn ra phép thuật mạnh mẽ của mình, và cuối cùng một đại tu sĩ linh hoạt một cách hiếm hoi ở vị trí hỗ trợ… với một Mạo Hiểm Giả cung cấp một số sự giúp đỡ từ hàng sau, nó thật sự là một tổ đội có sự cân bằng tuyệt vời.

“Này, cái này thì có hơi quá.”

Đọc thêm một chút, thành tựu của Megumin, Darkness và Aqua được đánh giá rất cao, nhưng không có mấy thứ được viết về thành tựu của tôi.

Họ chỉ xem tôi như là một dạng chỉ huy hay lãnh đạo.

Chà, họ không sai, nhưng nó vẫn khiến tôi có chút thất vọng…

Nếu tôi đưa cho họ xem tờ báo này, cuối cùng họ sẽ liên tục chà nó vào mặt tôi vậy nên tôi nghĩ rằng mình sẽ không cho họ xem tờ báo của ngày hôm nay.Tuy nhiên…

“Làm ơn đừng đi ra khỏi tiền tuyến để săn lùng tôi. Khi nào mà mấy người còn để cho tôi yên. Tôi sẽ không gây rắc rối cho mấy người/”

Tôi liếc mắt vào cái tiêu đề ‘Những động thái mới từ Quân Đội Quỷ Vương’. Trước khi cuộn tờ báo lại.

—Sau khi cô ta làm xong việc ở ngoài vườn.

“Đi làm nhiệm vụ diệt trừ quái vật nào”

Aqua nhiệt tình tuyên bố trong khi chúng tôi đang ăn tối với sợi nước sốt đang chảy ra từ má cô ra nhìn như cọng râu vậy.

Cô ta bị cái gì vậy?

Cô ta đã không thức tỉnh niềm vui của việc làm Mạo Hiểm Giả sau vụ Đảo Châu Báu vừa rồi đúng không?

“Tiêu diệt quái vật là nhiệm vụ của Mạo Hiểm Giả, nên tôi không quan tâm, nhưng nó có thật sự ổn chỉ với ba người chúng ta? Không phải chúng ta nên chờ Megumin quay về à?”

Darkness nói trong khi nhâm nhi tách trà một cách tao nhã.

“Chính xác là nó! Megumin là một thành viên trong tổ đội của chúng ta. Đương nhiên, đó là một điều tốt, nhưng gần đây tôi để ý một chuyện. Bởi vì megumin thường ra đòn kết thúc nên điểm kinh nghiệm cho chúng ta rất ít. Đương nhiên, bản thân tôi vốn đã hoàn hảo, nên việc lên level chẳng quan trọng với tôi là bao, tuy nhiên bởi vì tôi giống như là biểu tưởng của nhóm. Nếu tôi không phỉa là người có level cao nhất, nó sẽ gây tổn hại cho danh tiếng của chúng ta, đúng không?”

“Khi nào mà cô trở thành biểu tiện của cả nhóm vậy. nhưng, đúng là tôi cũng muống nâng cao level của mình.”

Thú thật thì, ngoại trừ tôi, mọi người đều đã vượt mốc level 20 hoặc 30.

Tôi đã ăn rất nhiều nguyên liệu mang cả đống điểm kinh nghiệm, vậy tại sao có một sự khác biệt lớn đến như vậy giữa level của chúng tôi.

“Tôi thỉnh thoảng đi thanh tẩy mấy con ma ở nghĩa trang cùng với Darkness, nhưng có vẻ vài con ma lạc lối không chịu siêu thoát. Bọn chúng cũng không đáng bao nhiêu điểm kinh nghiệm. Nên hãy dùng cơ hội này để lên cả đống level.nó chắc chắn sẽ làm cho Megumin ngạc nhiên khi em ây quay về.”

“Megumin có thể sẽ trở nên nổi khùng nếu em ấy biết chúng ta đi du hành mà không có ẻm, cô biết không… Tuy nhiên, giờ em ấy đang ở Làng Hồng Ma để thực hiện thử thách hay thứ gì đó, và nó sẽ khá tệ nếu như khoảng cách giữa level của chúng ta càng lúc càng xa hơn….”

Darkness có vẻ lo lắng về điều đó, nưng bất kể về chỉ số hay level tôi là người đang trong tình trạng tồi tệ nhất trong toàn đội.

Tuy nhiên…

“Nó ổn để thu hẹp lại khoảng cách giữa level của chúng ta, nhưng chính xác chúng ta sẽ làm nó như thế nào? Người duy nhất nhận được điểm kinh nghiệm là người tung ra đòn kết liễu đúng không? có ai trong mấy người có cách để tung ra đòn tấn công không.”

Darkness không hteer đánh trúng bất kì cú naofm còn Aqua chỉ có thể tấn công undead và quỷ tộc.

Đáp lại sự nghi ngờ của tôi, Aqua hếch mũi lên-

“Đừng lo, tôi có một kế hoạch. Cứ để đó cho tôi!”

Và nói với một nụ cười tự tin trên khuôn mặt.

Tôi luôn có cảm giác xấu về việc này.

Part 3

Aqua ló đầu ra khỏi một con hẻm nhỏ ở Axel

“… Tôi tìm thấy nó rồi. Mọi người sẵng sàng chưa?”

Tôi vốn tưởng Aqua muốn đi ra ngoài thành phố để săn quái, nhưng thật ra mục tiêu của cô ta lại rất gần đây.

“N-Này, Aqua, không lẽ cô định….”

Darkness cũng nghĩ là mình sẽ đi ra ngoài thành phố giống như tôi nên đã trang bị đầy đủ giáp sắt trên mình, để rồi cất lên một giọng bối rối.

“Đầu tiên, tôi sẽ khóa cử động của hắn với đòn đánh của tôi. Sau đó, Kazuma hãy dùng Bind lên hắn ta. Khi hắn ta bị khống chế, chúng tay sễ bay ra hội đồng hắn.”

“C-Cô thật sự là một tu sĩ sao?”

Tôi nhẹ nhàng cằn nhằn Aqua.

Không, có lẽ chính vì cô ta là một tu sĩ.

Đúng vậy, mục tiêu của Aqua là….

“Oh, đây không phải là người quen của tiểu thư Dustinesss sao. Thật là một sự trùng hơ-“

“GOD BLOW!”

Tên cánh cụt đang quét bụi trước cửa hàng của Wiz gục ngay xuống đất sau khi ăn một đấm từ Aqua.

Xét theo âm thanh nó phát ra khi rớt xuống, xem ra cái thứ bên trong lại bị xóa sổ thêm lần nữa.

“Này, Cánh cụt, Cố gắng lên! Vanir, ngươi có ở đó không!? Bạn ngươi lại mất mạng thêm lần nữa này!”

Vanir nhanh chóng phóng ra ngoài khi nghe tôi hét vào trong cửa hàng.

“Cái con đàn bà đáng nguyền rủa này! Ngày nào ngươi không rắc rối tại cửa hàng của ta thì hôm đấy ngươi không hài lòng hả!?”

“Mỗi lần ngươi hồi sinh cái ngòi bút này, một trong số mạng sống của ngươi cũng mất đi, đúng không? Thế thì hoàn hảo. Năng lượng thần thánh vô tận được cung cấp bởi những con chiên của ta hay mạng sống có thêm của ngươi thứ chỉ đáng 30 eris mỗi mạng, ta tự hỏi không biết bên nào sẽ hết trước nhỉ?”

Khi Vanir thổi vào trong tên cánh cụt, cố gắng làm hắn sống dậy, Darkness tiến lên ngăn cản Aqua.

“Nè, Aqua, đừng nói với tôi mục tiêu để giúp cô tăng level mà cô nói tới là…”

“Đương nhiên, tôi đang nói tới cái ngòi bút này. Hắn ta yếu đến mức tôi có thể dễ dàng xóa xổ chỉ với một đòn, nhưng tôi lại tăng level sau lần cuối tôi hạ hắn ta. Điều đó có nghĩa là hắn ta đáng giá rất nhiều điểm kinh nghiệm. Nên chúng ta sẽ sử dụng hắn để tăng level.”

“Pii!”

Tên cánh cụt vừa sống dậy thét lên sau khi nghe những lời Aqua nói.

.

.

.

.

“-L-Làm ơn hãy dùng chút trà.”

Aqua tiến vào cửa hàng ngay sau đó và tên cánh cụt lập tức mang trà ra cho cô ta.

Cái chân chèo đã được khâu lại của hắn đang run rẫy.

Cái lổ đó chắc chắn là do con dao của Chris.

Nhìn vào tình trạng của hắn hiện giờ, tôi không thể nào ngừng được việc cảm thấy đó là tội lỗi của bản thân.

Sau khi nhận lấy tách trà từ tên cánh cụt, Aqua nhấp một ngụm nhỏ.

“… Ngươi gan lắm mới dám lấy nước nóng thay cho trà để mời ta.”

“C-Cái gì!? Tôi chắc chắm là đã pha trà… T-Tôi sẽ đi làm lại nó.”

“Không cần phải pha thêm bình nào nữa đâu, Zereschrute! Cô ta chỉ gây sự với ngươi thôi!”

Sau khi bị chọc phá bởi Aqua và bị Vanir khiển trách, tên cánh cụt buôn thõng hai vai mình xuống và tiến đến chổ tôi.

“Chàng trai trẻ, ta có thể là một quỷ vật, nhưng quỷ tộc cũng có thể tuyệt vọng đấy. Cậu có thể nghe vài lời than vãn của ta không….”

“Nghiêm túc đấy, tốt nhất là ngươi nên rời khỏi thành phố này đi.”

Darkness đang lượn lờ quanh cửa hàng trong nói lên, khi tôi đang an ủi tên cánh cụt

“Nhân tiện, tôi không thấy Wiz ở đây. Cô ấy đi đâu rồi?

“Nếu như ngươi đang nói về bà chủ của hàng hoang tưởng đó, cô ta bắt đầu nói về mấy thứ kì là như cảm thấy có hiện diện nào nó đang thách thức mình hay thứ gì đó tương tự sau khi nhìn thấy ta làm việc không biết mệt mỏi suốt một tuần vừa qua. Điều đó làm ta cảm thấy không ổn, sau vụ Đảo Châu Báu ta đã để cô ta nghĩ ngơi ở phía sau cửa hàng.”

Có lẽ nào Wiz đã đến giới hạn?

“Nhân tiện, chàng trai trẻ, tại sao hôm nay ngươi lại đến đây?”

“Ah.”

Tôi chợt nhớ ra lý do sau khi nghe những lời của tên cánh cụt

Đúng vậy, chúng tôi ở đây bởi vì Aqua định tăng level….

Tôi lãng tránh ánh mắt vô hồn của tên cánh cụt đang chằm chặp vào tôi, Rồi kéo Aqua và Darkness qua một góc của cửa hàng để thảo luận.

“Này, cô thật sự định tăng level bằng cách liên tục đánh bại tên cánh cụt đó à?Một người bạn của tôi ở Làng Hồng Ma đã đưa ra lời khuyên, bí quyết để nâng cao level một cách nhanh chóng là tiêu diệt những con quái vật bất động, và việc này khiến tôi cảm thấy không thoải mái.”

“Nó thực sự khiến tôi khó chịu vì nhìn nó khá dễ thương. Kể cả khi hắn ta là quỷ vật, nghe thấy hắn ta liên tục hét lên làm trái tim tôi như muốn tan vỡ. Vậy mà tôi đã từng nghĩ đó là một ý tưởng hay. Giờ chúng ta nên làm gì đây?”

“Tại sao chúng ta không nâng level bằng cách bình thường? Megumin không có ở đây nhưng không phải kỹ năng của chúng ta đã có chút tiến bộ sao.Đây là một cơ hội tốt cho chúng ta. Bình thường, chúng ta sẽ kết thúc một ngày bằng việc để cho Megumin quét sạch đám quái vật.”

Hmm, bọn tôi có thể thật sự tiêu diệt quái vật và lên level một cách bình thường với tổ đội như thế này?

Nghĩ về nó, Đã từng có lần tôi chỉ đi săn với Aqua và Megumin, nhưng chưa bao giờ thử đi đánh nhau với quái vật mà chỉ có Aqua với Darkness.

“Được rồi, hãy coi nó như là một cuộc luyện tập nhỏ để có thể làm mọi việc tốt hơn sau khi Megumin hết sạch mana.”

Nghe thấy cách tôi tuyên bố giống y như một Mạo Hiểm Giả. Hai người kia gật đầu đồng ý.

Part 4

Cuối cùng, Aqua lại mất bình tĩnh và thanh tẩy tên cánh cụt thêm một lần nữa, để rồi sau đó Vanir lại thét lên ‘Vậy cô đến đây vì cái gì hả’ vào mặt chúng tôi. Chà, rất nhiều chuyện đã xãy ra, nhưng cuối cùng thì chúng tôi cũng rời khỏi thành phố và tiến tới vùng thảo nguyên.

“Bọn Cóc! Hôm nay chúng ta sẽ trả lại mối thù với đám cóc này!”

“Không, Tôi không muốn! Tôi không thể không xem bọn chúng như thiên địch của mình được!”

Có lẽ vì cô ta đang nhớ đến thảm kịch lúc trước, Aqua mạnh mẽ phản đối việc này và một lần nữa lại tự ý quyết định loại quái mà chúng tôi nên săn.

“Nhưng mà Aqua, xét theo sức chiến đấu hiện tại của chúng ta, việc săn mấy con cóc là việc phù hợp nhất cho hoạt động lần này… Tôi đang mặc áo giáp sắt, nên bọn cóc sẽ không ăn tôi. Như thế này, chúng ta sẽ tránh khỏi tình trạng cả tổ đội bị quét sạch.”

“Điều đó có nghĩa là bọn cóc chắc chắn sẽ dí theo tôi! Tôi cũng biết cách rút kinh nghiệm đó, cô biết không? Lần này, kiểu gì thì kiểu, tôi cũng kết thúc với việc chui tọt vào bụng bọn chúng.

Mặc dù chỉ có một chút, nhưng nhỏ này gần đây đã bắt đầu có thể học hỏi từ những sai lầm trong quá khứ.

Kể cả khi chỉ số thông minh của cô ta đã đạt tối đa và không thể tăng thêm kể cả khi level….

Đây có phải là ý nghĩa của việc phát triển?

Nhìn thấy Aqua trưởng thành lên như vậy khiến tôi có một chút hạnh phúc, nên tôi quyết định sẽ giúp cô ta.

“Được rồi, hãy chọn con quái nào khác. Sao chúng ta không đi ra xa khỏi thành phố một chút, vào rừng chẳng hạn? Hiện tại, bọn quái vật ở đó chắc chắn đang tích trữ lương thực để ngủ đông. Nếu chúng ta đi vào rừng, tôi tin là chúng ta có thể bắt được chúng trong khi chúng đang ăn-“

“Không, tôi không muốn! Có cả đống quái vật dạng sâu bọ ở trong rừng. Bọn chúng chắc chắn sẽ bị thu hút bởi hương thơm đẹp đẽ của tôi và rồi bay thẳng vào người tôi.”

Aqua cư xử cứ như mình là một loài hoa thu hút sâu bọ vậy. Nhưng mà, đúng là điều đó hoàn toàn có thể xãy ra.

Sau khi nghe những lời Aqua nói, Darkness suy nghĩ một chút rồi đập vào bàn tay mình.

“Vậy như thế này thì sao? Lúc trước Aqua có thanh tẩy một cái hồ, đúng chứ? Bọn cá sấu có thói quen là sẽ di chuyển tới vùng nước nông gần đó. Bọn chúng chắc vẫn còn ở gần cái hồ, vậy tại sao chúng ta không đi săn chúng và hoàn thành nhiệm vụ lúc trước…”

“Không, Tôi không muốn! Cô nói như vậy, nhưng rồi cuối cùng chỉ có mình tôi đi thanh tẩy cái hồ để thu hút quái vật, đúng không? Trong trường hợp đó, cuối cùng bọn quái vật lại chỉ đặt sự chú ý của bọn chúng lên tôi! Nên tôi chắc chắn không muốn quay lại đó!”

….

“Này, tôi thấy trời bắt đầu trở lạnh rồi, và hầu như không còn cách nào khác để lên level hiệu quả hơn việc đi thịt tên cánh cụt đó. Điều này sẽ trở nên càng lúc càng rắc rối thêm thôi.”

”Oh, cậu cũng hiểu điều đó, đúng không? Đúng là Kazuma cũng trở nên mệt mỏi với việc này. Vậy tại sao chúng ta không kết thúc ngày hôm nay tại đây và mua một vài thứ trên đường về để làm một nồi lẩu nhỉ?”

Sau khi đưa ra một đề nghị khá hấp dẫn, Aqua nhanh chóng di chuyển trước khi bị tóm lại bởi Darkness. Nhận thấy điều đó, tôi đưa ra quyết định cuối cùng.

“Được rồi, hãy đi tiêu diệt đám cóc. Darkness, cứ mang cô ta đến khu vực bọn chúng thường xuất hiện.”

“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ để việc tấn công cho anh. Chà, chống lại một con cóc khổng lổ, kể cả tôi cũng có thể thi thoảng đánh trúng một hoặc hai đòn, nên tôi đang khá là mong chờ nó đó.”

Chỉ có thể thỉnh thoảng đánh trúng một hoặc hai đòn? Kể cả với cóc khổng lồ?

“Khônggggg! Tại sao việc này lại xãy ra? Điều này không giống cậu chút nào, Kazuma-san! Bình thường cậu sẽ vui vẻ đồng ý mỗi khi tôi đưa ra gợi ý nào đó có chút hờ hững mà!”

“I-Im đi! Đừng có nghĩ tôi là cái thằng chỉ biết cả ngày tỏ ra lười nhác! Tôi là người sẽ làm xong việc nếu như tôi muốn! Dừng việc càu nhàu lại và cùng đi nào!”

Kéo theo Aqua, người vừa đang càu nhàu vừa khóc, tôi khảo sát khu vực xung quanh-

“Kazuma gần đây hành động rất kì lạ! Nó rất không bình thường! Nó giống như một tên NEET kỳ cựu bắt đầu có đủ dũng khí để đi xin việc làm, và sau khi nhận được một chút lời khen vào ngày đầu tiên, hắn trở nên tự tin một cách thái quá và bắt đầu nghĩ mình là người làm tốt tất cả mọi thứ! Cậu lôi cái sự tự tin đó ra từ chổ quái nào thế? Có phải bởi vì cậu được hôn bởi Darkness!? Có phải vì cậu đã bước qua lằn ranh của tuổi trưởng thành do cậu đã nhận được một nụ hôn!?”

“I-Im đi, cậu nên quên cái việc đó đi Aqua! Và anh, đừng có lén nhìn tôi theo kiểu đó! Thực ra, Kazuma, tôi chẳng nhìn thấy con cóc nào quanh đây cả!

Có vẻ như cô ấy đang nhớ đến lúc mà cổ hôn tôi, nên giờ mặt Darkness đang trở nên đỏ chót.

Quang điểm của Aqua không hẳng là sai, nhưng có một lý do khác để tôi có được sự tự tin này.

Đúng vậy, là những bài viết trong tờ báo sáng nay.

Làm sao mà một Satou-san phi thường, người nhận được những lời ca ngợi như vậy lại bỏ cuộc chỉ vì gặp một chút rắc rối? Điều đó sẽ làm cho người hâm mộ trong cả nước của anh ta thất vọng, cũng như làm nhục những người mang cái tên Satou đang làm chăm chỉ ở Nhật Bản.

Tôi lấy cây cung của mình ra.

“Đúng vậy, Darkness, đầu tiên tôi sẽ cho kích nổ mìn để đánh thức bọn cóc ở trong khu vực đấy. Sau đó cô sẽ dùng Decoy để thu hút bọn cóc đến chổ cô. Bọn chúng sẽ tập trung quanh cô trước, nhưng sau khi nhận ra cô đang mặc áo giáp sắt bọn chúng sẽ tìm một mục tiêu khác. Mục tiêu tiếp theo của bọn chúng chắng hẳng sẽ là tôi, nhưng tôi sẽ hạ hết bọn chúng bằng cung của mình trước khi bọn chúng có thể tiến đến đây.”

Nói ra điều đó, tôi nở nụ cười tự tin với Darkness.

“Đ-Đúng vậy… Có chuyện gì xãy ra với anh hôm nay vậy? Anh đột nhiên trở nên tự tin một cách bất ngờ! Có phải vì việc trở thành người lớn sau một thời gian dài chỉ là trai tân, và sau khi nhận được chút lời khen ngợi và bắt đầu nghĩ bản thân mình là người có thể hoàn thành được mọi việc….”

“Mấy cô câm đi! Chuyện gì với hai người vậy!? khi tôi tỏ ra tự tin thì nó thật sự không bình thường đến vậy à!? Chết tiệt, đến cả Megumin còn không ở đây để khen ngợi tôi, tôi sẽ cho mấy người thấy tôi là người có thể hoàn thành công việc! Tinder!”

Tôi lôi thanh thuốc nổ ra rồi châm lửa sau đó ném nó đi.

Cái bật lửa mà tôi đã làm ra vẫn không đáng tin cho lắm vì nó là hàng làm bằng tay, nên tôi quyết định dùng Tinder để châm ngòi.

Tôi chắc chắn không bao giờ có cơ hội dùng thứ này nếu Megumin còn ở đây, nhưng kể cả khi em ấy bảo tôi ném nó đi, tôi vẫn bí mật làm ra nó.

Nhìn thấy hành động của tôi. Aqua lập tức ngồi sụp xuống dùng hai tay che tai lại.

Một tiếng nổ nhỏ vang vọng khắp cánh đồng bên ngoài Axel.

Cùng lúc đó, mặt đất bắt đầu rùng chuyển và những sinh vật quen thuộc cũng đang dần dần xuất hiện.

“Được rồi, chúng ở đây, Kazuma! Bọn… cóc…”

Không, chắc chắn bọn cóc đang ở đó.

Nhưng không phải chỉ có một hoặc hai con.

“Kazuma! Tại sao có quá nhiều cóc đến vậy!? Và tại sao bọn chúng lại nhìn chằm chằm vào tôi!? Có chuyện gì với bọn chúng thế!?”

Aqua rên rỉ, và hai cánh tay của cô ta đang bị kẹp chặt trong vòng tay của Darknesss.

Coi nào, kể cả cô có hỏi tôi thì…

“Tôi đã nói với cậu! Tôi chắc chắn đã nói với cậu! Đây là lý do vì sao mà tôi không muốn phải đi đối phó với bọn cóc! Bọn cóc chắc chắn là tạo vật của quỷ dữ! Bọn quỷ vật đã tạo ra chúng để tra tấn một nữ thần như tôi! WAAAAH! Đây là lý do mà tôi muốn về nhà~!”

“Im đi! Nếu cô không muốn chết, thì đừng có khóc nữa và bắt đầu niệm vài phép hỗ trợ lên chúng tôi đi! Đằng nào đi nữa, nó chẳng phải điều gị lạ lùng khi mà bọn chúng xuất hiện nhiều đến vậy! Khôi phải vì vận xui của cô đã thu hút toàn bộ bọn chúng đến chổ chúng ta à?”

Bọn cóc hôm nay hành xử rất khác với bình thường. Có thể vì bọn chúng đang đói nhưng chúng đang lao nhanh về phía chúng tôi.

Nhìn thấy điều đó, Darkness có vẻ đã nghĩ ra được điều gì đó rồi nói lên,

“Này,Kazuma, điều này chắc chắn bởi vì Đảo Châu Báu! Bọn cóc chắc chắn đã giấu mình dưới lòng đất bởi vì sợ hãi do mana của con thần thú. Bọn chúng chắc chắn sợ Đảo Châu Báu đến mức chúng thà chết đói chứ không chịu ngoi lên mặt đất, nhưng vật phẩm ma thuật của cậu đã đánh thức toàn bộ bọn chúng.”

“Xin lỗi đi! Xin lỗi vì đã đổ mọi tội lỗi lên vận xui của tôi đi! Toàn bộ chuyện xảy ra lần này là do ý tưởng của cậu, nên hãy nhận trách nhiệm và làm gì đó đi!”

Aqua bắt đầu cãi cọ với tôi sau khi nghe lời giải thích của Darkness.

“Tôi không nghĩ chỉ với một thanh thuốc nổ có thể thu hút số lượng lớn đến như vậy! Nhưng tôi sẽ xin lỗi vì đã nghi ngờ cô! Tôi xin lỗi, nên cô hãy chấp nhận lấy số phận của mình và cùng bị bọn chúng ăn thịt chung với tôi! Darkness sẽ sống sot, nên lát nữa cô ấy có thể cứu được chúng ta!”

“Khônggggg, tôi không muốn bản thân mình bị bao phủ trong chất nhờn thêm lần nào nữa! Tôi không muốn bản thân bốc mùi cá chết và bị ô uế nữa đâu~!”

“Fuhahaha! Nhào vô!”

Đối diện với bầy cóc đang lao đến một cách nhanh chóng, một lần nữa, tôi nhận ra rằng. Tổ đội này chỉ có thể thực sự hoạt động khi có mặt đầy đủ tất cả các thành viên.

Part 5

Hic…hic… tôi không muốn đi ra ngoài thêm lần nào nữa… tôi sẽ chui rút ở trong nhà cho đến hết mùa đông này…”

Aqua rên rỉ trong khi mớ chất nhờn đang bao phủ cơ thể của cô ta, nhiễu từng giọt lên thảm

Tôi cũng muốn đi tắm, nhưng hôm nay tôi sẽ để cho Aqua vào trước.

Vì lý do nào đó, bọn cóc có vẻ như thích Aqua hơn là tôi.

Có lẽ do sự khác biệt giữa chỉ số may mắn của chúng tôi. Nhưng kể cả với điều đó, tôi lại bắt đầu có thêm một chút tin tưởng với việc Aqua đã nói, bọn cóc là thiên địch của các vị thần.

Tôi nắm lấy bàn tay của một Aqua đang trở nên bất ổn và dẫn cô ta đến phòng tắm.

“Coi nào, tôi sẽ làm nóng nước cho cô, cô tắm trước đi. Lát nữa tôi sẽ tắm sau.”

Hic… Toàn bộ việc này xãy ra là do cậu, vì cái thanh thuốc nổ của cậu đã đánh thức bọn chúng, nhưng tôi thật sự ghét bản thân mình vì lại dễ dàng tha thứ cho cậu, chỉ vì cậu đã tỏ ra quan tâm tới tôi…”

Tôi đẩy Aqua đi, người đã ngoan ngoãn đi theo tôi vào bồn tắm trước khi đổ mana vào thiết bị làm nóng.

Sau đó, trong khi người vẫn bị bao phủ bởi chất nhầy, tôi đợi Darkness quay trở lại sau khi báo cáo với Guild về việc tiêu diệt bọn cóc.

“Tôi về rồi đây.”

Darkness, người đã được an toàn nhờ vào bộ giáp sắt của mình, nhìn tôi một cách chăm chú sau khi mang về tiền thưởng của việt tiêu diệt bọn cóc và bán thịt của bọn chúng.

“Cảm ơn. Nếu cô muốn xử dụng nhà tắm thì hãy đợi Aqua tắm xong đã nhé… Có chuyện gì? Sao cô lại nhìn chằm chằm vào tôi như vậy…”

“K-Không, không có gì. Tôi chỉ đang nghĩ là không biết cảm giác bị nuốt chửng bởi bọn cóc nó như thế nào sau khi nhìn hai người bị ăn bởi bọn chúng…..”

Tôi đã nghĩ về sau cô ta trở nên tốt đẹp hơn, nhưng có vẻ như cốt lõi của cô ta vẫn là khổ dâm nhỉ.

“Chào mừng cô quay trở về, Darkness~ Bồn tắm giờ trống rồi đó Kazuma~ Đừng có thử uống nước tắm của tôi để lại nhé. Nó có thể sạch bởi vì tôi đã thanh tẩy nó, nhưng cậu có thể bị đau bụng nếu nuốt phải mấy mẩu thịt cóc còn sót lại đấy.”

Vừa rời khỏi phòng tắm, Aqua đi bộ bằng chân không trong khi mặc bộ đồ ngủ.

“Cô nghĩ tôi là loại đàn ông gì vậy hả, con điếm nhớp nháp kia? Tôi vẫn còn bị bao phủ trong chất nhờn đấy, vậy nên nếu cô không muốn bị ép phải đi tắm lại lần nữa, cô tốt nhất là nên xin lỗi tôi ngay đi.”

“Tôi xin lỗi, Kazuma. Tôi không muốn bị dính nhớp lần nữa đâu, làm ơn hãy tha lỗi cho tôi.”

Mặc kệ Aqua, người ngay lập tức quy phục tôi, tôi vội vã tiến vào nhà tắm.

—Sau khi rửa trôi đi đống chất nhờn bao phủ trên người mình, tôi thở dài khi ngâm mình vào bồn tắm.

Nó có cảm giác như chúng tôi đã phải giải quyết không biết bao nhiêu vấn đề, mặc dù Megumin chỉ vừa mới rời khỏi đây.

Nó vốn phải trở nên dễ thở hơn, khi tôi bớt đi việc trông nom một đứa trẻ có vấn đề, thế thì tại sao tôi lại phải gặp phải thứ gì đó quá kinh khủng và cuối cùng lại trở nên mệt mỏi như thế này.

Tôi cảm thấy có ai đó đang đứng bên ngoài phòng tắm.

“Kazuma, tôi cảm thấy hơi mệt nên tôi nghĩ là tối nay mình sẽ không ăn tối. Thay vào đó, tôi sẽ đi kiếm chút đồ ăn vặt để nhắm chung với rượu, được chứ?”

“Này, nói về đồ ăn vặt, đừng nói thứ cô ám chỉ là số trứng cá muối quý giá mà tôi đang giữ phải không? Tôi có được nó từ một tên quản gia kì lạ, kẻ mà đã trộn tất cả mọi thứ vào trong súp miso hồi còn ở Thủ Đô đấy!”

Tôi hét lên về phía Aqua người đang đứng phía sau cánh cửa, nhưng cô ta chỉ ngâm nga bài gì đó rồi rời đi.

Tôi đã nghĩ đến việc đuổi theo cô ta mà không thèm mặc quần áo, nhưng, không phải chỉ có mình cổ cảm thấy mệt mỏi.

Tôi nhắm mắt lại trong khi trầm mình cho đến tận vai-

.

.

Tôi đã ngủ được bao lâu rồi?

Khi tôi tỉnh lại thì trời đã bắt đầu tối và đèn cũng đã bị tắt đi.

Nước trong bồn cũng trở nên âm ấm. Có vẻ như tôi đã ngủ khá lâu rồi.

Nói cách khác. Tôi thật sự rất mệt mỏi.

Sau đó…

“Megumin thật sự đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều…”

Hôm nay chúng tôi đã chống lại cả đàn cóc, nhưng nếu Megumin có ở đó, em ấy sẽ quét sạch chúng trong nháy mắt.

Nghĩ về điều đó, tôi chỉ để ý đến sự quan trọng của Darkness khi cô ta chuẩn bị cưới tên Alderp đó.

Điều đó có nghĩa, cái con mắm hiện đang ăn cắp món ăn vặt quý giá của tôi và mỗi ngày đều đem đến cho tôi không biết bao nhiêu là phiền phức cũng-

“Nah, Điều đó chắc chắn là không thể xảy ra-“

Trong căn phòng tắm tôi tăm, tôi tự lẩm bẩm với bản thân mình.

Chà, tôi cho là ma pháp hồi phục của cô ta rất đáng để khen ngợi…

Và cô ta cũng rất hữu dụng khi đánh nhau với quỷ tộc và undead.

Thật ra, khả năng liên tục hồi sinh người khác mà không xãy ra bất cứ vấn đề nào có thể coi như là một khả năng gian lận….

“Không, chờ đã, Nếu cô ta không ở đây, Mình đã có thể sở hữu một thánh vật hoàn hảo nào đó hay một kỹ năng và ngay từ đầu mình đã không phải chết…”

Chà, tốt nhất là gác việc đó qua một bên.

Tôi chắc chắn sẽ khóc nếu tôi nói to nó ra.

Cộng thêm, sau một thời gian dài sống trong cái thế giới ngu ngốc này-

.

.

Đúng vậy, nó cũng không quá tệ.

Vào lúc tôi đang nghĩ như vậy.

Tôi nghe thấy âm thanh của cánh cửa được mở ra.

Hiện tại thì đèn trong phòng tắm đã tắt, không ai nghĩ là ở trong đây vẫn còn có người.

Aqua thì đã tắm rồi, còn Megumin thì đang ở Làng Hồng Ma.

Còn lại là-

Tôi nhớ lại cái việc đã từng xãy ra tại đây khi tôi đang nghe thấy tiếng một ai đó đang cởi đổ.

Tôi cũng đã ở trong bồn tắm như thế này khi lần đầu yêu cầu dịch vụ của những succubus.

Tình huống đó và bây giờ là hoàn toàn giống nhau.

Bằng một cách nào đó mà đèn đã bị tắt đi, và tôi thì lại ngủ quên trong bồn tắm.

Lúc đó tôi đã nghĩ đó chỉ là môt giấc mơ, nhưng bây giờ tôi vô cùng chắc chắn đây đang là hiện thực

Qua cánh cửa kính ngăn cánh phòng thay đồ và phòng tắm, tôi nhìn thấy một bóng hình màu trắng.

Chính xác là đêm đó đang lặp lại.

Cánh cửa kính mở ra, và người bước vào trong, đương nhiên, chính là Darkness.

Darkness có vẻ đã trở nên lớn hơn ở một số chổ nhất định so với những gì mà tôi nhớ, và khoảng khắc mà ánh mắt của chúng tôi chạm vào nhau-

.

.

“Kyaaaaaaa!”

.

.

Darkness điên cuồng lao đến chổ tôi và dùng tay mình bịt miệng tôi lại, để cố ngăn chặn tiếng hét của tôi.

Đúng vậy, người hét lên chính là tôi.

Tôi là người đã hét lên đấy.

Tôi đẩy tay của Darkness ra.

“Tôi sẽ không để mình bị đối xử như một tên quấy rối tình dục vì tôi tình cờ bị rơi vào tình huống này! Tôi tin chắc rằng nếu như một người đàn ông rơi vào hoàng cảnh này bởi tai nạn, thì người phụ nữ không có quyền gì để trở nên giận dữ cả! Tôi là người ở đây đầu tiên! Nếu như giới tính của chúng ta đảo lộn cô sẽ là người trở thành bị cáo trong việc quấy rối tình dục! Tại sao lúc nào cũng phải đổ tội lên đàn ông bọn tôi!?Cái thế giới này mới là thứ làm rối hết mọi việc lên!”

“T-Tôi hiểu điều đó, không phải lỗi của anh! Từ đầu tôi vốn đã không có ý định đổ hết mọi tội lỗi lên anh-“

Tơi phớt lờ đi Darkness người đang cố tiếp tục nói lên điều gì đó,

“Ngay từ đầu, tại sao hai chữ phụ nữ là đủ để gán mác cho một tên đàn ông là kẻ quấy rối!? Điều đó không kì lạ à?Nếu như chúng ta đang ở trên một chuyến tàu điện và cô chạm vào mông tôi, kể cả khi tôi giải thích về việc cô là một tên biến thái, sẽ không một ai thèm ngó ngàng gì tới việc đó!”

“Này, chờ đã, tại sao tôi phải chạm vào mông anh… mà từ đầu cái thứ tàu điện đó là gì?”

Tôi dần dần trở nên giận dữ khi tôi tiếp tục nói.

Đúng vậy, cái thế giới này mới là thứ làm lộn xộn mọi việc lên.

Nếu như mấy người thực sự quan tấm đến vấn đề bình đẳng giới, người phạm tội quấy rối tình dục không nên được xác định bởi lời nói của một người phụ nữ, kể cả lời nói của một người đàn ông khi nói về điều đó cũng phải trở nên đáng tin cậy.

“Khi tôi trở thành thủ tướng, cả nam lẫn nữ đều sẽ bị bắt giam như nhau! Tôi sẽ chắc chắn không cho phép những lời cáo buộc sai trái! Máy quay sẽ được đặt trong tất cả những toa xe, và bất kì ai đưa ra cáo buộc sai lầm chắc chắn sẽ bị trừng phạt một cách nghiêm khắc!”

“Đ-Được rồi, tôi hiểu rồi, vậy nên anh hãy vặn nhỏ tiếng lại dùm tôi cái đi! Anh sẽ làm gì nếu như Aqua đến đây để kiểm tra!? Mà thực ra anh đang nói cái gì vậy!? tôi không thể bắt kịp dù chỉ một mẫu nhỏ trong câu chuyện của anh!”

Darkness trông có vẻ như sắp khóc khi cô ấy phát ra tiết suỵt suỵt với ngón tay đặt lên môi, nhưng tôi chẳng thèm quan tâm!

“Nhưng nếu như tên biến thái đó là một quý cô xinh đẹp, Nó sẽ không trở thành một tội ác nếu như phía bên kia không tố cáo nó! Khi tôi quay lại Nhật Bản, tôi sẽ lập tức đi tranh cử và dùng đó làm nền tảng cho sự ủng hộ của mình-!”

Và sau khi tôi đã làm quá mọi việc lên, tôi cuối cùng cũng để ý đến bộ dạng của Darkness.

Cô ta gần như khỏa thân, nhưng thật ra cô ta vẫn mặc một thứ gì đó giống như là bikini ở trên người.

Trên cả việc đó, cô ta còn quấn một cái khăn tắm lớn, và đang cầm trên tay một cái khăn tắm nhỏ được dùng cho việc chà rửa.

Có thể vì cô ta đã chú ý đến ánh mắt của tôi, khuôn mặt Darkness chuyển thành màu đỏ tươi và với một biểu hiện xấu hổ, cô ấy nói một cách nhỏ nhẹ,

“…Tôi đã nghĩ là mình sẽ chà lưng cho anh…”

Part 6

Âm thanh của từng giọt nước nhiễu xuống có thể nghe thấy một cách rõ ràng từ trong căn phòng tắm tối tăm này.

“Ooh…”

“Kazuma….”

Tôi đã tạo ra một bầu không khí khác hẳng với cái loại ồn ào mà chúng tôi thường có.

“D-Darkness, l-làm ơn hãy tập trung vào phần tiếp theo…”

“T-Tôi hiểu rồi… nhưng, Kazuma, umm…”

Darkness, người mà khuôn mặt đã trở nên đỏ chót tự bao giờ, nói chuyện một cách lắp bắp. Cô ấy cõ lẽ cũng bị ảnh hưởng một chút bởi bầu không khí khác thường này.

“Haaa..haaa… Darkness, tôi, tôi không thể…”

“Kazuma, tôi không thể chịu đựng được nữa, việc này…”

Với một tiếng thét, Darkness cuối cùng-

.

.

“Sao anh lại rên lên mấy tiếng nghe thật dâm đãng trong khi tôi chỉ đang chà lưng cho anh hả!? Anh đang làm cho nó có vẻ như là chúng ta đang làm điều gì đó tục tiểu chứ gì!”

.

Ném cái khăn mà cô ấy đang dùng để chà lưng vào phía sau đầu tôi.

Tôi cầm lấy cái khăn và bắt đầu vệ sinh khu vực phía trước.

‘‘Tôi chịu. Tôi đã nghĩ cái lần cô chà lưng cho tôi trước đây chỉ là một giấc mơ, nên tôi đã không nắm được cơ hội để tận hưởng việc này một cách đúng đắng.”

Nghĩ lại về lúc đó, khi đó đúng là tôi đã lãng phí đi một cơ hội.

Tôi đã nghĩ đó chỉ là một giấc mơ mà tôi có thể thấy bất kì lúc nào, nên tôi đã hối thúc cô ấy tiền hành bước tiếp theo.

“Cái cách anh nghĩ rất là đáng sợ đấy. Điều đó có nghĩa là anh sẽ hành động một cách táo bạo theo cách mà anh muốn với tôi trong giấc mơ à?”

Darkness lẩm bẩm khi đổ nước lên lưng tôi, để rửa sạch hết đống xà phòng.

“Đương nhiên, sau cùng, đó là giấc mơ của tôi cơ mà. Cô biết không? Một người phụ nữ mà tôi vô cùng tôn trọng đã nói với tôi điều này: ‘không cần biết những tình huống táo bạo nào mà bạn đã trải nghiệm được trong khi đang mơ, nó sẽ không bao giờ bị vướng vào pháp luật hay vấn đề bản quyền’.”

“Tên quái nào nói ra mấy điều ngu ngốc đó thế!?”

Darkness giận dữ đổ nước ấm lên đầu tôi.

“Nghiêm túc đấy, tôi đã rất quan ngại về những mối quen biết mà anh đang có cũng được một thời gian rồi đấy. Người phụ nữ đã được anh vô cùng tôn trọng đó là ai? Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy anh có một người bạn như vậy đấy.”

“Cô ấy là một người phụ nữ quý phái, người hơn hẳng cô cả vể tính cánh lẫn ngoại hình.”

“Đó không phải là thứ mà anh có thể nói một cách trơ trẽn khi một người đàn ông và một người phụ nữ đang ở một mình với nhau đâu!”

Nó còn là một sự thiếu tôn trọng với việc so sánh người đó và Darkness.

Đương nhiên, cái người mà tôi đang nhắc đến là một trong những succubi tuyệt với, người đã làm việc một cách không hề mệt mỏi khi mỗi ngày đều cung cấp những giấc mơ ngọt ngào dành cho những Mạo Hiểm Giả tại thành phố Axel này, quá trình đó đã góp phần vào việc làm giảm tỉ lệ tội phạm ở nơi đây.

“Đằng nào thì, từ đầu, việc gì đã khiến cô phải dân hiến dịch vụ này cho tôi? Cô không phải đang muốn kiếm chút tiền tiêu vặt như Aqua, đúng không? Trong tương lai, tôi phải trả bao nhiêu cho dịch vụ này vậy?”

“Nè, tôi đã thu hết dũng cảm để làm việc này đấy. Đừng có gọi việc này là một dịch vụ. Chuyện này là để cảm ơn cho việc anh đã cứu giúp Sylphina. Tôi đã chân thành cảm ơn Megumin, Aqua, Vanir, Wiz, và những Mạo Hiểm Giả khác, nhưng tôi vẫn chưa cảm ơn anh một cúng đúng đắng, nên…”

Sau khi nói ra điều đó, Darkness đổ một chậu nước lên đầu mình, như để hạ nhiệt cho cái đầu đang trở nên quá tải và khuôn mặt đỏ chót của mình.

“Nó lạnh đấy! Cô có thể xích ra xa một chút trước khi tự tạt nước lên người mình không? Không giống như cô, tôi không có cái sở thích tạt nước lạnh lên người sau khi ngâm mình trong bồn tắm nóng đâu!”

“Đâu phải lúc nào tôi cũng hành xử như vậy, anh biết mà!? Chỉ vì anh cứ liên tục nói về những thứ khiến cho người khác cảm thấy xấu hổ đó!”

Nói ra điều đó, cô ấy di chuyển đến trước mặt tôi và giữ đầu mình thấp xuống.

“N-Này, cô nghiêm túc thật à? Cô định tiến xa tới mức nào? Nó có thực sự ổn nếu như tôi không boa thêm cho việc này không?”

“Anh im miệng lại dùm tôi! Ah, coi nào, hãy chắc chắn là anh giữ vững cái khăn đó. Việc này không giống với trò đùa của Aqua đâu, anh có nghe không? Tôi sẽ chà sạch cả người anh, nên hãy giữ yên đó.”

Với ánh mắt đang lãng đi đâu đó, Darkness bắt đầu chà lên ngực tôi.

“Được rồi, được rồi, tôi hiểu mà. Sau tất cả, chúng ta đã quen biết nhau được một thời gian khá dài. Tôi biết cô sẽ không hoàn toàn thỏa mãn chỉ với điều này đâu.”

“Anh mà hiểu gì! Anh chẳng hiểu bất kì điều gì hết! ĐỪng quan tâm tới nó, chỉ việc ngồi yên đấy!”

Có vẻ như cô ấy không thể kheo kịp trò đùa của tôi. Darkness trở nên hờ hững và đổ nước ấm xuống người tôi.

“Haizz… Tôi thật sự không thể tin được là mình lại cảm thấy lo lắng về việc này. Tôi cảm thấy mình như một kẻ ngốc vậy… Nè, tôi đã nói anh là đừng có di chuyển! Anh đang cố ý cho tôi thấy thứ đó phải không!?”

Nghe thấy Darkness nói ra những lời mang đầy ý nghĩa ẩn giấu, tôi chợt nghĩ đến-

“Này, đừng nói cô chỉ làm đến đây thôi nhé, đúng không? Sau khi tiến xa đến mức này trong khi ăn mặc như thế, co thật sự nghĩ một thanh niên khỏe mạnh như tôi sẽ thỏa mãn chỉ với việc được chà lưng sao?”

“Huh!? Nhưng, không phải anh còn có Megumin…”

Darkness vội vàng nói ra điều đó với một biểu cảm bối rối,

“Đúng vậy, gần đây mọi việc giữa tôi và Megumin diễn biến khá tốt, nhưng cô cảm thấy vừa lòng với việc đó sao? Cô thật sự ổn với điều đó sao? Không phải cô đã nói thứ gì đó như ‘Ah, có vẻ như tôi thích anh nhiều hơn tôi nghĩ’ với tôi vài ngày trước sao!?”

“T-Tôi đã nói điều đó, nhưng…”

“Lúc đó, tôi thực sự rất hạnh phúc.”

Nghe thấy những lời nói chân thật của tôi, Darkness thở hổn hển.

“Điều đó…”

“Tôi đã thực sự hạnh phúc khi nghe cô nói điều đó. Đúng vậy, tôi đã từ chối cô, nhưng đàn ông là những sinh vật rất rắc rối, như cô thấy đấy. Chúng tôi sẽ cảm thấy một chút thất vọng nếu như bên kia ngoan ngoãn bỏ cuộc chỉ vì một lần bị từ chối. Nhưng trường hợp này cũng khá giống với phụ nữ mấy cô, đúng chứ?”

Darkness nuốt nước bọt.

“Đ-Điều đó nghĩa là, thay vì Megumin, anh…”

“Ah, điều đó là bất khả thi. Tôi là một người đàn ông khá là chung thủy đấy. Giờ chúng tôi đã tiến triển đến thời điểm này, sẽ không có việc tôi sẽ nhảy vào vòng tay của một người phụ nữ khác. Sau cùng, tôi đang hướng tới việc trở thành một người đàn ông đàng hoàng.”

Darkness bắn cho tôi một ánh nhìn thắc mắc khi nghe những lời tôi nói.

“Chờ đã, ngưng lại chút, anh đã chọn Megumin, nhưng nếu như chúng ta cứ tiếp tục như thế này, Không phải chúng ta sẽ kết thúc trong một tình huống cực kì nguy hiểm sao…”

Có vẻ như Darkness khá là bối rối với toàn bộ việc này.

“Nó quá khó để cô có thể hiểu được à? Tốt thôi, tôi sẽ nói nó theo cách đơn giản. Tôi muốn trở thành một người đàn ông hoàn toàn đứng đắng. Nhưng không phải là tôi không hiểu được tình yêu của cô đang vượt quá kiểm soát, và nó khiến cô không thể kiềm chế bản thân mình được nữa.”

“Nó không giống như là tôi thích anh đến như vậy… không, không có gì.”

Darkness, người đang chuẩn bị nói ra mấy thứ không cần thiết, trở nên câm nín sau khi bắt gặp ánh mắt của tôi.

“Cơ bản, điều mà tôi đang nói đến là. Tôi chắc chắn sẽ chối bỏ cô nếu như cô cố thử khiến tôi phản bội Megumin. Tôi sẽ chống lại điều đó, nhưng vì level hoặc chỉ số của tôi, không thể nào tôi có thể chống trả nổi cô nếu như cô làm điềm gì đó dâm đãng đối với tôi. Nhưng tôi, Kazuma-san, người rất trân trọng những đồng đội của mình. Không cần biết cô đã làm gì, tôi sẽ không ghét cô bởi vì điều đó.”

“A-A-Anh đang nói cái gì vậy!? Mọi người gọi anh là Trashzuma hoặc Scumzuma, nhưng nó còn không đủ để diễn tả được anh! Tại sao Megumin lại phải lòng một tên như thế này!?”

Darkness đột nhiên giản dạy cho tôi một cách giận dữ.

“I-Im đi! Cô đã nói là cô cũng thích nhưng tên đàn ông như thế này! Ngay từ đầu, có tên thanh niên khỏe mạnh nào có thể cưỡng lại việc bị ném vào mấy cái tình huống khiêu dâm hết lần này đến lần khác không. Cô đáng lẽ nên khen ngợi tôi vì, cho tới tận bây giờ tôi vẫn không vượt quá giới hạn đấy!”

“Ai sẽ khen ngợi anh vì điều đó? Thật ngu ngốc! Ah, quên nó đi, tôi đúng là ngốc! Hôm nay tôi cảm thấy không khỏe, nên anh có thể tự mình hoàn thành những việc còn lại!”

Cô ta vừa nói ra những điều rất đáng kinh ngạc cho một ojou-sama!

“Oh, giờ cô bỏ đi à? Cô thậm chí còn chưa hoàn thành việc chà rửa phía trước của tôi nữa! Lời cảm ơn kiểu gì thế này!? Cô lúc nào cũng nói tôi là một tên vô dụng, nhưng bản thân cô cũng vô dụng không kém, đúng không!? Nó là gì nhỉ. Một thành viên của gia tộc Dustiness sẽ không bao giờ chịu khuất phục? Sao cô dám tự tâng bốc mình với những lời như thế cơ chứ!”

Một mạch máu bắt đầu nổi lên trên trán của Darkness.

“Đượcthôi, tôi sẽ làm sạch anh! Nhưng chỉ điều đó thôi! Tôi sẽ không tiến thêm một chút nào nữa! Tôi không phải là loại phụ nữ sẽ dễ dàng bị mấy lời khiêu khích rẻ tiền của anh làm cho bản thân mình mất kiểm soát đâu!”

“Nói như thế là đủ rồi, làm nó nhanh lên! Đúng vậy, nếu cô có khả năng vượt qua điều này! Aqua đã say bí tỉ bởi rượu và đồ nhắm chất lượng cao, và Megumin thì đang ở Làng Hồng Ma. Nói theo cách khác, sẽ không có ai can thiệp vào! Đừng nghĩ là sẽ có ai đó sễ tiện tay chen vào giống như những gì đã xãy ra lần trước.”

Darknes giận dữ chộp lấy cái khăn tắm mà bắt đầu chà người cho tôi.

“Này, nó đau đó! Nếu cô muốn cảm ơn tôi, hãy làm nó một cách dịu dàng ấy!”

“Là một thằng đàn ông, anh phàn nàn nhiều quá đấy! Tôi chỉ đang làm xong việc này một cách nhanh chóng thôi!”

Có lẽ cô ấy trở nên giận dữ để giấu đi sự xấu hổ của mình. Darkness, mang một gương mặt đỏ chót và đã bắt đầu nhìn chằm chằm vào một chổ nhất định được một lúc rồi—,

“Anh có không thể làm gì với thứ đó à!? Tôi không thẻ không cảm thấy phiền khi cái khăn tắm của anh cứ nâng lên như vậy!”

“Nó chỉ là một chiêu trò trong sài trong mấy bữa tiệc thôi. Tôi đã hạ vài con cóc vào sáng nay, đúng không? Tôi đã lên được một vài level và học được cái kỹ năng tiệc tùng này.”

“Làm như mấy cái kỹ năng vớ vẫn có đó tồn tại vậy! Thật là, anh là loại người gì vậy… Anh thật sự không hợp với người thuần khiết và thẳng thắng như Megumin! Nhanh chia tay đi!”

Làm sao mà co ta có thể nói ra điều đó!?

“Quá tệ, Megumin đã đổ gục trước tôi rồi! Tên quái nào sẽ nghe lời cô nói!? Tôi nghĩ mình sẽ đi tìm Megumin khi em ấy quay lại để được em ấy nuông chiều tôi một cách đúng đắng!”

“Anh thật sự là hình thái thấp nhất của rác rưởi… Oh, tôi biết rồi. Tôi nên làm điều này từ lúc bắt đầu.”

Một nụ cười không thể nào giải thích được xuất hiện trên khuôn mặt của Darkness.

“Tôi sẽ làm cho điều gì đó xãy ra giữa chúng ta trước khi nói với Megumin việc thực sự đã xãy ra. Tôi sẽ làm cho em ấy hiểu anh là tên đàn ông yếu đuối đến mức nào và làm cho em ấy từ bỏ anh. Nó sẽ không làm tổn thương Megumin nếu như em ấy tự mình từ bỏ anh. Nếu anh có thể thoát khỏi nanh vuốt của tôi, tôi sẽ chấp nhận anh là người đàn ông phù hợp với Megumin!”

Nói xong điều đó, cô ta bất ngờ lao thẳng vào tôi!

Làm sao con nhỏ này có thể nói ra mấy thứ xấu xa đến như vậy…!

“Tôi-Megumin… Đừng nghĩ mọi thứ sẽ diễn ra đúng như cô đã xắp đặt! Bỏ tôi ra!”

“Cho dù anh nói ra điều đó, nhưng anh không hể sử dụng bất cứ kỹ năng nào hay thậm chí ra sức để chống lại điều này một chút nào! Anh thực ra đang mong chờ nó, đúng không? Giờ, tôi chắc rằng anh biết điều gì sẽ xãy ra tiếp theo…”

Darkness hào hứng nói ra vài thứ mà không thể nào không giống như một phẩn độc thoại của một kẻ phản diện vậy.

Ngay lúc đó.

“Chỉ là cái gì sẽ xãy ra tiếp theo?”

Đó là giọng nói lạnh lẽo của Megumin mà tôi đã từng được nghe thấy.

Tại thời diểm này, Darkness và tôi đang ôm nhau trong tình trạng gần như hoàn toàn khỏa thân.

Cả hai chúng tôi cùng nhìn về phía cánh cửa.

Đứng sau cửa kính là Megumin, mang một cái mặt nạ ghê tởm trên mặt với đôi mắt sáng rực lên.

Trước khi Darkness có thể nói bất cứ điều gì,

“Cứu anh với! Người phụ nữ này xông vào nhà tắm để tấn công anh!”

“A-Anh là tên khốn! Anh thật sự là tên rác rưởi nhất trong toàn bộ đàn ông!”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *