Chương 01: Hãy giáng thiên phạt lên người phụ nữ mộ đạo này!

Part 1

Là một Quỷ Tướng và là một Tu Sĩ Hắc Ám, Celestina.

Cô ấy là một đối thủ quá tầm với một tên NEET chuyển sang làm Mạo Hiểm Giả như tôi.

Hiện giờ, tôi đang đứng bên cạnh cô ấy trong một con hẻm vắng vẻ, nơi mà cô ấy đang ngồi sụp xuống sau khi bị Wiz tiết lộ danh tính và bị trấn lột hết tất cả số tiền mà cổ hiện có bơi Vanir.

.

.

— Serena ngước lên nhìn tôi, chỉ ngón trỏ và ngón giữa vào tôi và mở ra đóng lại liên tục.

Khi tôi đáp trả với ánh nhìn khó hiểu, cô ấy giận giữ phản bác.

“Thuốc lá. Tôi đang nói về thuốc lá. Một người có danh tiếng xấu như cậu phải có nó trong tay, đúng không? Coi nào, cho tôi một điếu. Tôi đã không có cơ hội để hút thuốc kể từ khi tôi đến thành phố này.”

“K-Không, tôi không có điếu nào.”

Cái gì, thậm chí cả thuốc lá cũng được truyền đến thế giới này sao?

Bọn họ chắc chắn không hề có những thứ gói trong giấy và dùng một lần rồi bỏ đó, vậy nên, có lẽ cô ta đang nói về một tẩu thuốc?

Không, chờ đã, người phụ nữ này là một tên lưu manh sao?

Là một cựu hikikomori, tôi vô thức bắt đầu nói chuyện một cách lịch sự khi đối mặt với những vấn đề như thế này.

Tôi hòa hợp khá tốt với Dust và bạn bè của anh ta, vậy nên tôi tự hỏi tại sao chỉ có mỗi cô ta lại làm cho tôi phản ứng như thế này.

Nghe thấy câu trả lời của tôi, Serena nhìn xuống và gãi đầu một cách khó chịu.

Ở đó không có bất kì dấu vết nào của sự đức hạnh và cử chỉ đứng đắng còn sót lại.

Cuối cùng, cổ buôn ra một cái thở rất dài.

“Tôi đoán, hiện giờ không còn lý do gì để diễn nữa… Tôi là Celestina, Quỷ Tướng phụ trách việc lên kế hoạch và thâm nhập, và là một Tu Sĩ Hắc Ám thờ phụng Nữ Thần Hắc Ám của sự Thao Túng và Thù Hận, Regina.” Giờ ngâm lại mới thấy là thao túng, không phải ghen ghét, sr sr 4 my bad engrisk 😀

“Vậy cô thật sự gọi Nữ Thần của mình là Nữ Thần Hắc Ám à. Tôi cứ nghĩ những người trong một giáo phái sẽ coi vị thần của họ là một tồn tại tuyệt đối, và chê bai những tôn giáo khác.”

Ngay lúc tôi nói ra điều đó, khuôn mặt của Serena lập tức ngước lên.

Biểu hiện của cô ta hiện giờ hoàn toàn khác với lúc trước, một khuôn mặt lạnh lùng và không một chút cảm xúc, cứ như khuôn mặt của một con búp bê.

Cô ấy khá xinh đẹp, nhưng khi thấy cô ta nhìn tôi với một khuôn mặt như vậy lại khiến cho tôi lạnh sống lưng.

… Tôi đã lơ là cảnh giác vì Wiz và Vanir đang ở đây, nhưng giờ nghĩ về điều đó. Tôi đang đứng một mình ở trong một con hẻm hoang vắng cùng với một Quỷ Tướng mà không có trang bị hoàn chỉnh.

Có phải điều này rất tệ không?

“Nữ thần của tôi là người bảo trợ so sự thao túng và thù hận, cậu không biết à? Ngài ấy có thể là gì ngoài một Nữ Thần Hắc Ám?”

Cô ấy nở một nụ cười dịu dàng với tôi, thứ hoàng toàn kỳ lạ với giọng điệu thô lỗ của cô ấy.

Nụ cười của cô ta có trông có vẻ giả tạo, tuy nhiên, nó được nắn nót rất cẩn thận, nó giống như nụ cười mà bạn thường thấy ở trên mặt những con búp bê.

Như đã mong đợi từ tín đồ của Nữ Thần của sự Thao Túng.

Nó phát ra một sức quyến rũ nhẹ nhàng khi cô ấy nói ra những lời tử tế như bình thường, nhưng trong trường hợp này nó hơi quá lạc lõng.

Đây là tình huống mà cô ta có thể giết tôi bất cứ lúc nào cô ta muốn.

Trái tim tôi đang đập dữ dội, nhưng tôi đã cố gắng hết sức để không để lộ ra điều đó.

“… Thao túng. Đừng nói với tôi, đám zombie miễn nhiểm với Turn Undead tại nghĩa trang là…”

“Ờ, đúng rồi, nó là do tôi. Bọn chúng không phải là zombie, mấy thứ đó đơn giản chỉ là một cái xác, di chuyển nhờ vào sức mạnh của Nữ Thần Hắc Ám. Tôi đã rất cực khổ để bày ra toàn bộ vụ đó. Tôi đã phải đào toàn bộ từng cái xác một vào nữa đêm, và đặt bọn chúng dưới sự điều khiển của tôi. Khi những tu sĩ nhận ra bản thân mình vô dụng, tôi sẽ đi đến đó và tự tay chăm sóc tất cả bọn chúng… Đó là một kỹ thuật tốt để cùng một lúc giành lấy sự tin tưởng của những Mạo Hiểm Giả.”

Con mụ này thật sự thối nát.

Không, có lẽ tôi nên nói, như đã mong đợi tử Tướng Lĩnh của quân đội Quỷ Vương.

“… Vậy thì, toàn bộ những thứ cô vừa nói, về việc Quỷ Vương là một cô bé, rồi lời nguyền, và không có chủ tâm là…”

“Huh? Cái gì, cậu thật sự tin vào điều đó sao? Tôi đã kể cái câu chuyện đó cho mọi Mạo Hiểm Giả lão luyện, người mà trông có vẻ là mối đe dọa với Quỷ Vương. Lời nguyền đang ảnh hưởng lên cô bé cuối cùng sẽ hết tác dụng và Quỷ Vương sẽ biến mất, vì vậy, hòa bình sẽ trở lại với thế giới ngay cả khi họ không mạo hiểm mạng sống để đánh nhau với Quỷ Vương. Hầu hết bọn họ đều bỏ cuộc khi nghe được câu chuyện đó. Sau cùng, mọi người đều trân trọng mạng sống của chính mình. Nếu cậu đưa cho họ một lý do khiến cho việc mạo hiểm tính mạng của chính mình là thứ không càn thiết, họ sẽ vui vẻ chấp nhận nó và hướng mục tiêu của mình sang thứ khác.”

Con nhỏ này đúng là chơi bẩn.

Cũng có những người sẽ giữ vừng ý định của mình khi biết Quỷ Vương ban đầu chi là một cô bé bình thường.

Như đã mong đợi từ một Quỷ Tướng phụ trách việc lên kế hoạch, cô ta thật sự rất xảo quyệt.

“Nhưng tại sao cô lại nói ra toàn bộ điều đó với tôi? Đúng là nhờ Wiz và Vanir mà thân phận của cô đã bị bại lộ, nhưng nói ra hết tất của mọi thứ như thế này thì có chút…”

“Tôi chỉ nghĩ rằng, thay vì cồng chất thêm nhiều lời nói dối và khiến cả hai chúng ta trở nên đề phòng, sẽ tốt hơn khi nói ra sự thật và tiến hành đàm phán… Tôi đã quan sát hành vi và hoạt động của cậu mấy ngày gần đây, nhưng tôi vẫn hoàn toàn không hiểu tại sao Quỷ Vương lại coi cậu là một mối đe dọa… Tôi sẽ nói thẳng điều này, cậu là một tên NEET, kẻ không thích chăm chỉ làm việc.”

“Đúng vậy, đó là tôi.”

Tôi trả lời ngay lập tức.

“Cậu không hề có ý định mạo hiểm mạng sống của mình, để đánh bại Quỷ Vương vì lợi ích của nhân loại, đúng không?”

“Không hề.”

Thêm một câu trả lời ngay lập tức.

“… Nếu cậu nghe được, ai đó mà cậu không hề quen biết, sống tại một nơi mà mình chưa hề đặt chân tới, đang chịu khổ dưới bàn tay của Quỷ Vương, cậu sẽ nghĩ gì?”

“Tôi sẽ dành sự chia buồn sâu sắc của mình cho họ….”

Tôi nhẹ nhàng trả lời trong khi ngoáy tai.

“…”

Serena nhìn chằm chằm vào tôi với cái biểu cảm như đang đeo mặt nạ của cô ta.

… Khuôn mặt cô ta hoàn toàn vô cảm, nhưng vì một lý do nào đó, tôi có cảm giác như cổ đang coi thường tôi.

Quay lại lúc tôi còn ở Nhật Bản, tôi chưa bao giờ thực sự phẫn nộ hay kêu gọi hành động mỗi khi có người mang mấy chủ đề tương tự như những đứa trẻ không may mắn ra để bàn luận.

Kể cả lúc đó tôi có là một tỉ phú đi chăng nữa, tôi chắc chắn sẽ không dành ra suy nghĩ về việc cứu giúp những đứa trẻ không may mà tôi chưa từng gặp, sống ở một nơi xa xôi nào đó trên thế giới.

Tôi không phải là kiểu người thân thiện hay gì đó, tôi chỉ là một công dân Nhật Bản bình thường.

…. Tôi nghĩ….

… Chắc chắn…

“… Tôi khá chắc, là đa số mọi người sẽ đưa ra một câu trả lời tương tự, vậy nên có có thể ngừng nhìn tôi với ánh mắt đó không?”

“Eh? A-Aaah, xin lỗi. Đúng là có những người đã đưa cho tôi một câu trả lời tương tự, nhưng đây là lần đầu tiên có ai đó trả lời ngay lập tức mà không hề ám chỉ gì đó hay do dự, vậy nên…”

Giọng cô ta có vẻ hơi bối rối, nhưng biểu cảm của cổ lại không thay đổi một chút nào.

“… Tôi được Quỷ Vương ra lệnh, là phải điều tra thành phố này, nơi mà vài Quỷ Tướng đã mất tích, và người đàn ông mang cái tên đó, người bất ngờ xuất hiện ở những nơi có liên quan tới bọn họ, nhưng… Cuối cùng, người đàn ông ở trung tâm của tất cả mọi thứ lại là anh. Bỏ việc đó qua một bên…”

“Khoan, dừng lại một chút, được mô tả là một người đàn ông là trung tâm của những việc đó nghe không ổn với tôi một chút nào. Nếu phải nói, tôi là người vô tình bị cuốn vào những vấn đề như vậy.”

“Chính xác. Bỏ điều đó qua một bên, tôi đã có được một sự hiểu biết vững chắc về tính cách của cậu.”

Nói ra điều đó, Serena mĩm cười.

“Satou Kazuma, quân đội Quỷ Vương muốn đưa cho cậu một thỏa thuận.”

“Oh?”

Serena nghiêng mình thấp xuống.

“Nhờ vào một người nào đó, cuộc chuyến giữa Quỷ Vương và nhân lại đã lâm vào bế tắc trong một thời gian khá dài lại bắt đầu xoay chuyển. Sau khi mất quá nhiều Tướng Lĩnh, rào chắn xung quanh lâu đài Quỷ Vương đang trên bờ vực sụp đổ.”

“Oh ho? Có thể cái ‘người nào đó’ là đang ám chỉ tôi không?”

“… Đúng vậy, nó ám chỉ cậu. Tại sao trông cậu có vẻ tự mãn quá vậy? Đừng có ra vẻ.”

Serena di chuyển ánh mắt sang chổ khác, nhưng, đúng vậy, tôi đã trở nên khá nam tính, đúng không?

“Tôi hiểu rồi, có vẻ như Quỷ Vương hiện tại đang ở trong tình thế khá gay go. Nếu như rào chắn sụp đổ, những Hồng Ma Tộc nổi tiếng hiếu chiến sẽ liên tục triển khai những cuộc tấn công dịch chuyển lên lâu đài.”

“Đúng vậy, hiện nay chúng tôi đang trong tình thế khá căng go, nhưng không phải là nhân loại cũng như vậy sao?”

… Hmm?

“Trong quá khứ, những người mạnh mẽ sở hữu cái tên kì lạ không thèm quan tâm đến thường thức liên tục xuất hiện trong thế giới này. Những người đó đã gây ra cho chúng tôi rất nhiều tổn thất. Tuy nhiên… Tôi nghĩ nó là vào khoảng thời gian mà nhà tiên tri của chúng tôi phát hiện một hiện diện kỳ lạ ở trong thành phố này? Dù sao đi nữa, những ứng cử viên cho vị trí anh hùng đó đẫ ngừng xuất hiện hoàn toàn.”

Ứng cử viên cho vị trí anh hùng với cái tên kì lạ và không thèm quan tâm đến thường thức, gần như là đang đề cập đến những người giống như tôi, người đã dịch chuyển đến đây từ Nhật Bản.

Và việc những tên đó ngưng xuất hiện hoàn toàn….

.

.

Ah

.

.

“Có chuyện gì sao? Nó giống như cậu đã nhận ra điều gì đó… Tại sao cậu lại run rẩy?… Ờ thì, sao cũng được. Đằng nào thì, chúng tôi muốn đưa ra một thỏa thuận với cậu.”

Không phải vì tôi đã mang Aqua đến thế giới này sao?

Không không, công việc của cô ấy chắc hẳn đã được giao lại cho cô thiên thần thay thế đó.

Cô ta trông khá có khả năng, vì vậy cố ta nên xử lý tốt mọi việc.

Tôi tự nói với bản thân là, tôi không liên quan gì đến việc đó để bình tĩnh trở lại và duy trì sự điềm tĩnh của chính mình.

“T-Thỏa thuận như thế nào?”

“Giọng của cậu đang vỡ ra, cậu biết không? Nghiêm túc đấy, sao vậy?”

Mặc dù Serena có vẻ lo lắng cho tôi, cô ta vẫn tiếp tục.

“Cậu nên gia nhập quân đội Quỷ Vương.”

Cô ấy nói cái kiểu như một người nên mời một bạn cùng lớp tới câu lạc bộ sau giờ học.

“… … … … Huh?”

Cô ta vừa nói cái gì?

“Đừng có làm điệu bộ đó. Tôi đang mời cậu tham gia vào quân đội Quỷ Vương… Cậu là dạng người giống như chúng tôi. Tôi biết rõ điều đó.”

Này, đừng có giỡn mặt với tôi.

“Đừng có hiểu nhầm. Đúng vậy, như cô đã biết, mọi người thường gọi tôi là một tên vũ phu hay cặn bà hay NEET và lolicon rồi mấy thứ như vậy, nhưng—“

“Đây là lần đầu tiên tôi được nghe về phần lolicon.”

Lờ đi những lời nói của Serena, tôi đứng thẳng dậy và giương nấm đấm lên.

“Đúng vậy, là một con người, tôi có thể có nhiều nhân cách xấu hơn những người tốt… Thật vậy, tôi có nhiều tiền hơn cả mức cần thiết, và những mong muốn không đứng đắng của tôi có thể được thỏa mãn ở cái cửa hàng đó, và tôi có những người đồng hành đáng mến đã phải lòng tôi. Tôi muốn được nuông chiều trong khi có một cuộc sống dễ dàng. Một nơi tôi thỉnh thoảng vung tay mua những thứ đắt tiền vô dụng và thỉnh thoảng bao hết quầy rượu nguyên cả ngày và làm phiền mọi người…”

“Cậu còn là một con người tồi tệ hơn tôi nghĩ…”

Tôi càng ngày càng trở nên tha thiết khi tôi tiếp tục nói.

“Tuy nghiên, ngay cả tôi cũng có một chút lòng trắc ẩn và ý thức công lý. Tôi không quan tâm nếu như có ai đó đang chịu khổ ở một nơi tôi chưa bao giờ đặt chân tới, nhưng tôi không phải loại người cặn bã đến mức lờ đi người nào đó đến trước mặt tôi đễ xin giúp đỡ… Tôi có thể hiểu tại sao cô lại mong muốn mang sức mạnh của tôi về phía mình. Tôi hiểu, nhưng tôi không hề có ý định quay lưng lại với những người đã chăm sóc tôi trong thời gian này.”

“… Không, nó không giống như tôi muốn cậu vì sức mạnh của cậu…”

… …

“Cái gì, không phải cô đang sợ toàn bộ sức mạnh của tôi và thà để tôi làm một người bạn sao thay vào đó sao?”

“Không hề, những người liên tục xuất hiện xong thế giới này như là cỏ dại đột nhiên ngừng xuất hiện sau khi cậu xuất hiện. Nó gần như thể các vị thần đang nói là một mình cậu thôi là đủ. Kể cả Quỷ Vương cũng đã nghĩ rằng, cậu có thể là hậu duệ của một anh hùng trong truyền thuyết hay ai đó xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích”

Cùng với lúc tôi mang Aqua đến thế giới này, những tên sở hữu cheat ngừng xuất hiện, và tôi cứ liên tục có mặt tại những sự cố có liên quan đến việc đánh bại Quỷ Tướng.

Đúng vậy, điều này sẽ làm cho bất kì ai cũng phải ngồi lại và chú ý.

Thật là một hiểu lầm phiền phức.

“Tôi không có sức mạnh hay ý chí mạnh mẽ để sống sót ở một nơi bị vây quanh bởi quái vật như lâu đài Quỷ Vương. Xin hãy nói với Quỷ Vương-san là, tôi không phải là một người tuyệt vời. Tham gia vào sự biến mất của các Quỷ Tướng chỉ là một sự may mắn. Tôi tình cờ có một sự may mắn rất tuyệt vời. Ngoài ra, tôi là một tên yếu đuối với chức nghiệp yếu nhất, Mạo Hiểm Giả. Bị ông đối xử như một kẻ thù thực sự khiến tôi cảm thấy sợ hãi, vì vậy xin hãy ngừng lại. Xin hãy truyền đạt điều đó đến ông ta.”

Nghe thấy điều đó, Serena nở ra một nụ cười cay đắng.

“…. Đúng thế, tôi cũng nghĩ vậy. Tôi đã xác nhận sau khi tận mắt nhìn thấy cậu. Người duy nhất muốn cậu tham gia cùng chúng tôi là Quỷ Vương, và tôi cũng nghĩ là ngài ấy đã lo lắng quá nhiều… Nhưng như vậy có ổn không? Có khá nhiều lợi ích khi cậu tham gia cùng với chúng tôi…. Ah, phải rồi, cậu vẫn còn là trai tân, đúng không? Nếu cậu tham gia cùng chúng tôi, cậu có thể đắm chìm vào trong tất cả những ham muốn tình dục điên cuồng nhất của mình. Ngẫu nhiên, những nữ quỷ sỡ hữu mộ cơ thể thật sự rất bốc lửa.”

“… … … … T-Tôi sẽ không tham gia. Nếu đó là tôi của mấy tháng trước, tôi chắc chắn sẽ bị thuyết phục, nhưng hiện giờ, tôi đang trong thời kì nổi tiến. Những lợi ích rẻ mạt như vậy sẽ không gây ảnh hưởng đến tôi.”

“Tại sao cậu lại bồn chồn như vậy?”

Như đã mong đợi từ một Quỷ Tướng. Quả là một kỹ thuật đàm phán đáng sợ.

Những người không có ý chí sắc đá giống như tôi sẽ bị dụ dỗ ngay lập tức.

“… Ờ thì, ổn thôi. Tôi sẽ nói với Quỷ vương cậu chỉ là một tên chẳng có gì đáng chú ý và quá đỗi tầm thường mà chẳng cần phải lo lắng. Ngài ấy chắc chắn sẽ ngừng chú ý đến cậu. Tôi cũng sẽ thu xếp để cho ngài ấy nói lại với tay chân của mình là không đụng đến cậu.”

“Cảm ơn rất nhiều!”

“V-Vâng… Đáp lại, giữ bí mật cho danh tính thật sự của tôi, kể cả với đồng đội của cậu. Đừng can thiệp vào công chuyện của tôi ở thành phố này. Và, cho hai đồng nghiệp của tôi… Đừng nói với họ về những việc mà tôi đã làm. Đặc biệt là Wiz… Những điều kiện đó là thỏa thuận của tôi.

Tôi do dự một lúc.

“… Tsk, tôi không có sự lựa chọn nào khác. Lương tâm và ý thức về công lý đang hét vào tôi là phải đấm cô, nhưng thành phố này sẽ gặp rắc rối nếu như chúng ta trực tiếp đụng độ với nhau…”

“Ờ, ờ, giờ cậu thôi được rồi đó. Vậy tôi sẽ coi như là chúng ta đã có một thỏa thuận không? Thật tốt khi cậu là một người hiểu chuyện.”

Nói ra điều đó, cô ta phủi mông và quay lại để rời đi…

“… Ah, xin lỗi, nhưng… Cậu có thể cho tôi mượn chút tiền không?”

Tôi lẳng lặng đưa một chút tiền cho vị Quỷ Tướng, người vừa bị trấn lột bởi đồng nghiệp của mình.

“Cô nợ tôi một lần.”

“… Gurk…”

.

.

—Khi tôi trên đường trở về sau khi chia tay với Serena.

Những suy nghĩ về tương lai đang quay cuồng trong đầu tôi.

“Tuy nhiên, ngay cả khi cô ta là một quỷ tướng….”

Tôi có cảm giác như mình đã phản bội toàn bộ nhân loại, nhưng với điều này, sự an toàn của tôi sẽ được đảm bào.

Là một mạo hiểm giả chiến đấu chống lại quái vật, nó không giống như là tôi không hề hối hận, nhưng không có nhiều thứ tôi có thể đạt được bằng cách chiến đấu.

Đúng là, về cơ bản, tôi đã dính líu đến việc tiêu diệu vài tên Quỷ Tướng, nhưng, thành thật mà nói, đóng góp lớn nhất của tôi chỉ là đưa ra hướng dẫn cho những người khác.

Như trường hợp của Beldia. Aqua là người đã làm hắn ta suy yếu trước khi tôi có thể trộm lấy cái đầu của hắn.

Vanir thì bị đánh bại bởi ma pháp Explosion của Megumin.

Rồi thì, Hans, Aqua đã thanh tẩy suối nước nóng trong khi Darkness bảo vệ cô ta, và Megumin một lần nữa lại thổi bay hắn ta với ma pháp của em ấy.

Về phần Sylvia, thực ra, nhờ vào hành động của tôi mà cuối cùng hắn ta lại được gia tăng sức mạnh…

Và Wolbach thì gần như toàn bộ đều nhờ vào Megumin…

Toàn bộ những sự cố đó đều có kết thúc tốt đẹp, nhưng chắc chắn tôi sẽ không thể làm bất kì điều gì nếu một mình đối mặt với bọn chúng.

Nếu lúc nãy tôi từ chối thỏa thuận đó, nó sẽ ngay lập tức biến thành một trận đánh…

Thách thức một Quỷ Tướng xông lên, không nghi ngờ gì hết, tôi sẽ có một cái chết nhanh chóng và đột ngột.

Tôi chỉ là một kẻ yếu đuối. Chỉ với việc thoát khỏi sự chú ý của Quỷ Vương là đủ tốt cho tôi rồi.

.

.

“Tôi về rồi!”

Trong khi đầu tôi đang chứa đầy những suy nghĩ đó, tôi lơ đãng mở cánh cửa rồi bước vào trong biệt thự…

“Waaaaaah! Waaaaaah!”

“Coi nào, coi nào, làm ơn ngừng khóc đi. Kazuma sẽ quay về… Ah, Kazuma, mừng anh quay lại. Anh đến vừa đúng lúc đó.

Tôi lập tức bước ra ngoài và đóng cửa chính lại.

.

.

Cảnh cửa mở tung ra.

“Này, đừng có giả vờ là anh không nhìn thấy điều này! Đây thật sự là một vấn đề nghiêm trọng!”

Nghe thấy những từ được phát ra từ Darkness, nó không cho tôi bất kì thứ gì khác ngoài những dự cảm xấu, nhưng tôi ngập ngừng hỏi.

“… Vậy, lần nãy đã xảy ra chuyện gì?”

Aqua cuộn tròn như một quả banh ở trên cái ghế sofa ngay trong sảnh chính và khóc lóc như mưa, rõ ràng không ở vị trí trả lời cho bất kì câu hỏi nào ở chỗ cô ta, Megumin thở dài và nói.

“… Rõ ràng là chị ấy đã gây ra một số vụ ẩu đả ở trong Guild và bị ném ra ngoài bởi những Mạo Hiểm Giả… Em không biết chính xác là chị ấy đã làm gì nhưng có vẻ như Aqua bị cấm không được phép vào Guild trong một thời gian.”

… Có phải cô ta cuối cùng đã biết tất cả rượu ở trong Guild thành nước không?

“Megumin và tôi quay lại biệt thự sau khi làm một cuộc điều tra về người phụ nữ đó, và tìm thấy Aqua đang khóc lóc với một tờ hóa đơn ở trong tay.”

Đó chắc hẵn là hóa đơn cho toàn bộ số rượu mà cô ta đã biến thành nước.

… Điều tra?

“Có phải cô đang điều tra Serena? Đó có phải là thứ mà hai người gần đây đã dành toàn bộ thời gian để đi ra ngoài không?”

Darkness phấn khích trả lời.

“Chính xác! Nghe này, Kazuma, có thứ gì đó rất kỳ lạ về người phụ nữ đó! Một người đủ tài giỏi để hạ gục một đàn zombie lớn đến như vậy phải là một tu sĩ khá nổi tiếng, nhưng khi tôi đi khắp nơi để tìm kiếm thêm thông tin… Không hề có một chút tin đồn về một tu sĩ tên là Serena ở bất kỳ thành phố nào mà tôi đã liên lạc!”

Sau Darkness, Megumin nói tiếp trong khi đang xoa đầu Qua.

“… Trên hết, Theo như nhân viên của Guild, người phụ nữ đó chưa bao giờ nhận phần thưởng từ Guild. Không cần biết cô ta là một tu sĩ thánh khiết đến thế nào, việc này quá là đáng nghi. Anh cần phải xuất trình thẻ mạo hiểm giả để nhận được phần thưởng… Nên bọn em đang nghĩ, có phải có lý do nào đó để cô ta không cho người khác xem thẻ của mình.”

… Mấy nhỏ này. Thường thì lúc nào cũng đâm đầu làm mấy việc ngu ngốc, tại sao họ chỉ thật sự sắc bén vào những lúc như thế này.

“Nếu như hai người ngày nào cũng có thể thể hiện được năng lực như vậy… Điều đó đã được quyết định, đừng tìm kiếm thêm thông tin về cô ta nữa. Chúng tôi đã đi đến được một thỏa thuận. Serena sẽ không bao giờ tiếp cận chúng ta hay làm phiền tôi để cho cô ta tham gia vào tổ đội.”

Đáp lại lời nói của tôi, Megumin và Darkness trao cho tôi anh nhìn lúng túng.

Part 2

Ngày hôm sau.

“Nó thật sự là một cảm giác tươi mát khi đi ra ngoài chỉ với hai người chúng ta. Tuy nhiên, anh có công việc gì ở Guild sao? Có phải chúng ta sẽ ăn trưa ở quầy rượu không?”

Darkness và tôi đang tiến đến Guild.

Megumin vẫn còn đang phải đóng vai cô trông trẻ cho Aqua, người đã giam mình trong biệt thự.

Thêm vào đó, nếu mọi thứ thực sự trở nên vô cùng tồi tệ, em ấy có thể sẽ thi triển ma pháp Explosion ngay giữa thành phố.

Đó là lý do tại sao tôi mang Darkness đi cùng, nhưng…

“… Tại sao cô lại ăn mặc như vậy?”

Thay vì mặc bất kì loại áp giáp nào, Darkness đang mặc một bộ váy trông có vẻ rất thượng lưu mà tôi chưa bao giờ được nhìn thấy.

Thay vì chiếc váy thẳng thường ngày, thứ dễ dàng di chuyển, cô ấy đang mặc một bộ váy diềm trắng với đôi găng tay kéo dài quá khuỷu tay trông rất phù hợp.

Trong tay cô ta không phải là vũ khí, và là một cây dù.

“… Anh đang nói cái gì vậy? Anh là người đã mời tôi. Mọi người trong thành phố này đã biết danh tính của tôi, vậy nên tôi không cần phải che giấu nó lúc ra ngoài.”

Darkness trả lời, khuôn mặt cô ấy đỏ ưng lên khi chuyển ánh nhìn xuống mặt đất.

“… Ừ thì, tôi nghĩ là nó ổn.”

Nó không giống như chúng tôi sẽ nhảy vào đánh nhau ngay lúc chúng tôi gặp mặt hay gì cả.

… Đúng vậy, tôi đang đi ra ngoài để quan sát hành động của Serena.

Với ý thức công lý mạnh mẽ của Darkness, cô ấy chắc chắn sẽ gây náo loạn cả lên nếu như cổ phát hiện là tôi đã lập ra thỏa thuận với một Quỷ Tướng, nên tôi đã giữ bí mật với cổ.

Tương tự như vậy, Aqua chắc chắn sẽ chạy ngay ra ngoài để đánh nhau với cô ta nếu như con nhỏ đó biết được cô ta là một Quỷ Tướng, vì vậy tôi cũng giữ bí mật với cô ấy.

Còn về Megumin thì khỏi phải hỏi.

Lập ra một thỏa thuận với Quỷ Vương để đảm bảo cho sự an toàn của tôi.

Ngay cả tôi cũng nghĩ nó thật thấp hèn, nhưng nếu Serena cũng bị đánh bại ở thành phố này, Quỷ vương chắc chắn sẽ hành động.

Điều này không phải chỉ vì lợi ích của tôi.

Nếu như việc đó xảy ra, toàn bộ thành phố này sẽ gặp nguy hiểm.

Serena đã nói là đừng có xen vào công việc của cô ấy trong thành phố này.

Câu nói đó đã thu hút được sự quan tâm của tôi, vậy nên tôi tiến đến Guild để điều tra, nhưng…

“Không có quá nhiều người đã nghe về cái tên của Nữ Thần Regina, nhưng sức mạnh của cô ấy là sự thật. Bất kể bạn có bao nhiều mong muốn, ngài ấy sẽ dùng sức mạnh của mình để ban cho bạn.”

“Là thật sao!? Liệu cô ấy sẽ cho phép tôi có bạn trai!? Tôi không có nhiều sự lựa chọn ngoài việc phải ngủ trong chuồng ngựa, những mỗi khi tôi bày tỏ với một chàng trai mà không phải Mạo Hiểm Giả, bọn họ sẽ nói ‘Mùi phân ngựa có một chút…’ và từ chối tôi!”

“Điều đó có thể đạt được. Đem cho tôi một ít tóc của người đàn ông trong tim cô. Với sự hỗ trợ của Regina-sama, tôi sẽ làm một lá bùa, thứ sẽ giúp anh ta đáp trả lại cảm xúc của cô.”

“Serena-san! Tôi nữa! Xin hãy làm cho tôi một lá bùa đó nữa!”

“Này, đừng có cắt hàng! Tôi là người đến đây trước!”

Một sự hỗn loạn cực lớn chào đón tôi ngay khi tôi vừa đặt chân vào trong Guild.

.

.

… Cái sự hỗn loạn gì thế này?

Serena gần như đã trở thành bộ mặt của Guild. Cô ta ngồi ở một cái bàn đặt ngay trung tâm, và những Mạo Hiểm Giả đang vây quanh cô ấy.

Cô ta đã giải quyết mối lo ngại của từng Mạo Hiểm Giả một với một nụ cười dịu dàng liên tục xuất hiên trên khuôn mặt của cô ấy.

“Đến đây, không có vấn đề gì nếu như nó nhỏ hay chỉ là những lo lắng không đáng kể. Tôi sẽ lắng nghe bạn. Sau cùng, đó là bổn phận của một tu sĩ…”

“…U-Um…! Em có vấn đề với việc kết bạn ở trong thành phố này…! Em đã quay trở lại thành phố này với cô bạn thân của mình, nhưng gần đây cố ấy khá là bận rộn… Một người b-bạn…! Em muốn một người bạn mà em có thể cùng ăn tối! Em không muốn ăn tối một mình nữa…!”

“Er, được thôi, ngay cả với sự hỗ trợ của Regina-sama vĩ đại, tôi không chắc mình có thể làm….”

“… Là vậy sao… Em xin lỗi…”

Serena đang hành động như khuôn mẫu hoàn hảo của một tu sĩ.

Ngoài một Hồng Ma Nhân cô đơn nào đó, người rơi đi với tinh thần sa sút, Đa số những Mạo Hiểm Giả khác, hết người này đến người nọ đã giải quyết được vấn đề của họ.

“Nè, Kazuma, cái gì đang diễn ra vậy? Đừng nói với tôi, lý do mà anh mời tôi cùng đi đến Guild là vì người phụ nữ đó…!”

Darkness nói một cách khó chịu trong khi liên tục vỗ lên vai tôi.

“…? Ờ, tôi ở đây để điều tra Serena. Tôi khá là tò mò về ý định của cô ta.”

“A-Anh…! Anh đã nói là mình đã đạt được một thỏa thuận với cô ấy! Anh là người đã nói với bọn tôi đừng tìm kiếm thêm thông tin về cô ta! Tôi thậm chí… T-Tôi thậm chí còn ăn diện như thế này…”

Darkness dần dần trở nên tiêu cực khi cổ tiếp tục nói.

… …

“… Cô đã nghĩ rằng tôi mời cô ra ngoài để hẹn hò hay sao hả?”

“K-Không…! K-K-Không h….!”

Khuôn mặt Darkness trở nên đỏ rực và hoảng loạn. Phá hủy hết mọi nổ lực mà cô ta bày ra để phủ nhận nó.

Cùng lúc đó, Serena đứng dậy và làm ra một dấu hiệu ‘đến đây’ về phía tôi.

Ngay sau đó, Serena di chuyển đến một góc của Guild.

Có lẽ vì lo lắng cho chúng tôi, những Mạo Hiểm Giả khác bắt đầu lảng đi chỗ khác, để lại tôi và Serena một mình trong góc đó.

“Không có vẻ gì giống như cậu đã nói về tôi với bất cứ ai. Như là một lời cảnh báo đầy thiện chí, điều này cũng là vì lợi ích của họ. Tôi có thể không tập trung vào việc chiến đấu, nhưng tôi vẫn là một Quỷ Tướng. Nữ Thần Hắc Ám Regina người bảo trợ cho Sự Thao Túng và Thù Hận. Nếu như tôi chết, không chỉ người đã giết tôi, mà cả những ngoài ở khu vực quanh đó cũng sẽ bị tấn công bởi một lời nguyền mạnh mẽ. Theo phỏng đoán, tôi sẽ nói có lẽ một nữa thành phố sẽ bị xóa sổ.”

Serena nheo mắt lại khi cô ấy bắt đầu nói, nhưng nụ cười trên khuôn mặt của cổ vẫn không hề nhạt đi.

Biểu cảm của cô ấy vẫn như vậy khi cổ tiến lại gần hơn.

“Có rất nhiều loại nguyền rủa khác nhau. Người thì trở nên vô dụng ở một phần nào đó trên cơ thể, người thì hóa đá, và thậm chí còn có những thứ hung hiểm hơn rất nhiều. Nếu ai đó ngoài cậu phát hiện về danh tính thật sự của tôi. Tôi chắc chắn sẽ không còn cách nào khác ngoài tự bảo vệ bản thân mình. Trong trường hợp đó, chắc chắn sẽ có rất nhiều thương vong. Cậu nên nghĩ thật kỹ về điều đó nếu như cậu định phá vỡ thỏa thuận của chúng ta.”

Tôi tự hỏi vì sao con nhỏ này lại nói với tôi tất cả những bí mật của cô ấy.

… Không phải chỉ cần nói là, bạn sẽ bị nguyền rủa nếu như cô ấy chết sẽ có tác dụng sao?

Đơn giản nói ra điều đó sẽ khiến cho bất kì ai cũng phải do dự để giết cô ta.

Có lẽ suy nghĩ của tôi lộ hẳn ra mặt, khi Serena chọt ngón tay về phía tôi.

“Cứ thử dùng con dao găm của cậu để đâm vào ngón tay của tôi. Ah, nhưng giờ đừng có đâm sâu quá đấy.”

…?

“Cô đang nói cái gì vậy? Tôi không thể làm điều đó trước mặt mọi người. Cô là cái gì vậy, Aqua à?”

Nói ra điều đó, thay vì sử dụng con dao găm của mình, tôi đâm vào bàn tay của Serena với một cây tăm xỉa răng mà tôi lấy từ một trong những cái bàn.

“!?”

Lúc tôi đâm cô ta với cây tăm xỉa răng, ngay lập tức tôi cũng cảm thấy ngón tay mình đau nhói.

Nhìn xuống, tôi nhận ra một bong bóng nhỏ hình thành từ máu đang ở trên ngón tay của mình.

Nó chính xác cùng một nơi mà tôi đã đâm vào Serena.

Tôi hiểu rồi, đây là lý do tạo sao Regina lại được gọi là Nữ Thần của Sự Thù Hận.

“… Giờ thì cậu hiểu chưa?”

“… Thành phố này gần như là thánh địa của tôi. Tôi sẽ không trở thành kẻ thù của cô. Tôi không biết chính xác cô đang định làm gì, nhưng cô có thể ngừng mưu tính trong thành phố này và quay trở về lâu đài Quỷ Vương không?”

Đáp lại, Serena chỉ đơn thuần trao cho tôi cùng một nụ cười đó.

Với một cái thở dài, tôi rời khỏi chổ của cô ấy và quay trở lại cái bàn mà Darkness đang ngồi.

“Xin lỗi vì đã để cô phải đợi, Darkness…”

“Ojou-sama! Lalatina ojou-sama, có chuyện gì với bộ đồ của cô vậy!? Có chuyện gì với bộ đồ trông giống như một thiếu nữ của cô vậy, ojou-sama!? Nó trông rất dễ thương!”

“Lalatina-chan, diềm xếp của cô trông rất dễ thương! Đừng có giấu đi khuôn mặt của mình, hãy cho tôi nhìn rõ nó nào!”

“Nè, ojou-sama, tại sao cô lại đỏ mặt? Coi nào, hãy làm một điệu nhãy tự tin và kích dục để được mọi người chú ý đi nào!”

Darkness trong bộ váy diềm xếp của cô ấy, với khuôn mặt đang trở nên đỏ chót cho tới tận mang tai khi cô ấy dùng hai tay để che mặt lại với đôi vai run rẫy.

Những Mạo Hiểm Giả quen thuộc đang tập trung xung quanh và trêu chọc cô ấy.

“Này, đừng có trêu chọc oujo-sama của chúng tôi! Cô ấy không phải là một vật trưng bày! Shoo, Shoo!”

Ngay cả khi tôi đang xua đuổi những Mạo Hiểm Giả, những gì mà Serena đang lên kế hoạch vẫn đè nặng tâm trí tôi.

Part 3

“Này, tôi được nghe là Serena-sama đang cầm một bài giảng! Đi đến đó thôi nào!”

“Lối này! Bạn sẽ bỏ lỡ việc nhìn thấy khuôn mặt đáng ngưỡng mộ của cô ấy nếu bạn không nhanh chân lên!”

Đã được vài ngày kể từ khi chúng tôi có cuộc nói chuyện đó.

Lệnh cấm vào Guild của Aqua đã được dỡ bỏ kể từ lúc đó, nhưng hiện tại, có thứ gì đó rất kỳ lạ đang diễn ra với thành phố này.

“Ở đây! Ở đây! Bài giảng của Serena-sama sắp bắt đầu! Nhanh chân lên!”

“N-Này, chờ đã! Tại sao toàn bộ mấy người đều hành động rất kỳ lạ vậy hả? Serena-sama này Serena-sama nọ… không phải cô ta chỉ là một tu sĩ sao.

Cái tên được phát ra từ miệng của mọi người là Serena-sama. Trong chớp mắt, Mọi người bắt đầu nhìn lên cô Quỷ Tướng đó như là một vị thánh.

“… Chính xác là điều gì đã xảy ra với thành phố này trong mấy ngày qua, kể từ khi tôi bị phong ấn trong biệt thự vậy hả?”

“Cô có ý gì khi nói bị phong ấn hả, đồ hikikomori? Trong khi cô đang chui rút ở trong nhà, Serena đã trở thành thần tượng của thành phố này.”

Tôi nói với Aqua, người cuối cùng cũng bước và khỏi biệt thự và đang ngạc nhiên về trước trình trạng của thị trấn.

“… Người phụ nữ đó thật sự bốc mùi khả nghi. Ừ thì, kể từ khi Kazuma nói với em là đừng có theo dõi cô ấy, em đã bỏ qua điều đó.”

Megumin người đang theo sau tôi và Aqua, lẩm bẩm.

“… Chà, ít nhất, hành động của cô ấy rất đáng được khen ngợi… Nó khá kỳ lạ khi tôi nói điều này. Nhưng cái cách cô ấy không có một thất bại nào với tư cách một con người thật sự làm tôi cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên, kể từ khi Kazuma nói ra điều đó, tôi cũng mặc kệ mọi thứ. Sau cùng tôi luôn xem xét những cảnh báo của anh một cách nghiêm túc. Tôi sẽ không lờ đi lời nói của anh mà tự làm theo ý mình thêm lần nào nữa.

Và Darkness nói ra điều đó sau khi Megumin nói xong.

… Vì một lý do nào đó và ngực tôi lại đau nhói.

Tôi tự hỏi, họ sẽ nghĩ gì về tôi nếu họ biết được tôi đã lập ra một thỏa thuận với một Quỷ Tướng để giữ bí mật cho danh tính của cô ta.

Liệu họ có nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ?

Liệu họ có đấm tôi?

Chắc chắn, tôi lập ra thỏa thuận đó để bảo vệ mạng sống của mình, nhưng nó cũng là vì sự an toàn của bọn họ.

Đặc biệt là Aqua. Nếu cô ta biết được Aqua là một nữ thần thật sự, không có chuyện mà Quỷ Vương sẽ đứng yên tại đó.

Đúng vậy, giữ mũi của tôi khỏi xía vào chuyện của cô ta là tốt nhất.

Với cả ba người bọn họ ở trong thành phố, tôi đi thằng về cuối phố hướng tới Guild….

“Serena-sama! Serena-sama!”

“Serena-sama, làm ơn, xin hãy thực hiện điều ước của tôi!”

“Vâng, vâng, không việc gì phải hấp tấp. Xin hãy xếp hàng một cách trật tự…! Regina-sama có thể thực hiện tất cả điều ước của bạn, và tất nhiên, không cần bất kỳ khoảng thanh toán nào. Bây giờ, xin vui lòng.”

“Cảm ơn rất nhiều, Serena-sama! Sự thật là…”

… Con đường phía trước chúng tôi bị đám đông chen cứng. Và ở giữa tất cả mọi người chính là Serena.

Nó gần giống như một thần tượng nổi tiếng đang được cổ vũ bởi những người hâm mộ cuồng nhiệt của cô ấy.

Thấy vậy, Aqua lẻn trốn ra đằng sau tôi.

Có vẻ do liên tục bị choáng ngợp bởi Serena đã gây tổn hại cho Aqua, khiển cho bản năng của cô ấy có ác cảm với cô ta.

Serena bắt gặp ánh mắt của tôi và tao cho tôi một cái cúi đầu thừa nhận.

.

.

Ngay khi đó.

.

.

“Serena-sama! Làm ơn, anh chàng này bị thương rất nặng trong khi thực hiện nhiệm vụ chinh phạt…! Đây là một vết thương khá nghiêm trọng! Cô có thể giúp anh ta không!?”

Một nhóm Mạo Hiểm Giả xuất hiện gần cồng thành.

Hai trong số bọn họ đang mang người thứ ba trên một cái cán được tạo ra một cách tùy tiện.

Anh ta chắc hẳn đã nhận phải một vết thương khá nghiêm trọng. Ánh mắt của anh ta đang dân mất đi sự sống và thở hổn hểnh.

Và, với giọng nói gần như quá nhỏ để có thể nghe thấy, anh ta lẩm bẩm.

“…—Qua… Aqua… Nee-chan… làm ơn…”

Tôi không phải người duy nhất nghe thấy giọng nói đó, có vẽ như Aqua cũng đã nghe thấy nó.

“Tôi ở ngay đây! Để đó cho tôi, anh sẽ hoàn toàn khỏe mạnh ngay lập tức!”

Có lẽ vì quá vui mừng khi cô ấy được dựa dẫm, Aqua vui vẻ chạy đến chỗ người bị thương.

.

.

—Chỉ để thấy con đường của cô ấy bị chặn lại bởi đám đông xung quanh Serena.

.

.

“Ah, mấy người đang làm gì vậy!? Mấy người đang cản đường đó! Mấy người muốn nếm thử đòn God Blow của tôi à!? Nếu như tôi không nhanh chóng hồi phục cho cậu ta…”

Trong khi Aqua đang giận dữ phản kháng, Serena cúi xuống cạnh Mạo Hiểm Giả đang bị thương.

“Heal! Heal! Heal!”

Khi Serena liên tục thi triển hồi phục, vết thương của Mạo Hiểm Giả đó nhanh chóng biết mất. Không mất bao nhiêu thời gian để ánh sáng quay trở lại với cặp mắt của anh ta.

“… C… C-C… Cảm ơn rất nhiều, Serena-sama…!”

Người đàng ông đã gọi tên Aqua mới một lúc trước, thở dốc và cảm ơn Serena, trong khi nước mắt đang chảy dài trên má.

Có cái gì với điều đó vậy?

Hồi phục vết thương với ma pháp là chuyện xãy ra hằng ngày với những Mạo Hiểm Giả.

Thường thì, chỉ với việc vết thương của bạn được hồi phục, là không đủ để khiến một Mạo Hiểm Giả rơi nước mắt và bắt đầu gắn –sama vào tên của người đã hồi phục cho họ.

Aqua thậm chí còn hồi sinh vài Mạo Hiểm Giả, và không một ai trong số họ đối xử với cô ta theo cái cách gần với sự tôn kính

Chắc chắn, nó bình thường khi tỏ ra biết ơn, nhưng họ là đều là những Mạo Hiểm Giả đánh đổi cả mạng sống để tiến lên chống lại quái vật.

Hồi phục vết thương là công việc của một tu sĩ, giống như việc họ làm công việc của một tiên phong, đứng ra phía trước và bảo vệ những tu sĩ khỏi việc bị tổn hại.

Đó là một mối quan hệ cộng sinh.

Những tu sĩ không thể tự mình đánh bại quái vật, chỉ với một việc đơn giản là có một tu sĩ hiện diện trong một tổ đội đã tạo ra sự khác biệt trong tỉ lệ sống sót của họ.

Nói cách khác, Serena chỉ đơn giản là làm công việc của mình với tư cách một tu sĩ.

Đương nhiên, nó là điều tự nhiên khi trao cho cô ta lời cảm ơn.

Nhưng điều này…

Khi tôi đang nghĩ về điều đó, Aqua vô tư lảng đến gần Mạo Hiểm Giả đó và đặt tay lên anh ta.

Những vết thương gây nguy hiểm đến tính mạng của anh ta đã đóng lại, nhưng anh ta vẫn còn vài vết xước ở chỗ này chỗ nọ.

Có vẻ như việc hoàn toàn chữa trị cho anh ta nằm ngoài khả năng của Serena.

Aqua chắc hẳn đã di chuyển đến đó để hồi phục vết thương cho anh ta.

Nhưng.

Bàn tay mà Aqua đưa ra đã bị gạt đi.

Và không phải bởi ai khác, là do chính người Mạo Hiểm Giả mà cô ta đang cố chữa trị.

“Ah…”

Aqua khẽ thốt lên một cách ngạc nhiên.

“Tôi muốn được chữa trị bởi Serena. Ở đây không có chuyện gì cần sự giúp đỡ của cô, vậy nên hãy tránh xa tôi ra.”

Tên đó nói thẳng vào mặt Aqua.

Part 4

Aqua trở lại với chúng tôi một cách nặng nề với đôi vai rũ xuống.

Nhìn thấy cô ấy chán nản như vậy làm cho dạ dày của tôi cảm thấy rất khó chịu.

Có thứ gì đó làm cho tôi cảm thấy rất sai về sự cố của ngày hôm này.

Megumin và Darkness đang nhìn về Serera và đám đông xung quanh với một biểu cảm phức tạp.

Serena nở một cười được tạo ra một cách cẩn thận trên khuôn mặt của cô ấy.

Đây là Axel. Thành phố của những tân thủ, không có gì khác ngoài những kẻ yếu đuối ngập tràng nơi đây. Tại sao một Quỷ Tướng lại đi hết đoạn đường để đến đây và làm điều này?

Và chính xác cô ta đang lên kế hoạch cho việc gì.

Nó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều để đưa ra biện pháp đối phó nếu kế hoạch của cô ta dễ hiểu hơn.

Thường thì, tôi sẽ giả vờ như không nhìn thấy và tiếp tục cuộc sống của mình.

Nhưng, vì một lý do nào đó, tôi có một cảm giác thực sự rất khó chịu ở trong dạ dày.

Nó giống như tổ hợp của sự cáu kỉnh và thiếu kiên nhẫn… Tôi thật sự không thể diễn tả rõ ràng cảm giác đó.

Đám đông xung quanh Serena say mê cô ta đến mức không bình thường. Cô tu sĩ chỉ mới xuất hiện ở thành phố này không lâu về trước. Nó gần như là họ đang chịu ảnh hưởng bởi một loại ma pháp vậy.

Nữ Thần Regina được gọi là Nữ Thần của sự Thao Túng và Thù Hận.

…Tôi chỉ có những nghi ngờ của mình để suy luận, nhưng có lẽ nào đây chính là sức mạnh của sự thao túng.?

.

.

Khi tôi đang nghĩ vậy, Aqua, người cuối cùng cũng quay trở lại với chúng tôi, nhìn một cách ghen tị tới đám đông đang vây quanh Serene trước khi chán nản quay lưng lại với nó…

Đã được một thời gian khá dài kể từ khi chúng tôi bắt đầu sống ở thành phố này.

Ngay cả Aqua, người được đối xử như một kẻ chuyên gây ra rắc rối cũng đã trở thành một dạng linh vật của Guild.

Cô ấy sẽ thẳng tiến đến guild để nhậu cùng với những Mạo Hiểm Giả quen thuộc bất cứ khi nào cô ấy rãnh rỗi, nhưng giờ đây, kể cả những Mạo Hiểm Giả đó cùng không dành thời gian trong ngày cho cô ấy.

.

.

… Cô ấy là kiểu người sẽ gây ra đủ loại rắc rối ngay khi tôi rời mắt khỏi cổ, và để lại phía sau việc thu dọn tàn cuộc lại cho tôi. Bận rộn với một nữ thần.

Cô ta không bao giờ lắng nghe những gì tôi nói, và sẽ làm chính xác những việc mà tôi nói cô ta không được làm. Một Nữ Thần gắn liền với các nghệ sĩ đường phố hơn bất kỳ thể loại thần thánh nào.

Người không sở hữu một chút dễ thương cũng như sự thánh thiện, một Nữ Thần trên danh nghĩa.

Một nữ thần đã gửi tôi đến thế giới này chỉ để buộc tôi phải sống với một cuộc sống đầy gian truân.

Một người làm cho tôi không hết cáu gắt mỗi ngày, và là người đã ở bên tôi lâu nhất ở trong thế giới này—

.

.

…Ah, chết tiệt thật!”

Nhìn thấy Aqua trở nên ủ rủ và hoàn toàn trái ngược với vẻ năng động thường ngày của cô ấy thật sự khiến tôi cảm thấy khó chịu.

Cô ấy là cô gái duy nhất không dành cho tôi bất cứ cảm giác nào như là một người khác giới.

Mỗi khi cô ta rơi vào rắc rối, chỉ là cô ta gieo nhân nò gặt quả đó, nên tôi không bao giờ suy nghĩ quá nhiều về nó, cũng như nó không gây ra bất kì cảm xúc đặc biệt nào trong tôi.

Vậy, cái cảm giác đang bị giằng xé ở trong dạ dày này là cái gì?

…Chết tiệt, tôi có nên lờ đi thỏa thuận của chúng tôi và bắt đầu hành động chống lại cô ta?

Nhưng, Cô ta là một tướng lĩnh đến đây để điều tra theo lệnh của Quỷ Vương.

Nếu cô ta không an toàn quay trở về, tôi chắc chắn sẽ bị Quỷ Vương nhắm đến.

Tôi, người gần như đã dấm đài chỉ với việc đến gần một tên côn đồ với khuôn mặt đáng sợ.

Nếu như tôi bị Quỷ Vương nhắm đến…

.

.

Ngay lúc đó.

.

.

Ai đó vỗ lên vai tôi.

“… Kazuma, em không biết chuyện gì đang xảy ra hay chính xác là hiện giờ anh đang gặp phải rắc rối gì, nhưng đó là thứ mà anh quyết định vì lợi ích của mọi người, đúng không? Vậy thì nó ổn? Không cần biết anh chọn điều gì, cuối cùng nó luôn có tác dụng.”

Những gì mà Megumin vừa nói không giúp ích chút nào cả, nó thật sự đã làm những gì mà tôi dang cảm nhận trở nên mạnh mẽ hơn.

“… Thật vậy. Tôi dám chắc là anh đã suy nghĩ cặn kẽ về nó trước khi bảo chúng tôi đừng dính dáng đến cô ta. Đó là lý do tại sao… Cứ làm những gì anh muốn để anh không phải có bất kì hối tiếc nào.”

Biết được danh tính thật sự của Serena, những lời nói của Darkness chỉ khiến mọi việc trở nên tồi tệ.

Điều đó nói rằng, Serena có được sức mạnh của Sự Thù Hận. Giết cô ta sẽ khiến cho một lời nguyền giáng xuống khu vực xung quanh, nhưng có lẽ Aqua sẽ có thể làm gì đó với nó?

Không, không, tôi không thể quá vội vàng. Đây không phải là thứ mà tôi có thể phủi tay đi nếu như nó không có tác dụng. Nó là một ván bài quá sức nguy hiểm.

Chà, cuối cùng thì, cô ta vẫn là một con người, vậy nên tôi có thể phục kích cô ta với Bind và kéo cô ta đến một hầm ngục nào đó và đối phó với cô ta ngay tại đó không?

Không, không, cô ta là một Quỷ Tướng và trên hết là một Tu Sĩ Hắc Ám. Cô ta có thể có khả năng hóa giải Bind kể cả sau khi cô ta bị bắt, giống như Aqua đã làm trong quá khứ.

… Ah, chết tiệt! Tôi cũng không thể hỏi ý kiến của bất kỳ ai về điều này, vậy tôi nên làm gì đây!?

Có lẽ tôi nên phá vỡ lời hứa và tham khảo ý kiến của Wiz và Vanir?

Nhưng nếu Serena phát hiện ra…

.

.

—Ngay sau đó, không hề biết đến sự hỗn loạn trong tâm trí tôi, Serena bước đến đây với một nụ cười nở ra trên khuôn mặt cô ta.

Nhìn thấy điểu đó, Aqua nhảy dựng lên và bắt đầu nấp sau lưng tôi.

Được bao quanh bởi những người đi theo cô ấy, Serena vượt qua tôi trên con phố này.

Ngay khi cô ta chuẩn bị băng qua tôi, cổ dừng chân lại một lúc.

Và với giọng nói chỉ đủ để tôi có thể nghe thấy.

“Cậu vẫn nhớ thỏa thuận của chúng ta, đúng không? Tôi mong cậu sẽ nhớ thảm họa gì sẽ xảy đến với cái thành phố này nếu cậu phá vỡ nó. … Tuy nhiên.”

Co ta khẻ cười.

“Cậu dường như có biểu hiện khá đau khổ. … Ah, đúng rồi, tôi vẫn còn nợ cậu một số vàng đúng không?… Hmm, nếu cậu cố gắng thách thức tôi một mình mà không có sự hỗ trợ của Wiz hay Vanir, hay tiết lộ danh tính của tôi cho bất kì ai khác… Đúng vậy, nếu cậu làm điều đó, tôi sẽ đối diện cậu với tư cách là một Quỷ Tướng mà không bắt bất cứ cư dân nào của thành phố này làm con tin… Nhưng cậu rất giống với chúng tôi. Một tên hèn nhát và thực dụng, người có thể cân nhắc ưu và nhược điểm. Tôi tin là cậu sẽ không làm điều gì ngu ngốc.”

Gần nhu thể cô ta đang chế nhạo tôi, cô ta để lại những lời đó trước khi tiếp tục bước đi.

“Giờ thì, món nợ của tôi đã được trả.”

.

.

Argh, Điều này làm tôi muốn bệnh.

Tôi không phải là một anh hùng của công lý hay cái gì đó. Đương nhiên, tôi trân trọng mạng sống của mình hết thảy.

Nhưng cuối cùng, tôi biết những người sống trong thành phố này.

… Không, chờ đã. Đừng vội vàng, hãy nghĩ về điều đó.

Nếu tôi thử làm điều gì đó ở đây, trường hợp tệ nhất, cuối cùng, toàn bộ thành phố có thể rơi vào nguy hiểm.

Nhưng, chờ đã, không phải thành phố nãy đã ở sẵn trong tình trạng tồi tệ sao?

Thứ làm tôi ghê tởm nhát chính là, tôi là người duy nhất biết được danh tính thật sự của cô ta và không thể nói ra điều đó với bất cứ ai.

Ah, chết tiệt! Chính xác tại sao…!

Tại sao tôi là người duy nhất phải đặt số phận của thành phố này lên vai!? Tại sao tôi phải suy nghĩ quá nhiều về điều này.!?

.

.

—Đột nhiên, tôi cảm nhận được bàn tay của Megumin đặt lên nắm tay phải đang siết chặt đến mức nó hoàn toàn cứng nhắc của tôi.

Em ấy nhìn thẳng vào tôi, vì vậy tôi đã nghĩ em ấy chuẩn bị nói ra điều gì đó, nhưng…

“…C-Cái gì?”

“… …”

Megumin tiếp tục im lặng nhìn chằm chằm vào tôi.

Vào thời điểm đó, tôi cũng cảm thấy thứ gì đó chạm vào bàn tay trái của mình.

“Có chuyện gì với hai người hả? Nếu hai người muốn nói điều thì, cứ nói ra đi.”

… Chà, sau khi ở cùng nhau quá lâu, tôi dám chắc họ có thể đoán được là tôi đang che giấu điều gì đó.

Họ thậm chí có thể nhận ra rằng, có một lý do tại sao mà tôi không thể nói cho họ về điều đó.

… Có lẽ tôi nên làm điều đó.

Nghĩ lại thì, tôi đã va chạm với nhiều kẻ thù mạnh mẽ trong quá khứ.

Tất cả những điều đó là kết qua của một số hoàn cảnh hay chỉ do tôi bị vướng vào mọi thứ.

Cái này thì khác. Đây sẽ là tôi và chỉ một mình tôi tự mình bắt dầu một trận chiến với Quỷ tướng với ý chỉ của riêng bản thân tôi.

Thường thì, tôi có mọi người cùng chiến đấu với tôi, và ngay cả khi điều tồi tệ nhất xảy ra, tôi vẫn có gói bảo hiểm Aqua.

Nhưng nếu tôi tự mình thách thức cô ta và bị giết mà không có ai biết về nó…

Chỉ nghĩ về điều đó khiến đầu gối tôi run rẩy. Điều này thật sự không giống tôi một chút nào. Chính là tôi. Tôi, người sợ hữu chức nghiệp yếu nhất hoàn toàn đơn độc bắt đầu trận chiến với một Quỷ tướng. Nó có thật sự ổn khi băng qua một cây cầu nguy hiểm chỉ vì một cảm xúc thoáng qua?

Đúng vậy, nếu tôi chỉ mắt nhắm mắt mở với điều này, tôi sẽ có thể tiếp tục sống trong cuộc sống giàu sang giống như lúc trước.

.

.

—Tuy nhiên, có một điều.

.

.

Chỉ duy nhất một điều có thể khiến tôi có động lực, chỉ duy nhất một điều có thể thúc đẩy tôi hành động…

.

.

… …

“… Cái gì, cả cô nữa sao? Nghiêm túc đấy, nói điều gì ngay đi.”

Tôi nói điều đó với Aqua, người bắt đầu kéo cái mủ trùm sau áo tôi.

Tôi thật sự mong ba người bọn họ sẽ ngừng im lặng mà phán xét tôi như thế này…

.

.

“Kazuma-san, Kazuma-san.”

.

.

Không gióng như hai người kia, Aqua nhẹ nhàng nói.

Xoay mặt lại, Aqua, người thường rất năng động và cái từ chán nản có vẻ như không thể nào bám vào cô ấy.

Cô gái mà không bao giờ có được cái suy nghĩ sâu sắc và hiếm khi có thể tưởng tượng được là, có điều gì có thể làm cho cổ trở nên lo lắng.

Bị tên Mạo Hiểm Giả đó hất tay ra chắc chắn đã khiến cô ấy tổn thương sâu sắc.

Cô ấy ngước nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ, và với một tông giọng có vẻ như chuẩn bị vỡ òa cùng nước mắt, nói rằng.

.

.

“… Có phải thành phố này không cần một nữ thần như tôi?”

.

.

… …

.

.

“Bỏ tôi ra.”

.

.

Tôi nhẹ nhàng khuyên nhủ ba người bọn họ, người mà đang giữ lấy tôi.

“Ah…”

Thay vì phàn nàn như cô ta vẫn hay làm, Aqua ngoan ngoãn buông áo tôi ra mà không phản đối lấy một lời.

Sau đó, tôi quay lưng lại với Aqua, người mang biểu hiện khiến tôi nhớ đến một con chó bị bỏ rơi, rồi nói.

“Thi triển vài ma pháp hỗ trợ lên tôi. Thứ sẽ gia tăng sức mạnh và tốc độ.”

Aqua thi triển những ma pháp đó lên tôi mà không có bất kì câu hỏi nào.

Tôi không nhìn vào ba người bọn họ.

Thứ duy nhất ở trong tầm ngắm của tôi là một tấm lưng đang dần dần bước đi xa khỏi tôi.

Đó là lý do tại sao tôi không có được ý tưởng nhỏ nhất nào về biểu hiện đang hình thành trên khuôn mặt của ba người bọn họ.

“Này, Aqua.”

“…? Vâng?”

Rời mắt khỏi Serena một lúc, tôi quay lại đối mặt với Aqua đang đứng đằng sau tôi.

“Tôi chắc chắn sẽ nhận rất nhiều vết thương và ngất đi, vậy nên tôi cần cô hổi phục cho tôi. Darkness, làm ơn hãy đem cơ thể bất tỉnh của tôi đến đồn cảnh sát. Megumin, những người hiện tại đang vây quanh Serena chắc chắn sẽ làm náo loạn cả lên. Vì vậy anh sẽ để việc đe d- trấn tĩnh bọn họ lại cho em.”

“C-Cái gì? Kazuma anh có biết chính xác mình đang nói về điều gì không!?”

“Chờ-Kazuma, anh đang định làm cái gì!?

Sau khi truyền đạt hướng dẫn của tôi đến với ba người bọn họ, tôi quỷ xuống và vào tư thế xuất phát.

Thứ duy nhất ở trước mặt tôi là Serena, tấm lưng của cô ta đang quay về phía chúng tôi và thong thả bước đi.

“Nè, Kazuma-san, cậu đang làm cái gì vậy? Tôi có một cảm giác rất xấu về việc này…”

Aqua định nói ra điều gì đó, nhưng hiện giờ nó không hề quan trọng.

“Nè, Kazuma, chờ đã, anh đột ngột làm cái gì vậy…! Tôi biết là tôi đã nói anh cứ làm những gì mình muốn, nhưng người phụ nữ đó chỉ đơn thuần là đáng nghi. Cô ta vẫn chưa thực sự vi phạm luật lệ, vì vậy đừng làm bất kì hành động bạo—!”

Darkness cũng đang định nói ra điều gì đó trong hoảng loạn, nhưng trước khi cô ta có thể nói xong, tôi, được tăng sức mạnh bởi ma pháp hỗ trợ của Aqua, chạy nước rút thẳng về phía lưng của Serena.

“K-Kazuma, em không biết anh định làm gì, nhưng hiện giờ anh thật sự rất ngầu! Nó thật sự làm cho trái tim Hồng Ma Tộc của em đập liên hồi!”

.

.

Tên tôi là Satou Kazuma.

Người đàn ông ủng hộ bình đẳng giới, và là người sẽ không do dự tặng một cú song phi vào mặt một người phụ nữ.

.

.

“Đừng có khuyến khích anh ta, Megumin! Kazuma, chờ–“

Để lại giọng nói của những đồng đội của tôi ở sau lưng, tôi phóng hết sức về hướng Serena và hét lên với co ta…

.

.

“Cả hay chúng ta hãy nghĩ ngơi vào ngày hôm nay! Tôi sẽ để lại việc nghiêm túc suy nghĩ cách để cản trở cô cho ngày mai!”

.

.

Serena xoay người lại trong sự ngạc nhiên, chỉ để nhận lấy một cú song phi với toàn bộ sức mạnh bay thẳng vào mặt của cô ta.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *