Ngoại truyện 1: Nữ đạo chích chăm chỉ!

Đang trên đường dạo phố, đột nhiên tôi gặp được một sự kết hợp hiếm thấy.

“Hãy đến nhà thờ giáo phái Axis! Hãy gia nhập giáo phái Axis!”

Cecily, một linh mục Axis, đang lớn tiếng truyền giáo.

Và…

“Giáo phái Axis… Làm ơn gia nhập giáo phái Axis…”

Như thể bị Cecily bắt cóc, Chris đang mang theo một đống phiếu xin gia nhập giáo phái Axis . Chị ấy như người mất hồn trao những tờ giấy đó cho người đi đường.

“Hai người đang làm gì vậy?”

Tôi mở lời chào với hai người họ. Chris đột nhiên có sức sống hơn hẳn, như thể vừa tìm ra bí mật quốc gia vậy.

“Ah, Megumin-san! Đương nhiên là phát phiếu rồi! Bọn chị đang thiếu người đây, em có thể giúp một tay không? Chị sẽ mời em bữa trưa coi như là thù lao!”

“Không thành vấn đề. Em chỉ đang muốn hỏi vì sao tín đồ giáo phái Eris lại ra nông nỗi này…”

Chris bỗng lúng túng. Mặc dù vậy, chị ấy vẫn trao phiếu tận tay cho người qua đường…

“Chị đang cực kì buồn chán, thế nên đã đến căn cứ chơi cho vui. Rồi sau đó Cecily phàn nàn rằng ‘Nữ thần Eris đã vô cớ hạ phàm khiến cho các tín đồ Axis càng không có chỗ dung thân’; và còn cả ‘nữ thần này quá vô tư và không nghĩ đến hậu quả’. Sau khi suy nghĩ một hồi, chị thấy rằng tín đồ giáo phái Axis có chút tội nghiệp, nên hôm nay chị quyết định giúp đỡ…”

Sao chị ấy cả tin thế nhỉ.

“Tín đồ giáo phái Axis là những kẻ không có uy tín, nên cứ mặc kệ cho họ chịu khổ đi. Hơn nữa, nữ thần Eris ghé trần gian chỉ gây ra một vài rối loạn mà thôi, chẳng có gì khiến một tín đồ giáo phái Eris như chị phải để tâm đâu.”

“Chị……Chị nghĩ tốt hơn là mình nên giúp đỡ giáo phái Axis bây giờ…”

Chẳng hiểu lí do tại sao, nhưng thôi, miễn chị ấy OK là được.

“Vậy, em phải làm gì đây? Nhét giấy xin gia nhập vào hòm thư nhà người khác à?”

“Không; vì Megumin hiếm khi ở bên cạnh bọn chị, nên chúng ta sẽ dùng chiến lược ‘đó’ ngay và luôn!”

Cecily lộ ra nụ cười xấu xa.

—Trên con đường của thị trấn Axel…

Tôi kêu gào trước mặt những người đi đường cầu xin sự cứu giúp.

“Cứu! Ai đó, làm ơn đi! Con mèo của em đã bị tấn công bởi tên tín đồ Eris xấu xa!”

Tôi giữ chặt Chomusuke đang hoảng loạn để ngăn nó không chạy lung tung.

Sau đó, với ánh mặt đầy tuyệt vọng, Chris thốt lên,

“B-Bản năng tín đồ Eris của ta cho rằng con mèo đen này là ác quý hóa thân. Chính vì thế, nhân danh nữ thần Eris, nó phải bị trừng phạt. Ta không hối tiếc đâu. Nếu như người muốn cứu thì cứ đến nhà thờ giáo phái Eris …”

Sau khi Chris đọc xong lời thoại, Cecily đẩy đám đông ra và nhảy tới.

“Dừng lại đó, tên giáo phái Eris độc ác! Bắt nạt một chú mèo yếu đuối của một cô gái bé nhỏ, lại còn ép buộc cô bé đến nhà thờ Eris chữa thương để kiếm tiền! Cho dù cảnh sát có cho phép điều này thì Aqua-sama và ta sẽ không bao giờ như thế!”

Dân chúng xung quanh bắt đầu rầm rộ.

“Chẳng phải đó là Megumin nhà Kazuma-san à? Trò đùa mới gì đây nhỉ?”

“Cả Chris cũng tham gia kìa… Vậy mà tôi cứ tưởng cô ấy là người bình thường…”

“Này, đừng có nhìn vào, anh sẽ bị kéo vào rắc rối đấy…”

Bọn họ có vẻ đã quá mệt mỏi rồi.

“Nguy rồi. Megumin-san và Chris-san nổi tiếng quá, chiến thuật của mình đổ bể mất! Kế hoạch của mình—bao gồm cả mình, linh mục của giáo phái Axis xinh đẹp, sẽ hồi sinh chú mèo một cách kỳ diệu và Megumin sẽ khóc lóc cảm ơn và sẽ xin gia nhập giáo phái, cuối cùng là tất cả mọi người sẽ cùng gia nhập với em ấy…”

“Em chỉ nói là em sẽ giúp thôi nhé; Em không bao giờ đồng ý gia nhập giáo phái Axis đâu! Với lại, kỹ năng diễn xuất có hạn của em không đủ tạo hiệu ứng mà chị muốn đâu!”

Ngay lúc này đây.

Tôi cảm thấy ai đó đằng sau mình và quay lại—

“Mấy người đang làm gì thế?”

Đằng sau tôi là Kazuma và Darkness đang mua đồ ăn tối.

Cả hai người họ đều có những biểu cảm phức tạp khi nhìn thấy Chris.

“K-k-k-k-không phải đâu, Darkness! Không giống như cậu thấy đâu! Nghe tôi giải thích này, Trợ thủ-kun! Đây chỉ là để bù đắp cho giáo phái Axis về những thiệt hại mà nữ thần Eris hạ phàm gây ra thôi!”

Darkness nhẹ nhàng đặt tay lên vai Chris. Kazuma thì mỉm cười cay đắng.

“Chris… Cậu có thể giãi bày tâm sự với bọn mình mà. Vì thế làm ơn đừng có làm những chuyện nguy ngốc như thế này nữa mà thay vào đó hãy dựa vào mình thêm một chút nữa…”

“Tôi cũng sẽ giúp đỡ cô. Làm ơn đừng có đánh mất vai ‘người bình thường’ duy nhất, thứ mà cô thuộc về.”

“Không phải thế đâu mà! Hai người nghe tôi giải thích đã! Đừng có nhìn tôi như thế chứ!”

1 bình luận về “Ngoại truyện 1: Nữ đạo chích chăm chỉ!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *