Part 1
Buổi sáng tiếp theo.
Yunyun và tôi ở lại cùng với những giáo dân. Bọn tôi đi về phía hội trường nơi những giáo dân Axis tập trung.
“Yunyun, bà chỉ đi giao mỗi cái tin nhắn từ Làng Hồng Ma thôi mà, nên không cần phải tự trách mình thế đâu. Tự tin đối mặt với bọn họ thôi.”
“Tui-tui hiểu rồi! Đúng là thế. Tôi chỉ là người gửi thư thôi. Dù cho ông già đó có bị bắt đi để thẩm vấn, thì… ugh, hm…thì cũng không liên quan gì đến tui hết!”
Sau khi nghĩ ngợi một lúc, Yunyun ngẩng đầu lên đầy dứt khoát.
Từ lúc lão Zesta đó bị giải đi, Yunyun cứ tự trách bản thân…
“Tinh thần thế mới đúng chứ. Xét cho cùng, nếu ông ta không hành xử như thế suốt khoảng thời gian này, thì lão ta đã chẳng bị đem đi quá dễ như thế. Đó đều là lỗi của lão ta thôi. Nếu lão ta được chứng minh là vô tội, thì chắc lão sẽ được thả sớm thôi, nên không cần phải quá vướng bận đến nó đâu.”
“Pha-Phải! Tui hiểu rồi. Dù cho là những người giáo dân kia có đổ tội cho tôi—Dù bọn họ có nói gì đi nữa! Tui vẫn sẽ mạnh mẽ!”
Yunyun đi đến quyết định, vừa nói cậu ta vừa mở cánh cửa vào nhà thờ…!
“Ồ, chào buổi sáng, Megumin-san và Yunyun-san. Hai em ngủ ngon chứ?”
Cecily đã ngồi đó ăn bữa sáng với cái đầu vẫn như tổ quạ.
“Buổi sáng tốt lành…Chỉ có Onee-san trông nhà thờ thôi ạ? Những người khác đi đâu rồi ạ?”
“Mọi người đã ra ngoài từ sáng sớm. Nếu chuyện vẫn cứ như thế này, thì Cha Zesta sẽ không còn là Tổng Giám mục nữa, nên bọn chị cần phải quyết định một người mới để nhận lấy vị trí đó. Quyết định này liên quan đến lá phiếu của những con chiên Axis. Tức là, mọi người sẽ khá bận chuẩn bị cho cuộc bầu cử.”
…Bầu cử.
“Thế thì…Trước cuộc bầu cử, bọn chị có đi tìm bằng chứng trong thành phố này để bào chữa cho Zesta vì tội của ông ta không vậy?”
“…? Sao bọn chị lại phải đi làm cái chuyện phiền phức như thế chứ? Đừng lo. Nếu Ngài ấy không làm chuyện gì, Ngài ấy sẽ sớm trở về thôi. Còn nếu không quay về, cũng chẳng sao cả. Sau khi bàn bạc, bọn chi đã đi đến kết luận rằng tất cả sẽ tốt hơn nếu không có Cha Zesta, nên cứ kệ ngài ấy thôi…”
“Bọn chị nghiêm túc ư!? Cecily-san, là người đã chuyển bức thư đó, có lẽ em không nên nói điều này, nhưng thật sự chuyện này ổn chứ? Thật sự không cứu ông ấy cũng chẳng sao ạ?”
Yunyun lo lắng nói trong khi cậu ta lay người Cecily, người vẫn đang ngồi ăn trứng.
Cậu ta vừa nói trước đó là sẽ mạnh mẽ những có vẻ như mặc cảm tội lỗi của cậu ta vẫn mạnh hơn rồi.
“ù em ó ói ế…Đám tuần cảnh vẫn đang thẩm vấn. Cha Zesta thực sự chịu trách nhiệm suối nguồn nước nóng. Và thực tế là những lời phàn nàn liên tục đều là trong quyền hạn của ngài ấy. Sẽ tốt hơn là để cho bọn họ điều tra tỉ mỉ Ngài ấy và tìm ra sự thật mà.”
Cecily nói trong khi vẫn tiếp tục ăn.
“Và bên cạnh đó—”
Chị ta nuốt thức ăn vào mồm.
“Chị có nghe rằng nhà tiên tri quyền năng của làng Hồng Ma luôn luôn chính xác trong những dự đoán của mình. Dựa trên những gì chị nghe được, cô ta đã dùng đến một thứ sức mạnh ma quỷ bí hiểm để nhìn vào tương lai và thực hiện những tiên đoán phức tạp. Đó là lý do mà mọi người thường ngày ngủ nướng đến tận trưa thì hôm nay lại dậy rất sớm để làm việc đấy.”
Đế-đến mức ấy à.
“Những dự đoán của Soketto thực sự chính xác thật…nhưng dù thế đi nữa, ít nhất phải có người nào đó giúp chứng minh Zesta-san là vô tội chứ…Ahh, những chị ít nhất vẫn tin ông ấy đúng không? Xét cho cùng, chị vẫn ngồi ở đây thay vì chạy đi bỏ phiếu mà.”
“Chị ư? Chị ngủ nướng vì mở tiệc mừng Cha Zesta bị bắt thành ra uống hơi nhiều tối qua. Hiển nhiên, sau khi ăn xong, chị cũng phải ra ngoài nữa…”
“Quá đáng quá đấy! Megumin, giờ ta nên làm gì đây!? Tui không nghĩ là việc chuyển một bức thư lại dẫn đến một kết quả như thế này đâu…!”
Yunyun đang hoảng loạn và gần khóc đến nơi. Nhưng từ lúc mà đám giáo dân Axis không hề có ý định cứu lão ta thì cũng đành bó tay thôi.
Mà nghiêm túc đấy, cậu ta mới lúc nãy vừa nói chuyện này chẳng liên quan gì đến cậu ta mà.
“Đừng lo lắng, Yunyun-san. Cha Zesta chắc đang vui vẻ bị thẩm vấn bởi nữ kỵ sĩ kia ngay lúc này rồi. Làm phiền ngài ấy là không nên đâu. Dù sao, có thể giúp chị không? Chị đề nghị một cuộc trao đổi khá công bằng đấy. Bởi vì thành quả trước đây của mình, người dân trong thành phố đã nhớ mặt của chị rồi, thành ra bọn họ cứ sợ chị dù chỉ nói chuyện bìn thường. Do đó, chị muốn hai em…!”
“Tui có thể làm gì cho chuyện này đây? Nè, Megumin, bà cũng nói gì đó khuyên chị ta đi…!”
“Thế chị trả bao nhiêu?”
“Để chị nghĩ xem nào…10.000 Eris cho mỗi lá phiếu…”
“…”
“Khoan, khoan đã. Tôi biết rồi, tôi biết rồi mà nên ngừng việc niệm phép đi!”
“One-Onee-san cho em miếng thịt lợn xông khói này này, nên làm ơn bình tĩnh lại đã nhé!”
Part 2
Sau khi làm cho một Yunyun đang nóng máu nguội bớt, bọn tôi đi dạo trong thành phố suốt một tiếng đồng hồ.
Trước mặt chúng tôi, Yunyun ngoảnh lại, cậu ta có vẻ muốn nói cái gì đó.
“Meg-Megumin… Cái đó…”
“…Sau khi đi ra khỏi nhà thờ Axis, bà không có nơi nào để đi, nên giờ cũng không biết sẽ làm gì—phải không?”
“…Ừm.”
Yunyun xấu hổ gật đầu.
“Megumin-san, xin đừng có nổi nóng với Yunyun! Nhìn đi, nhìn cái khuôn mặt đỏ ửng ấy kìa! Ah, em ấy thật sự đáng yêu quá đi mất! Sao mà đáng yêu đến thế cơ chứ! Không sao hết. Onee-san đây không phải là người lạ, nên bình thường em có thể gọi chị là Cecily onee-chan thôi, được chứ!”
Cecily không hiểu sao đang bám theo chúng tôi, bị lay động bởi cảnh tượng trước mắt và ôm chầm lấy Yunyun.
Tôi nói với Cecily.
“Thế, Onee-san. Giờ chị rảnh không?”
“Gọi chị là Cecily onee-chan!”
“Onee-san, có điều mà em muốn nói…Nữ kỹ sĩ đã nói rằng giáo phái này chịu trách nhiệm quản lý suối nguồn nước nóng và những khách sạn suối nước nóng thì đã phàn nàn từ hôm qua.”
“Đúng thế. Chị đã quyết định quá khứ chỉ là phù du, nên chị thật sự không nhớ rõ lắm, nhưng có vẻ đúng là có những lời phàn nàn từa tựa thế.”
Liệu chị gái này thật sự có ổn không đây…
“D-Dù thế nào…Em nghĩ mình nên ghé qua những khách sạn suối nước nóng đã khiếu nại. Mặc dù có một sự thay đổi bất thường ở những con suối nước nóng, có lẽ thay đổi này với thứ được đề cập trong lá thư không phải là một đâu. Chúng ta nên điều tra xem thực sự chuyện gì đang xảy ra. Có lẽ đay không phải là âm mưu mà chỉ đơn giản là một sự cố thôi.”
“…Chị hiểu rồi. Nhưng chị cá 10.000 Eris rằng Cha Zesta là thủ phạm!”
“Cecily-san, đủ quá rồi đấy ạ!”
Yunyun la lên trong khi cậu ta vẫn đang bị ôm.
Nhưng nên bắt đầu với khách sạn suối nước nóng nào đây…
…Eh?
“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có tiếng láo nháo phía kia.”
“Hm—? Oh, không phải đấy là những giáo dân của chúng ta à?”
Có một người đàn ông đứng trước mặt chúng tôi, cái người mà bọn tôi có thấy lúc trước ở nhà thờ.
“—Tôi không nghĩ những chuyện như này có thể xảy ra…Không, Cha Zesta thật sự gây rất nhiều phiền toái, nhưng ngài ấy sẽ không kết thân với quân đội Quỷ Vương đâu…”
“Không, tôi có thể hiểu được cảm giác của các bạn. Sau khi chứng kiến những thành quả tốt đẹp của những con dân Axis, thì việc dễ dàng đi tin một câu chuyện như thế đúng là không thể—Tôi có thể hiểu được cảm giác lúc này!”
“Không phải, không hẳn là khó tin đến mức như thế. Nên nói thế nào nhỉ? Tôi cảm giác rằng nếu đó là người có liên quan thì bạn không thể trách mắng bọn họ, nên tôi tin…”
Bọn tôi nghe lỏm cuộc nói chuyện của bọn họ. Có vẻ là về vụ bắt giữ Lão Zesta.
Nhưng mấy cái nội dung thì có chút lạ.
“Cùng là một con dân đạo Axis, tôi cảm thấy xấu hổ vì Cha Zesta. Danh tiếng đã bị Cha Zesta phá hủy…Không phải, là Zesta. Còn tôi chắc chắn sẽ khôi phục lại nó!”
“Tôi cảm giác rằng sẽ không có gì quá khác biệt dù có hay không có Cha Zesta. Mà nhân tiện, giờ tôi đi được không? Tôi cần tưới nước cho cánh đồng lúa…”
Có vẻ như một Giáo dân Axis đã chặn một người nông dân tình cờ đi ngang qua để bắt đầu truyền giáo cho ông ta.
“Tưới nước cho lúa! Thế nguồn nước đó là từ đâu ra hả? … Đúng thế! Đó là từ những cơn mưa mà Aqua-sama, Nữ thần nước đã ban phát xuống. Còn thành phố này là thành phố gì?… Đúng thế! Đây là Alcanretia, Thành phố của Nước và Suối nước nóng! Thành phố được bảo hộ bởi Aqua-sama! Nói theo cách khác, chỉ có duy nhất một con đường đúng đắn cho người dân trong thành phố này, đó là gia nhập giáo phái Axis! Đến đây, ông cũng nên gia nhập giáo phải Axis đấy…!”
“Ah, là một nông dân, tôi đã luôn là một tín đồ của Đạo Axis. Tôi luôn luôn biết ơn đến Aqua-sama.”
“Ồ, là thế sao? Thế thì đơn giản hơn rồi. Thực ra, vì Cha Zesta đã bị bắt giữ, hiện tại chọn lựa một người Tổng Giám Mục là điều cần thiết. Và chuyện này được quyết định dựa trên bỏ phiếu. Mọi giáo dân Axis sẽ có quyền để bỏ phiếu. Thế nên là…”
Và chủ đề của câu chuyện lại quay sang một hướng rất kỳ lạ.
“Tôi có trong tay vài cái quần lót của một nữ tu sĩ xinh đẹp bên đạo Eris, thó được lúc nó được phơi ở sân sau…Thế ông có hiểu ý của tôi đang nói là gì không?”
“…Ông anh đúng là một tên khốn. Hay tôi nên nói, anh đúng là một giáo dân Axis nhỉ.”
Người giáo dân đó kéo giãn hai bên chiếc quần lót để cho người nông dân kia xem.
“Hửm? Những cái quần lót đó…”
“A, liệu đây là một giáo dân Axis xứng đáng với lá phiếu của tôi không? … Ôi, chắc định mệnh đó khiến tôi được gặp anh ở đây. Thế tên của anh là gì vậy?”
“Tên của tôi à…A, tôi có bút nhưng lại không có giấy…Được rồi, tôi sẽ ghi trên những cái quần lót này coi như đó là danh thiếp nhé!”
“Nếu nó đã là một cái danh thiếp, thôi thì không còn cách nào khác! Tôi hiểu, tôi hiểu rồi… Được rồi, đã nhớ! Tôi đã đợi một người như anh xuất hiện trong đạo Axis từ lâu rồi đấy…!”
Người giáo dân và ông nông dân nhìn nhau và mỉm cười.
“Có lẽ Aqua-sama sẽ phù hộ cho anh!”
Cecily và tôi dùng hết sức đá đít hai đứa này từ phía sau.
Ban đầu bọn tôi chỉ đơn giản tiến lại gần để nghe lén thôi.
Hai người bọn chúng ngã sấp mặt sau khi bị đột kích.
“Là…làm cái gì thế hả!”
“Khốn nạn, có phải đây là một cuộc đánh lén của đám giáo dân Eris!? Cái gì, Cecily!? Cô đang làm gì vậy? Đây là một cơ hội hiếm có để lấy được một lá phiếu đấy!”
Cả hai người đàn ông bật dậy và lầm bầm khó chịu.
“Không phải là bọn tôi đang làm cái gì! Zesta-san vừa bị tóm. Còn anh thì đang làm cái gì vậy!?”
“Megumin đúng đấy! Không phải cái ông Zesta đó là một người cùng giáo phái với anh à!? Mà anh vừa nói cái gì khi đang giữ một cặp quần lót thế! Thật…Thật sự không thể chấp nhận được! Nhanh lên, Cecily-san, nói gì đó đi…”
“Không phải đó là quần lót của tôi à!? Cái gì mà của một nữ tu sĩ đạo Eris xinh đẹp chứ!? Anh tốt hơn nên sửa lại đi, rằng đó là quần lót của một nữ tu sĩ Axis xinh đẹp! À mà nếu đó là quần lót của tôi, anh cũng nên bầu cho tôi một phiếu mới đúng chứ!”
Có lẽ bỏ lại cái bà này ở lại nhà thờ này thì tốt hơn.
Trong khi quan sát Cecily túm cổ áo gã đàn ông kia, tôi có một dự cảm xấu cho tất cả chuyện này.
Part 3
“Xin hãy bầu cho Tristan! Xin hãy bầu cho người thủ quỹ của đạo Axis, Tristan! Hãy để cho lá phiếu đúng đắn của bạn đến người một tay quản lý tài chính của giáo phái, Tristan!”
Cái dự cảm xấu đó đã chính xác.
La hét trên đường trước mặt chúng tôi là một chị gái phục vụ Cha Zesta với vai trò thư ký.
“Tôi xin hứa với mọi người rằng khi tôi trở thành Tổng Giám mục của giáo phái Axis, tôi sẽ làm những điều sau đây! Đầu tiên, tôi sẽ cho phép đa thê! Thứ hai, tôi sẽ hạ thấp độ tuổi cho phép kết hôn!”
Cái người được coi là người trung thành nhất với Zesta—
“Thứ ba, miễn đó là tình yêu, mặc kệ giới tính…”
“Chị đang nói cái quái gì trước mặt đám đông vậy chứ?”
Yunyun và tôi lao đến và vô hiệu hóa chị ta.
“Làm cái quái gì vậy? Đừng có mà ngắt ngang buổi bầu cử của tôi…ha, đừng nói với ta rằng là bọn Eris…”
“Đủ quá rồi đấy! Hay đúng hơn—Em lạy chị đừng có tạo ra thêm rắc rối nữa được không vậy!”
Chị gái vốn là thư ký của lão Zesta này đã là người thứ mười một rồi.
Và đây cũng là số vấn đề mấy cái chiến dịch bầu cử mà bọn tôi ngăn lại gây ra.
“Nếu chị muốn đầu têu mấy cái sự kiện kỳ quái này, làm ơn hãy đợi đến khi Zesta-san được minh oan đã. Mọi người hãy quay lại nhà thờ. Và làm ơn hôm nay hãy ở yên trong đấy đi.”
“…Chị nghĩ Cha Zesta chắc chắn là có tội. Nếu em không tin chị, chị sẽ cược 10,000 eris luôn.”
“Em nghe quá đủ mấy chuyện này rồi! Làm ơn hãy quay trở lại nhà thờ đi mà!… A, nghiêm túc đấy. bọn em không thể điều tra nếu cứ như thế này được!”
Những giáo dân Axis sử dụng bất kỳ cách gì cần thiết để dành được là phiếu trong thành phố. Trật tự công cộng ở Alcanretia dần trở nên không thể chấp nhận nổi.
Người thì bị mua chuộc, người thì bị đe dọa.
Và có những người còn bị quyến rũ và lừa đảo.
Không dừng lại ở đó, thậm chí còn có những người còn đi nài nỉ cả mấy con chó con mèo bầu cho bọn họ. Đám động vật có vai trò như thế nào trong cái tôn giáo này không biết!?
—Yunyun và tôi ngồi trên ghế đá ở công viên.
“Sao mà đám người Axis đó lại tăng động thế chứ…”
“Tui thật sự muốn quay trở lại làng Hồng Ma lắm rồi…”
Cả hai người chúng tôi gục đầu lẩm bẩm trong mệt mỏi…
“Xin lỗi vì đã đợi lâu! Tokoroten Slime Ngầu lòi! Thử một lần cái thứ trơn tuột này thôi là nghiện ngay! Chị bao! Chuyện gì sẽ xảy ra sau khi tham gia vào Đạo Axis… Chắc chị không cần phải nói cho mấy em nữa nhỉ?”
Cecily, người vẫn đang trông rất hoạt bát, tiến đến với đồ uống trên tay.
Mà Tokoroten Slime là gì?
Cái thứ này rõ khiến người ta phải chần chừ để uống nó.
Yunyun và tôi nhận lấy nó trong lo lắng, nhưng không ai trong chúng tôi uống nó cả. Có vẻ hai người bọn tôi đang có chung suy nghĩ.
“….Được rồi. Chúng ta đã bị xao nhãng vì mấy cái sự việc không mong muốn. Giờ là lúc ghé thăm mấy cái nhà trọ rồi đấy. Cùng điều tra xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra nào.”
Part 4
Sau khi đặt chân đến khách sạn suối nước nóng, bọn tôi nhận được một câu trả lời ngoài dự đoán.
“…Tokoroten Slime.”
“Chính nó. Đó là Tokoroten Slime. Cái thứ nhầy nhậy được hầm ở nhiệt độ thấp. Khi mà chúng tôi mở cái van của suối nước nóng thì cái đám Tokoroten Slime đó trào ra.”
—Đó là tình hình hiện tại.
Mở cái van ra thì sẽ sản xuất được một đống đồ uống ngon lành.
…Nên nói thế nào đây ta, thật sự đây là một âm mưu của quân đội Quỷ Vương nhằm phá hủy cái thành phố này ư?
Ngay lúc đó, một Cecily trông chán nản đột nhiên lao thẳng vào với đôi mắt long xòng xọc.
“Tôi cần phải được chiêm ngưỡng khung cảnh đó. Chính thế. Là một thành viên của giáo phải Axis đang bị buộc tội, một cuộc điều tra nghiêm túc là hết sức cần thiết!”
“Ư, được rồi… Thế thì xin hãy đi lối này…”
“À mà, vị của nó là gì? Vị của Tokoroten Slime đó là gì thế!?”
“Tôi…tôi nghĩ đó là vị nho…”
“Tuyệt!! Tokoroten Slime mà có vị nho là tuyệt nhất!”
Thay vì được dẫn đường thì một Cecily lại đang dẫn chủ nhà trọ đi theo vào trong một cách hưng phấn.
…Cái người này quên mất mục đích khi đến đây rồi sao?
“—Quá đáng quá đấy, Megumin-san! Cả Yunyun-san nữa!! Tokoroten Slime chảy ra như suối này là mong ước của mỗi người dân trong thành phố đấy! Nhưng đến cả nếm thử nó hai em cũng không cho ư!”
“Cái thứ chất lỏng bí ẩn từ cái cái ống dẫn suối nước này không thể uống được. Lỡ nó là độc thì sao? …Mà rốt cuộc Tokoroten Slime là cái gì thế ạ? Có phải là một con quái vật hoang dã có vị ngon khi uống không?”
Cecily vẫn còn lầm bẩm dù đã rời khỏi khách sạn.
Chủ khách sạn đã cho chúng tôi xem cái cảnh đó. Thật sự đúng là Tokoroten Slime chảy ra.
Tôi lôi một Cecily đang quá phấn khích ra khỏi khách sạn cùng với chúng tôi…
“Tokoroten Slime là một chất keo bao gồm nhiều loại Slime còn tươi. Sau khi phơi khô, nó được nghiền thành bột, và sau đó thêm gia vị vào. hỗn hợp đó sẽ được ngâm trong nước nóng một thời gian để tạo ra một hỗn hợp keo dính đến khó tin. Sau khi được làm lạnh, nó sẽ rắn lại thành một một hỗn hợp như thạch.”
Yunyun và tôi nhìn nhau.
Chuyện này không thể coi là một âm mưu thêm nữa.
Có ai đó đã cho bột Tokoroten Slime vào suối nước nóng, cố tình cho phép mọi người có thể uống nó bất cứ lúc nào muốn miễn là mở cái van ra…!
…Cái tên đó điên khùng đến mức nào mà lại đi làm cái chuyện này cơ chứ?
“Xin lỗi. Cái thứ ngu ngốc này khó tin quá rồi. Giờ về nhà luôn được không?”
“Khoan đã! Tui hiểu cảm giác của bà, nhưng nếu chuyện này thật sự chính là cái thay đổi bất thường mà Soketto đã dự đoán thì sao…”
Đúng là thế. Mặc cho nó quá ngớ ngẩn, nhưng dự đoán của Soketto thì không thể xem thường được.
Trong trường hợp này, tên tội phạm làm cái chuyện này phải là Zesta…
“Không còn cách nào khác rồi… Đi coi thử ở thượng nguồn của mấy cái suối nước nóng thử xem sao.”
—Đó là một ngọn núi phía sau thành phố, cũng là nguồn của những con suối nước nóng ở thành phố này.
Đường ống được người dân sử dụng để dẫn nước từ đây về thành phố…
“Đây là nơi mà những con suối từ ngọn núi này đổ về những khách sạn suối nước nóng ở thành phố! Và từ khi nó được quản lý bởi giáo phải Axis, bọn chị thích làm gì cũng được ở thành phố đấy!”
“Cái tôn giáo này quá quỷ quyệt rồi…Đúng là quả báo khi mà cứ có vụ gì cũng đổ lên đầu bọn chị mà.”
Được Cecily dẫn đường, bọn tôi đã đến một cái hồ khổng lồ, nơi cung cấp nước nóng cho cả thành phố.
Quá trình thanh lọc và dọn dẹp ở cái hồ này thường được những giáo dân Axis thay phiên nhau làm.
Nhưng không hiểu sao, ngày hôm qua, Zesta lại tự thân đến đây để làm việc đó.
Và cũng là một lí do mà ông ta bị nghi ngờ.
Khi bọn tôi đến, đã có người ở đó.
“…Ugh, giáo dân Axis. Các ngươi đến muộn rồi. Bằng chứng đã được chúng tôi thu giữ.”
Có một vài tên tuần cảnh cũng ở đây.
Bọn họ đang cầm những cái bao tải lớn.
“Có phải những cái bao tải đó là bột Tokoroten Slime? Thế, thật sự Zesta đã làm cái việc ngu ngốc này ư…?”
“Đúng thế. Tối hôm qua, có nhân chứng đã chứng kiến Cha Zesta mang những cái bao tải này đến đây. Chứng cớ đã đầy đủ, không thể trốn tội được nữa đâu.”
… Có cả nhân chứng cơ à, thế thì chịu rồi.
Nhưng.
“Sao Zesta lại đi làm cái việc ngu ngốc như thế này chứ? Thật sự, biến suối nước nóng thành Tokoroten Slime là quá điên khùng rồi.”
“Đúng thế thật. Chúng tôi cũng không hiểu sao ông ta lại làm như thế. Nếu ông ta muốn phá hủy suối nước nóng, ông ta có thể đơn giản là đổ độc vào hồ là xong. Nhưng vì nó được gây ra bởi giáo dân Axis nên có bất thường thế nào cũng thành bình thường thôi.”
Cái này thì công nhận chuẩn thật.
Đối với những kẻ lập dị, dù cho có đi hỏi bọn họ sao lại đi làm mấy cái việc ngớ ngẩn như thế thì bọn họ chắc hẳn sẽ nói để cho vui rồi.
“Sao chuyện lại thành thế này được chứ…Tui nghĩ ông ấy chỉ hơi kỳ quặc thôi chứ không độc ác đến mức ấy…”
Yunyun chán nản nói trong tuyệt vọng dù vẫn muốn chứng minh sự vô tội của lão ta.
Ngay lúc đó, Cecily…
“Nếu cái hồ này là nơi Tokoroten Slime được trộn vào, thì uống từ những vòi ở đây chắc chắn vẫn ổn. Nè, có ai có cái chén hay cái cốc gì đó không? Rồi có ai có thể dùng thêm băng ma pháp nữa thì tuyệt?”
…Đây rõ ràng là lí do vì sao mà giáo dân Axis lại bị coi là—
Part 5
“Đến cuối, ta lại chẳng thể làm gì cả. Tui không thể tin rằng Zesta-san lại đi làm mấy chuyện như thế…”
Trên đường trở về từ suối nguồn nước nóng.
Bối rối, ba người chúng tôi lê từng bước một.
“…Phải. Liệu cái lão già đó có thật sự cấu kết với đám ác quỷ đó hay không vậy? Dù đúng là không có cảm giác chuyện sẽ như thế…”
Mặc dù mới chỉ một khoảnh khắc ngắn, Yunyun và Zesta có biết nhau.
Nếu ông ta có liên quan đến đám quân đội Quỷ Vương thật, cậu ta chắc sẽ sốc lắm đây.
Rồi, cái người trông ủ rũ nhất, Cecily, cứ tự lẩm bà lẩm bẩm một mình từ nãy đến giờ.
“Bọn họ nói đó bằng chứng, nên không được uống nó…Có nhiều thế mà, sao lại không thể uống được cơ chứ…”
Cái người này lại chán nản vì một lí do hoàn toàn khác.
“Thế đấy, nên giờ chịu thôi. Dù ông ta có là tội phạm hay là tay sai của Quỷ Vương thì tôi vẫn không nghĩ ổng thật sự là người xấu đâu. Sau khi trả giá cho tội lỗi của mình, y sẽ quay về thôi.”
“Nếu tui nhớ không nhầm, Hình phạt cho tội phản quốc là…”
Nghe thấy lời nói có phần nghiêm trọng của Yunyun, cả tôi và Cecily toát mồ hôi lạnh.
—Vào lúc đó.
“Ta đã nói rồi còn gì! Một con chiên Axis ngoan đạo như ta! Cũng là Tổng giám mục của giáo phái, cớ sao ta lại có thể đi hỗ trợ đám ác ma kia được?”
“Thật sự xin lỗi, Cha Zesta! Xin hãy bỏ qua chuyện này…”
Bọn tôi đang bước đi dọc theo con đường thì nghe thấy một âm giọng quen thuộc ở phía trước.
Ở đó là…
“Cha Zesta!?”
“Nếu xin lỗi là xong chuyện thì cũng chẳng cần mấy người nữa mà làm gì! Nếu thậm chí cô có bị đuổi thì hãy nhớ gia nhập tôn giáo của ta nhé…Ô, không phải Cecily-san đây à? Sao cô lại ở đây? A, có phải cô đang chờ tôi được thả ra không!”
Một Zesta tràn đầy năng lượng đang được dẫn đi bởi một nữ kỹ sỹ trông hết sức mệt mỏi.
“Cha Zesta? Sao Ngài lại ở đây… và còn được thả nữa…”
Zesta chỉ vào một tòa nhà mà lão vừa bước ra.
“Cô nói gì thế chứ? Đây là đồn của đám tuần cảnh, Megumin-san. Còn về lí do được thả à, hiển nhiên là sự vô tội của tôi đã được chứng minh rồi.”
Hả!?”
“Sao lại ngạc nhiên quá mức vậy? Đường đường như tôi sao lại đi làm cái chuyện ngu ngốc như thế? Nè, mấy người cũng nên xác nhận lại sự vô tội của ta nữa đi chứ.”
Bị thúc dục bởi Zesta, nữ kỵ sỹ kia nói một cách miễn cưỡng.
“…Bởi vì sơ suất của chúng tôi, bọn tôi đã sai lầm bắt một con chiên Axis chân chính như Cha Zesta. Tôi thành thật xin lỗi…”
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra trong lúc điều tra vậy?
“Này, các ngươi, xếp hàng! Cha Zesta sắp ra về!”
“Phải-phải rồi! Chúng tôi rất rất xin lỗi, thưa Cha Zesta!”
“Lâ-Lần này, bọn tôi đã quá bất cẩn…!”
Theo lệnh của nữ kỵ sỹ, một vài tuần cảnh chạy từ đồn ra ngoài.
Giữa bọn họ là cái người lúc nãy đã nói rằng bằng chứng đã đầy đủ.
Hắn ta còn tự tin quá mức mà nói rằng bằng chứng không thể chối nữa mà, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?
“Cái cô thẩm vấn đeo kính tự mãn kia đã sử dụng một cái vật phẩm ma pháp phát hiện nói dối—Hãy cảm ơn cô gái đó giúp ta nhé! Nhờ ơn cô ta mà mọi chuyện cuối cùng cũng rõ ràng! Thật là sảng khoái khi chứng kiến cái vẻ ngoài tràn đầy tự tin như thế rớt nước mắt mà!”
“Ugh…! Người-người đó sẽ sớm được gửi về Axel. Bọn tôi đã khiến cho Cha Zesta có những ký ức không vui rồi. Thành thật xin lỗi Cha…”
Nhìn nữ kỹ sỹ kia cúi đầu xin lỗi một cách không cam tâm, tôi nghĩ tôi đã hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Những đồn tuần cảnh trong những thành phố lớn thông thường sẽ sở hữu một vật phẩm phát hiện nói dối.
Nhìn Cha Zesta phổng mũi tự mãn thế kia. Có vẻ đó chính là nguyên nhân.
“Ôi trời. Chuyển công tác ư? Thật đáng thương làm sao! Xin hãy nói với cô gái đó: Sau khi đến Axel, làm ơn đừng có lặp lại sai lầm này, đừng có đi bắt giữ một người vô tội và áp đặt tội lỗi lên người đó nhé.”
“Tôi-tôi hiểu rồi…”
Nữ kỵ sỹ nhìn ông ta bước về phía chúng tôi.
“Thế đi thôi nhỉ. Ta đã lãng phí quá nhiều thời gian quý báu rồi. Thật tình, mấy người định là gì để bù lại cho ta đây hả? Công bằng mà nói, ta đáng lẽ sẽ nằm dưới chân của cô mà liếm từng ngón một. Nhưng vì ta là một người rộng lượng, ta sẽ tha cho cô lần này vậy.”
“…Cảm-cảm ơn vì đã khoan…khoan dung…”
Zesta thậm chí còn phấn khích hơn nữa khi lão ta dùng cái gì đó như cái quạt gấp để vỗ đầu nữ kỵ sỹ, người đang cúi đầu thật thấp kia.
“Đừng có chỉ tập trung vào ngực, nhớ tập trung vào cái đầu của mình nữa nhé!”
Ông ta mỉm cười vui vẻ và rời đi.
Còn nữ kỵ sỹ kia thì nghiến răng nghiến lợi, trừng trừng sát khí nhìn thẳng vào cái bóng của Zesta.
Part 6
Trên đường trở về nhà thờ.
“Ta đã thật sự lo lắng cho mọi người đấy. Ta không ngờ rằng Cecily-san lại tự thân đến đón ta đâu.”
Nhóm của tôi đã tăng thành bốn mạng, bọn tôi bước đi dọc con đường dưới ánh chiều tà với một tâm trạng vui vẻ, ngược hoàn toàn so với không khí mới lúc trước…
“Hiển nhiên rồi! Tôi, Cecily, là người đầu tiên tin vào sự vô tội của Cha Zesta! Tôi đã đứng đợi ở nơi đó từ tận sáng sớm đấy!”
Cecily, người đã tổ chức tiệc tưng bừng mừng vụ bắt giữ của lão ta tối qua, mỉm cưới nói dối không ngượng mồm.
Cái…cái người này đúng là…!
Như thể để ý tới tôi và Yunyun đang nhìn mình, Cecily vẫn giữ nguyên nụ cười của chị ta và giữ lấy tay của tôi. Chị ta bí mật đưa gì đó vào tay của tôi và gật đầu.
Ồ…tiền bịt miệng à.
Tôi là một Hồng Ma cao quý và thanh khiết.
Chính thế. Một Hồng Ma cao quý.
Mình không phải là một đứa con gái dễ dãi có thể bị lay chuyển bơi mấy cái trò này được, nhưng ít nhất mình nên kiểm tra từng này là bao nhiêu cái đã…
“Uh, Cecily-san? Chị có thể đừng có đẩy cái thứ bột Tokoroten Slime này vào em được không? Em không hiểu ý của chị là gì…”
Yunyun thì lúng túng vì có thứ bị đẩy vào tay của mình. Ngay khi tôi nghe thấy lời của cậu ta, tôi im lặng quẳng luôn cái gói bột đi chỗ khác.
“Mọi người, ngừng chơi bời nào. Mau quay trở lại làm việc đi. Mọi người trong giáo phái chắc hẳn đã rất lo lắng phải không. Ôi, trời ơi, mặc dù lúc ta đang bị giữ ở trong đồn, ta cũng có nghe kha khá chuyện! Dựa trên những gì mà ta nghe được, sau khi ta bị bắt, các con đã đi gây ra rắc rối khắp nơi trong thành phố, phá hoại trật tự công cộng hay kiểu kiểu như thế… tất cả chúng đều là để phản đối việc bắt giữ ta đúng không? Thật đấy, mặc cho ta rất vui vì các con đều có ý tốt, nhưng gây rắc rối cho người khác như thế là không được đâu nhé.”
Zesta nói với một thái độ khôi hài. Nụ cười của ông ta chưa bao giờ tắt từ lúc bọn tôi gặp lão.
Yunyun và tôi nhìn ra chỗ khác.
“Sự thật là thế. Tôi có thể hiểu các bạn đang cảm thấy như thế nào. Xét cho cùng, khi mà Cha Zesta bị bắt, tôi cũng đã chán nản ngập tràn trong rượu cho đến tận khuya!”
Cecily tiếp tục nói dối một cách trơ trẽn…
Chị gái này…Bọn tôi chắc cứ kệ chị ta thôi.
Nếu mà ngắt lời bà, kiểu gì sau đó cũng có gì xảy đến với chúng tôi.
Nhưng mà…
“Nhưng mà đến cuối, vấn đề cũng đã được giải quyết đâu. Cái người cho bột Tokokroten Slime vào suối nước nóng thì sao…”
Zesta nghiêng đầu bối rối.
“Đúng thế thật. Kẻ chịu trách nhiệm cho vụ việc lần này vẫn còn đang tự do. Tui không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng tui nhớ rằng lời tiên tri từ làng đã nói nó liên quan đến đám tay sai của Quỷ Vương…”
Yunyun nói với một biểu cảm phức tạp.
“Nhưng đám tay sai của Quỷ Vương lại đi làm một cái việc ngớ ngẩn như thế ư? Chúng ta đang nói về việc đổ Tokorroten Slime vào suối nước nóng đấy. Nếu đó là tay sai cua Quỷ Vương, nó chắc hẳn là một ác quỷ nhỉ? Liệu ác quỷ lại đi làm một cái việc quá trẻ con thế này à…”
Ngay lúc đó, Cecily chen vào.
“Có thể nào đây là phần thưởng của Aqua-sama không? Xét cho cùng thì Tokoroten Slime chảy ra từ vòi là ước mơ thưở nhỏ của chị đấy.”
“…Chị là thủ phạm đúng không, onee-san?”
“Chị sẽ không bao giờ làm một cái chuyện lãng phí như thế đâu. Nếu chị mà có đủ bột để ném vào từng ấy nước nóng, chắc chắn chị sẽ tích trữ để dành cho riêng mình thôi!”
Cạn lời rồi. Zesta, cái người đang đứng cạnh tôi, đang mang một vẻ mặt nghiêm túc mà tôi chưa bao giờ thấy ở ổng trước đây. Ông ta trầm ngâm suy nghĩ.
“…Tay sai của Quỷ Vương…Ác Quỷ…Ôi trời ơi. Thỉnh thoảng có một mùi hôi thối bên trong thành phố. Có thể nào đó là mùi của đám ác quỷ…?”
“Zesta-san. Sao ông nhăn nhó thế. Tự dưng ông nghe đến từ ‘ác quỷ’ rồi…”
Yunyun lo lắng nhìn vào một Zesta phiền phức, rồi ngoảnh về phía chúng tôi, để rồi tự dưng mặt cậu ta còn tỏ ra lo lắng hơn.
Nhận thấy hành động của Yunyun, tôi cũng ngoảnh ra phía sau…
Có một người đang đứng ở đó.
Tôi nói với Chomosuke đang ở dưới chân tôi.
“Bám theo nhóc đến tận đây. Thật sự nhóc được kính trọng lắm nhỉ.”
Đứng đó, nở một nụ cười yếu ớt là một ác ma đội mũ trùm đầu—Arnes.
Part 7
Arnes mỉm cười vui vẻ nhìn Yunyun và tôi.
Tôi bế Chomosuke lên và lùi về bên Yunyun.
“…Cũng khá lâu rồi đấy nhỉ. A, cảm ơn vì ‘lòng hiếu khách’ lần trước.”
“Tình huống này là gì vậy!? Megumin-san, Yunyun-san. Người phụ nữ trông quá bốc lửa này là ai thế!?”
Zesta thốt ra mấy cái lời không hề hợp với không khí lúc này, Arnes mỉm cười đầy xấu xa.
Yunyun rút cây trượng phép của cậu ta từ hông ra và giữ nó phía trước đầy thận trọng.
Tôi vẫn đứng bên Yunyun và giữ Chomosuke trên tay, giơ nó ra phía trước như thể cái khiên.
“…Dám xuất hiện giữa thành phố như này, thật sự ngươi muốn Chomosuke của ta đến thế à?”
“Megumin-san. Rốt cuộc thì quan hệ giữa cô và quý cô có hai cặp đồi siêu ấn tượng phía kia là gì thế!?”
“Không phải là Chomosuke. Gọi ngài ấy là Tiểu thư Wolbach…Mấy tên Hồng Ma kia đáng ghét sẽ không giúp nhóc lần này nữa đâu. Ta có thể xẻ nhóc ra làm hai, nhưng nếu ta chỉ đơn giản mà kết liễu một người mà Tiểu thư Wolbach thích thú thì—”
“Megumin-san, làm ơn trả lời tôi đi mà! Sao mà quý cô này lại ăn mặc quá bốc lửa như thế chứ!? Và che phủ nó bằng một cái dây thôi là không đúng đắn tí nào! Hoàn toàn không hợp thuần phòng mỹ tục gì cả! Nhưng dù như thế, nó cũng xinh đẹp theo một cách nóng bỏng quá mức. Chính thế. Để diễn tả nó thì, nó giống như mặc một cái áo khoác bên ngoài áo tắm. Một cảm xúc bất diệt…”
“Im mồm đi! Lão già kia đang nói cái quái gì thế? Phắn đi!”
Bị ngắt lời bởi Zesta, Arnes xua ông ta đi trong giận giữ.
“Zesta-san. Đừng kích động ả ta quá. Arnes này là kẻ địch đấy. Cô ta muốn quả bóng lông này, nên đã đuổi theo bọn tôi đến tận đây.”
“Ô, ra là cô muốn Chomosuke. Cô trông thì khắc nghiệt nhưng thật ra lại có một trái tim nhân hậu nhỉ, Arnes-san.”
“Cả hai người thôi ngay đi… Cô ta trông còn tức giận hơn nữa kìa…”
Nghe Yunyun nói, tôi nhìn Arnes. Mắt cô ta thì nheo lại còn động mạch thì nổi lên ở thái dương.
Cô ta trông có vẻ tức giận vì cái thái độ thoải mái bất ngờ của bọn tôi.
“Nghe đây. Nếu nhóc không muốn phải chịu đau đớn…”
“Tôi phải làm gì để có thể nhận lấy cái đau đớn đó vậy!?”
“Z-Zesta-san!”
Yunyun lờ đi không khí và cảnh báo một Zesta đang đi quá xa.
“Một lão già lập dị. Như lão muốn…!”
Arnes mỉm cười và giương tay lên nhanh chóng.
“Ta sẽ để cho người phải chịu đau đớn! Fireball [Hỏa cầu]!”
Một quả cầu lửa bắn ta từ tay của Arnes thẳng về phía Zesta.
Chống lại thứ này thì…!
“Một nữ ác quỷ ư…”
Với một tiếng thở dài nuối tiếc, Zesta giương tay về phía quả cầu đang bay đến.
“Reflect! [Phản hồi]”
“!?”
Zesta đột nhiên tạo ra một bức tường ánh sáng, và quả cầu lửa bị nảy lại khi đập vào bức tường đó.
Arnes né quả cầu lửa và nhìn Zesta trong ngạc nhiên.
Hành động đó của cô ta đã khiến cho cái mũ trùm tuột xuống và làm lộ ra cặp sừng trên đầu của y.
“…Ồ. Ta cứ nghĩ ngươi chỉ là một lão già lập dị. Ngươi khá là khó nhằn đấy nhỉ.”
Riêng cái này thì tôi cũng đồng ý với Arnes.
Tôi cũng nghĩ Zesta chỉ là một lão già lập dị mà thôi.
Zesta lại thở một hơi sâu.
“Hừm…Thật sự là ác quỷ…Một thú nhân hay cả một orc ta có thể chấp nhận được, nhưng một nữ ác quỷ à—Thật không may, giáo lý của đạo Axis cấm có bất kỳ mối quan hệ nào với Ác Quỷ. Thật đáng tiếc làm sao.”
Ông ta nói và đối mặt với Arnes.
“Ác quỷ…Ra là thế. Một ác quỷ. Thực sự đây đúng là mùi hôi của ác quỷ rồi.”
Mặc dù miệng của Zesta vẫn nở nụ cười, nhưng mắt của ông ta thì hoàn toàn khác.
Ngay cả khi đối mặt với Zesta theo cách này, Arnes không hề di chuyển.
Sau một hồi đối mặt với Zesta, Arnes nở một nụ cười tự tin.
“Mùi hôi thối của đám quỷ? Ngươi dám nói như thế ư. Và? Một tu sĩ loài người như lão có thể làm được gì cơ chứ?”
“—Thì tu sĩ đó có thể hoàn toàn nghiền nát ngươi đấy.”
“!?”
Arnes cuống cuồng quay đầu lại. Không một ai nhận ra việc Cecily đã vòng ra sau Arnes từ lúc nào.
Không còn một tí gì gọi là tinh nghịch ở Cecily bây giờ cả.
Cả Zesta cũng thế.
Mặc dù cả hai người bọn họ nhìn vẫn như thường, nhưng không hề có tí gì gọi là thân thiện trong mắt bọn họ.
Nhưng Arnes cũng không lùi bước.
“Các ngươi ngạo mạn quá đấy! Là bầy tôi của Tà thần vĩ đại, Tiểu Thư Wolbach, ta…”
“Sacred High Exorcism! [Thượng Thánh Chú]”
Zesta ngắt lời Arnes và giải phóng ma pháp của mình.
Nó không nhắm vào Arnes mà vụt qua đầu của y và bắn thẳng ra phía ngoài con đường.
Nơi mà ma pháp tiếp xúc hiện lên một pháp trận màu trắng, và một tia sáng bắn thẳng lên bầu trời.
Arnes chứng kiến còn mồm thì cứ mấp ma mấp máy trong sợ hãi.
Đó là một mà ma pháp tôi không nhận ra nhưng nó chắc hẳn là khắc tinh của ác quỷ.
Điều đó đã quá rõ khi nhìn vào một Arnes đang run rẩy trong khi nhìn Zesta.
…Mình đã nghĩ ông ta chỉ là một lão già lập dị thôi mà.
“Xin lỗi vì lời giới thiệu muộn màng của tôi Arnes-san.”
Arnes nghe những lời của Zesta và giật bắn lên.
“Tôi là Zesta, một Archpriest phụ trách Axis giáo.”
Arnes hiểu được ý nghĩa của câu nói đó và toát mồ hôi lạnh.
“Ở trong giáo phái Axis, nếu so sánh về cấp độ thì không có một đại tu sĩ nào vượt qua tôi.”
Mặt của Arnes tái đi và cô ta lùi lại từng bước từng bước một.
“Cũng như thế. Ta là Cecily, một nữ tư tế xinh đẹp của Axis giáo.”
Nghe thấy những lời đó, Arnes giật mình khi nhớ ra là có người đang đứng phía sau mình.
“Cecily-san. Có vẻ thủ phạm của vụ việc lần này là con quỷ này rồi.”
“Có vẻ là thế rồi, thưa Cha Zesta. Những phiền phức mà người đã trải qua, con quỷ này sẽ phải trả giá, phải không?”
“Cái-cái gì vậy chứ!? Các ngươi đang nói cái gì vậy!? Ta-ta chỉ đến thành phố này để tìm Tiểu Thư Wolbach suốt thôi mà…”
Arnes lắp bắp phủ nhận, nhưng Zesta đã không thèm nghe y nói gì nữa.
Khi Zesta bắt đầu chạy, Arness quay đầu và lao vụt qua Cecily.
“Cô ta chạy trốn đấy, Cecily-san! Đuổi theo y mau! Vì đó là ác quỷ nên mọi thứ đều được cho phép! Dưới cái tên Axis, hãy để cho ả hối hận vì đã sinh ra là một con quỷ đi!”
“Tuân lệnh! Thưa Cha! Ác Quỷ phải bị treo lên mà tẩn—!”
Vừa la hét mấy cái tuyên bố nghe có vẻ nguy hiểm, Zesta cà Cecily đuổi theo Arnes, kẻ đang cố chạy thoát thân trong nước mắt.
Part 8
“…Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”
“Đừng có hỏi tui. Sao mà tui biết chứ?”
Sau khi bị bỏ lại, bọn tôi ngớ người ra nhìn về hướng Zesta vừa rời đi.
“…Được rồi. Yunyun muốn làm gì tiếp đây? Tôi sẽ ở đây cho đến khi đủ tiền. Sau đó, tôi sẽ đến Axel. Ban đầu tôi định đến Axel để tìm đồng đội thôi. Nhưng giờ, tôi còn nghe thêm ở đó cũng có một pháp sư có thể sử dụng được Explosion nữa đấy.”
Mặc dù có thể không phải là người tôi đang tìm, nhưng mình không có manh mối nào khác cả.
“Tui…Tu…tui định đến Axel để luyện tập với đám quái yếu nhớt ở đấy nữa…”
Hiểu rồi. Trùng hợp thật nhỉ. Thế thì bà cứ đi trước đi. Tôi sẽ đuổi theo sau khi đã đủ tiền.”
“Ể!?”
Nghe thấy thế, Yunyun trông có vẻ lúng túng.
“Nhưng…nhưng! Tui không có vội lắm. Tui nghĩ mình có thể thăm quan thành phố này thêm chút nữa trước khi đến Axel…”
Yunyun đảo mắt lung tung và nói bứt rứt.
Ngay lúc đó, Chomosuke chậm rãi bước về phía chân Yunyun.
Không hiểu sau, Chomosuke nhìn Yunyun như thể đang đòi một thứ gì đó, nhưng Yunyun nhanh chóng lảng mặt ra chỗ khác.
…
“À mà, có ai đó cứ cho Chomosuke ăn từ lúc tôi đến thành phố này. bà có biết gì không?”
“Tui…tui không có biết!? Chomosuke là một con mèo nên nó có thể tự tìm thức ăn!”
Cậu ta tiếp tục lắp bắp và lảng mặt ra đi.
Chomosuke vẫn cứ loáy hoáy dưới chân Yunyun như thể đang chờ đợi thứ gì đó.
“…Nó nhìn Yunyun với ánh mắt mong ngóng chưa kìa.”
“Có lẽ là nó muốn chơi với tui vì lâu lắm rồi chưa gặp đấy mà! Thôi..thế thì, tôi trở vể nhà trọ đây! Tui đang ở một nhà trọ gần lối vào đấy. Nếu có chuyện gì…”
“—A, Megumin-san. Cô vẫn ở đây. Trời ơi, con quỷ đó thật sự nhanh nhẹn quá đi mất. À mà nhìn cái mặt khó lóc của y thú vị quá thành ra tôi cứ cố tình bắn trượt cô ta. Thật không may lại để cho cô ta thoát mất rồi.”
Như thể thay thế cho Yunyun, cái đứa đang định bỏ đi, Zesta quay trở lại với vẻ mặt thỏa mãn cùng với một tràng dài lê thê.
“…Ông trông có vẻ vui quá nhỉ.”
“Cô nói gì vậy chứ? Thật đáng tiếc khi để cho cô ta thoát được, nhưng cũng chịu thôi. Cecily-san đang lùng con quỷ đó cùng với những giáo hữu khác rồi…À tiện đây, Megumin-san, xin hãy nhận lấy cái này.”
Zesta cầm lấy tay tôi và đặt một cái gói nhỏ.
“…? Đây là cái gì?”
“Đây là lệ phí để đến thành phố Axel.”
Tôi đóng băng lại khi nghe thấy điều đó.
“Những phương pháp chiêu mộ mà Megumin-san dạy cho chúng tôi sẽ hữu ích trong tương lai. Tôi sẽ không chỉ theo y nguyên những cách của cô đâu. Thay vào đó, bọn tôi sẽ thử nghiệm và cải thiện nó. Đúng thế. Bọn tôi sẽ phát triển những phương pháp đó đến mức mà nó trở thành một nét tiêu biểu độc nhất của thành phố này. Còn số tiền lộ phí này coi như là một món quà nhỏ.”
Nhìn vào biểu cảm tự tin của Zesta, tôi bắt đầu tự hỏi mình đã thật sự làm một điều tuyệt vời như thế à.
“Thế, Megumin-san. Cô định làm gì hôm nay đây? Ở lại với chúng tôi? Lúc này chắc vẫn còn xe ngựa đến Axel đấy. Hay cô có muốn xuất phát ngay luôn?”
Đến Axel ngay luôn à.
…Mình muốn đi ngay lập tức.
Mình muốn đến Axel càng sớm càng tốt để có thể báo cho người đó.
Rồi sẽ tập hợp đồng đội và xả thứ mà lâu lắm rồi chưa được xả—Explosion!
“Đi ngay lập tức thôi!”
“Hả!?”
Không hiểu sao, Yunyun thốt lên ngay sau quyết định đầy ngẫu hứng của tôi…A, đúng rồi.
“Yunyun muốn thăm quan thành phố này nên tôi sẽ đi đến Axel trước nhé.”
“Sao…sao mà bà có thể làm thế chứ! Tui…tui đổi ý rồi! Nếu Megumin mà đến Axel trước thì khoảng cách giữa chúng ta lại càng xa thêm mất!”
“Ra thế à. Yunyun cố gắng quá nhỉ.”
“Đú…đúng thế!?”
Hành động một cách thái quá, Yunyun lảng mắt ra chỗ khác trong khi tôi mỉm cười xấu tính.
Nhìn chúng tôi, Zesta có vẻ nhận ra thứ gì đó.
“Megumin-san. Đây là một cơ hội hiếm có, sao không ở lại thêm một đêm trước khi rời đi? Xét cho cùng, chắc hẳn vẫn còn những người khác muốn chào tạm biệt cô mà.”
“Điều ông nói cũng đúng. Nên làm gì giờ ta?”
“Hả…!?”
—Sau đó, Zesta và tôi trêu Yunyun thêm một lúc nữa. Khi cậu ta cuối cùng không thể chịu đựng thêm nữa và định tấn công thì trời đã xẩm tối.
Part 9
“Phew…”
Tôi buông ra một hơi khi ngâm mình xuống cái bồn tắm lộ thiên bên trong nhà thờ Axis.
Vì cái bồn tắm nằm trong cái giáo phái này nên tôi có chút lo lắng về an toàn. Nhưng Zesta, thành phần nguy hiểm nhất, đã bị Yunyun cho một sét cháy khét lét vì đùa giỡn cậu ta quá mức nên không sao.
Sau đòn đó, chắc lão ta sáng mai mới lết dậy được.
“Hôm nay nước nóng không quá tệ nhỉ, Megumin-san. Heheh…Tắm cùng với một loli….heheheh…”
“Xin lỗi, nhưng cái điệu cười của chị tởm thật đấy ạ.”
—Kể cả bây giờ, cái bồn cứ có chút gì đó chật chật.
“Hãy hiểu cho chị. Không hiểu sao, giáo phái này có rất ít nữ, nên cơ hội được tắm chung với người cùng giới thật sự rất ít.”
“Onee-san, cặp mắt của chị chẳng khác gì của một kẻ săn mồi từ lúc đầu rồi, nên em không có cảm giác gì là đang tắm với một người cùng giới cả. Thêm cả, tối qua chị còn quấy rối tình dục em nữa chứ.”
Tôi đang tắm cùng với Cecily, người đưa tôi dính vào cái Axis giáo này, nhưng…
“Nè, em thấy hơi chật. Nếu được chị nghiêng người một tí được không…”
“Chịu thôi; cái bồn tắm này nhỏ quá mà! Phải rồi. Chị nghĩ rằng dù cho ngón tay của chị cứ mơn trớn dần lên làn da mềm mại của Megumin-san cũng không thể tránh khỏi được nhỉ!”
“Em sẽ trả đũa nếu chị làm cái gì đó lạ với em đấy! Đừng nghĩ em sẽ để cho chị thích làm gì thì làm như tối qua nhé!”
Tôi di chuyển ra xa Cecily, thì chị ta lại dí sát lại, và cúi thấp xuống ngang mồm tôi trong nước.
“Nhưng chị đã không được vui vẻ như thế này lâu lắm rồi. Chị cảm giác em khá hợp với giáo phải Axis đấy. Chị có nghe em đang muốn tập hợp đồng đội ở Axel nhỉ? Nếu em cần một tu sĩ, hãy chọn một người ở Axis giáo nhé! Chị nghĩ sẽ hợp lắm đấy!”
“Em…em sẽ không đâu. Em muốn một tu sĩ nghiêm túc ở Eris giáo cơ…Không đùa đâu, chị có thể xê ra một chút được không…”
“Thì cái bồn này nhỏ mà, biết làm sao được. Mà một cái bồn cỡ này thôi cũng ngốn nhiều tiền lắm cơ. Chị có nghe nó được làm từ ma pháp Blast* mạnh lắm đấy. Nhìn đi, hình dáng của cái bồn đúng là một vòng tròn tuyệt đẹp, phải không?”
*Một dạng của ma pháp bộc phá: Có ba cấp độ từ bé đến lớn: Blast, Detonation, Explosion, dịch ra đều là vụ nổ, nhưng mình không tìm được từ để phân biệt thôi cứ để nguyên.
“Ma pháp Blast à…”
Tôi chạm lên viền của cái bồn và cảm nhận độ mượt của nó. Thứ này đúng được tạo ra nhờ một vụ nổ ma pháp mạnh mẽ thật.
“Phải rồi. Vì có rất ít người học mấy cái ma pháp kiểu thế, nên tìm được một người thật sự khó lắm đấy. Ban đầu, bọn chị muốn tìm một pháp sư sử dụng Detonation* thay vì Blast cơ.”
Cecily vừa nói vừa tát nước nóng lên cổ và thở ra một hơi dài thoải mái.
Cái bồn tắm bên trong nhà thờ này là một miệng hố được tạo ra từ ma phá Blast ư.
Nếu sử dụng ma pháp Detonation chắc sẽ mở rộng miệng hố mà không gây hại.
…Thế thì nếu sử dụng Explosion thì sao?
“Onee-san.”
“Gì thế? Nếu được đừng có gọi chị là Onee-san được không. Chị sẽ vui lắm nếu em gọi chị là Cecily Onee-chan dù chỉ là nói dối thôi đấy.”
“Onee-san chị có muốn cái bồn tắm lộ thiên này rộng thêm không?”
“Muốn chứ. Mà cái bồn này còn lấy nước trực tiếp từ núi nữa, nên dù nó có to thế nào cũng chẳng lo thiếu nước…Mà sao mắt em lại ánh đỏ lên thế?”
Càng to càng tốt à.
Nếu mình mà dùng cây trượng phép của mình rồi bắn phép vào đây, toàn bộ nền đất chỗ này bị phá hủy mất.
Nhưng nếu không dùng trượng phép mà bắn thì sao?
Vì không có trượng phép nên uy lực chắc sẽ giảm tầm nửa. Một ma pháp như Explosion sẽ tạo nên cái bồn tắm rộng nhất thành phố này cho xem.
Mình vẫn chưa hiểu lắm vì sao bọn họ lại tặng mình tiền phí, nên để lại một món quá chia tay cũng tốt.
“…Em có thể sử dụng Explosion đấy.”
“…Hở?”
Không. Thật sự không có lí do nào cả.
Cũng không phải là quà gì hết. Mình chỉ muốn bắn một phát Explosion để tạo một cái bồn tắm bự chảng thôi.
“Em sẽ sử dụng Explosion để tạo ra cái hồ rộng nhất cái thành phố này. Thế có được không?”
“Chắc chắn rồi! Giáo lý của Axis có bao gồm ‘Làm bất cứ chuyện gì miễn không phạm pháp. Đi theo tiếng gọi của con tim và bung lụa thôi!’!”
…Mặc dù chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua thôi—
—Nhưng cái suy nghĩ ‘Gia nhập Axis giáo chắc cũng không tệ lắm’ đã lướt qua tâm trí mình.
“Thế, Onee-san.”
“Gọi chị là Onee-chan!”
“One…Onee-chan, xin hãy lùi lại đi! Nguy hiểm lắm đấy!… Được rồi, em bắt đầu đây! Đây là quả Explosion mà em đã nín từ lúc đến Alcanretia đến giờ!”
Bước ra bồn tắm cùng Onee-san, tôi nhắm vào cái tâm cái bồn…!
“Explosion——!”
Ngày hôm nay, tôi đã sử dụng Explosion.
Còn hơn cả những vụ việc gây ra bởi Axis giáo, hơn cả sự xuất hiện ám muội của nữ ác quỷ kia, và thậm chí còn hơn của một vụ cháy lớn…Quả Explosion của tôi đã khiến toàn bộ cư dân của thành phố phải sững sờ—
Part 10
Ở khu vực đợi dành cho xe ngựa công cộng.
Yunyun và tôi đang được Zesta và những người khác đưa tiễn. Lúc bọn tôi sắp lên xe để đi đến Axel.
“Trời ơi. Tôi đã không biết là cô có thể sử dụng Explosion đấy. Tôi thật sự không biết cảm ơn thế nào cho đủ. Một cái hồ rộng như thế thì tất cả thành viên của Axis đều có thể cùng nhau tắm dễ dàng.”
“Bồn tắm chung là không thể được, thưa Cha Zesta.”
“Một bồn tắm chung là cách tốt nhất để tăng mối liên kết mạnh mẽ giữa những người giáo hữu đấy.”
“Bồn tắm chung là không thể được, thưa Cha Zesta.”
“…Ư, dù sao, bồn tắm lộ thiên đó sẽ trở thành tài sản riêng của Axis giáo. Hãy quay lại và ghé thăm nhé.”
“Được rồi. Sau khi tôi tìm được đồng đội, nếu bọn họ muốn đi du lịch, tôi sẽ đến đây đầu tiên.”
“Chúng tôi mong ngày đó sẽ đến. Lúc đó, chúng tôi sẽ cho cô thấy sức mạnh thật sự của mình. Chúng tôi sẽ chắc chắn nhét chật túi cô những lá đơn gia nhập cho xem!”
Tôi mỉm cười với Zesta, người vừa nói một thứ gì đó khá nguy hiểm, rồi bước lên xe ngựa.
…Ngay lúc đó, Zesta đột nhiên làm cái gì đó ngoài dự đoán.
Zesta làm một tư thế cầu nguyện như thể đang niệm phép.
“—Mong Nữ thần Aqua sẽ ban phước cho cô một chuyến hành trình an toàn! Blessing!”
Tôi đón nhận ma pháp của Zesta và cúi thấp đầu.
Tôi nghĩ rằng đây là lần đầu tiên người đàn ông này hành động như một Tu sĩ.
Ngay lúc đó, Yunyun, người đang ngồi bên cạnh tôi, nói với Zesta một cách lúng túng.
“Uh, uh…! Zesta-san, có thể ban cho tôi phép như thế được không…”
“Pui!”
“Á!”
Zesta khạc nước mánh lên đất, như thể trả lời cho yêu cầu của Yunyun.
Sau khi nhận một đòn lôi giáng tối qua, ông ta còn biết được rằng Yunyun là người đã chuyển lá thư của Soketto và gây ra vụ việc lần này. Chắc hẳn ông ta vẫn còn cay cú vụ đấy.
Mặc dù là một tu sĩ cấp cao, lão ta vẫn trẻ con thật.
Tôi an ủi Yunyun, người đang nghiến răng bên cạnh tôi, và mỉm cười cay đắng với Zesta cùng những người khác.
Cecily miễn cưỡng và bí mật đưa gì đó cho tôi.
Nó là một cái bao nặng.
Chắc hẳn đây là quà chia tay.
“Em không làm được gì nhiều. Em không thể chấp nhận thứ này được…”
“Không có gì đâu. Nó sẽ là một vật phẩm cần thiết đấy…Cứ nhận lấy đi. Trẻ con thì không nên quá lễ nghi như vậy đâu!”
…Mình cứ nghĩ Onee-san này là một kẻ lập dị, song chị ta lại làm việc này vào lúc chia tay.
Tôi mở cái túi ra trong tội lỗi, và thấy một xập giấy đúng như tôi nghĩ.
…Khoan, thứ này không giống như ký hiệu của đồng Eris…
Cảm giác tò mò, tôi lấy mấy tờ ra xem.
“Đơn gia nhập giáo phái Axis!”
“Dùng nó cho đúng cách khi em đến Axel nhé!”
Tôi ném đống giấy về phía chị ta.
“—Chú ý, hành khách. Chuyến xe đến Axel sắp khởi hành!”
Người ngồi ở vị trí điều khiển xe hét lên.
—Thành phố của những Tân binh, Axel.
Đầu tiên mình sẽ ở đó như căn cứ để đi tìm đồng đội.
Tốt nhất là một tổ đội có thể phù hợp với những chức nghiệp cấp cao.
Một thủ lĩnh dũng cảm và đáng tin cậy.
Một chiến binh không nao núng chắn ở tuyến trước.
Một người chữa thương đầy nhiệt huyết.
Thêm cả mình, người có thể phân tích trận chiến với trí thông minh cùng khả năng kết liễu trong một đòn.
Tôi mơ về một tương lai tươi sáng…
“Chuyến xe đi đến Axel, khởi hành!”
Tôi bắt đầu đầu chuyến hành trình của mình hướng về Axel—Thành phố của những Tân mạo hiểm giả—
Giao đoạn: Cảnh 4
—Aqua-sama, con thật sự hạnh phúc quá đi!—
Ở căn bếp của Axis giáo.
“Cecily-san, có chuyện gì vậy? Cô trông vui lắm đấy.”
Cha Zesta hỏi với một nụ cười nghệch mang tai, trong khi tôi rửa bát đĩa vả mỉm cười nhưn một Nữ Thần.
“Cái nụ cười ‘khun ngầu’ nham hiểm thường ngày của cô hôm nay tởm lắm đấy.”
“Cha Zesta, tôi đang định bắn nước rửa bát này vào mắt ngài đấy…Heheh. Ngài có muốn biết vì sao hôm nay tôi vui không? Ngài có muốn biết không? Mà tôi có nên nói không ta∼”
“…Ta đi tắm đây. Cô tiếp tục rửa bát đi nhé.”
“Cha Zesta, quá đáng lắm đấy. Chính ngài là người đặt câu hỏi mà.”
Tôi ôm chặt lấy hông Cha Zesta khi ông ấy chuẩn bị rời đi.
“…Thực ra, tôi có hẹn tắn chung với Megumin-san hôm nay đấy.”
“!?”
Nghe được thông báo vô cùng đặc biệt của tôi, Cha Zesta dừng lại và nuốt nước bọt.
“…Cecily-san. Ý cô là, cô sẽ tắm cùng với pháp sư loli đó và chà lưng cho nhau có phải không?”
“Chính là thế đấy. Đây chính là phần thưởng của Aqua-sama vì những nỗ lực của tôi vì đã phá rối đám Eris kia!”
Không hiểm sao, Cha Zesta lại mỉm cười khinh bỉ với tôi trong khi tôi đang phấn khích thông báo điều đó.
“Cecily-san, có vẻ cô quên mất rồi nhỉ! Ai là người chịu trách nhiệm quét rửa suối nguồn nước nóng hôm nay vậy nhỉ? …Chính là thế đấy. Đó là cô, Cecily-san!”
“!?”
Lời nói đó của Cha Zesta cứ như gửi tôi xuống địa ngục.
“Một con chiên chân chính như tôi mới là người xứng đáng với phần thưởng đó của Aqua-sama! Vì Cecily-san bận mất rồi và không thể đến được cuộc hẹn đó, nên tôi đành phải đi thay cô vậy…”
“Cái lôgic dị quá đấy, Cha Zesta! Nếu Ngài mà làm thế thì có luôn một vé đếm lịch cho xem! Phải…Phải rồi, Cha Zesta! Ngài có thích Tokoroten Slime không? Thực ra tôi đang tích trữ một lượng khá lớn Tokoroten Slime vị nho đấy…”
Tôi với đến nơi bí mật mà tôi để Tokoroten Slime ở trong bếp, kế hoạch dùng nó như một cái giá để nhờ người khác dọn dẹp giúp tôi.
Cha Zesta nâng tay của mình ra hiệu tôi ngừng việc đẩy cái túi chứa Tokoroten Slime vào tay ngài ấy lại.
“Cecily-san, làm một thỏa thuận nhé.”
“Một thỏa thuận?…Ngài muốn có cơ thể khiêu gợi này của tôi ư…!”
“Tôi không có hứng thú với cơ thể của cô, Cecily-san. Đó không phải là ý của tôi…Vì cô sẽ tắm chung với Megumin-san—Cô hiểu ý tôi đang nói mà, phải không!?”
Tôi nhìn vào Cha Zesta cứ ngọ nguậy không yên, và hiểu ra điều mà ông ấy muốn.
“…Ra là thế. Cứ để đó cho tôi!”
“Cecily-san, tầm nhìn của cô thật ấn tượng đấy! Vậy cứ để việc dọn dẹp lại cho tôi! Tôi sẽ làm cho nó sạch không tì vết! Đổi lại—Cô biết đấy, Cecily-san. Megumin-san…Cái trạng thái của thứ đấy và thứ đó…Chi tiết của từng ngóc ngách…”
“Tôi biết rồi, đã hiểu hoàn toàn, Cha Zesta! Không cần phải nói nữa đâu. Tôi đã hiểu ý định của Ngài rồi! Thế thì tôi, Cecily, xin phép đi chuẩn bị cho trận chiến đây!”
Tôi cúi chào Cha Zesta thật sâu.
“Trông cậy vào cô, Cecily-san!… Ah, phải rồi, Cecily-san. Tôi chưa từng quét dọn suối nguồn lần nào. Thế cái chất tẩy rửa nó thường để ở đâu vậy…”
Tôi không thể kìm nén cảm xúc này thêm nữa, và chỉ đơn giản mà lờ luôn Cha Zesta.
“Megumin Megumin Megumin Megumin Megumin Megumin! Em phải đợi chị đấy. Onee-san chắc chắn sẽ lau sạch từng góc cạnh trên cơ thể em…!”
“Ce…Cecily-san, chất tẩy rửa…Có phải đây không!? Là cái túi này nhỉ, phải không, Cecily-san!?”
Tôi bơ đi Cha Zesta và phóng như bay ra khỏi bếp.
Thật sự tôi không nghĩ Cha Zesta cũng hứng thú với việc đếm mấy miếng gạch men trên sàn đấy.
Mình cứ nghĩ mình là người duy nhất đếm mấy cái miếng gạch đó khi mà lau chùi nhà tắm thôi chứ.
Sau khi tắm mình nên nói cho ngài ấy biết chi tiết số lượng viên gạch mà mình đã đếm mới được.
—Aqua-sama, con thật sự hạnh phúc quá đi!