Hôm đó.
Thay vì bước xuống chiếc giường êm ấm của mình sau mỗi lần thức dậy, tôi lại nằm ở nguyên vị trí cũ và vỗ tay thành tiếng.
Động tác này là để triệu tập người quản gia đang đứng chờ trước cửa phòng.
Trình diện trước mặt tôi là một ông già mặc bộ đồng phục của quản gia với mái tóc bạc trắng.
“Thưa Kazuma-dono, liệu tôi có thể giúp gì được cho ngài không.”
Tôi trả lời sau khi người quản gia đứng tuổi cúi chào.
“Sebastian, phiền ông pha giùm một tách cà phê để tôi lấy lại tỉnh táo được không?”
“Là Heidel, thưa ngài.”
“Làm phiền ông vậy, Heidel.”
Tôi liền nằm dài trên giường sau khi yêu cầu ông già quản gia Heidel pha giúp một tách cà phê.
Lát nữa cô người hầu Mary sẽ tới đây để thay ra trải giường.
Tuy nhiên, tôi không thể nào để cô ta thay ra trải giường dễ dàng như vậy.
Tôi phải làm mọi cách để ngăn cản cô ta hoàn thành xong nhiệm vụ của mình.
Đây mới đúng thật sự là cách để đối xử với các cô hầu, đó là điều tôi được dạy bởi một bà cô thập tự quân nào đó.
Cuối cùng thì tiếng gõ cửa cũng vang lên.
Hãy nhìn xem, cô ấy đang tiến lại đây.
Nữ hầu gái của riêng tôi, Mary…