Mở đầu

“[Explosion]!”

Sự tĩnh lặng và yên bình của cánh đồng lập tức bị xoá đi bởi cú bộc phá mãnh liệt tới kinh hoàng.

Làn sóng chấn động  lan ra cùng một tiếng nổ lớn, làm cho bụi cát bay tung tóe khắp nơi.

Tôi đỡ Megumin,người đã ngã quỵ xuống đất ngay sau khi dùng sạch mana của bản thân.

“Bao nhiêu, em được bao nhiêu điểm vậy…!”.

Mặc dù trông đã rất mệt rồi, nhưng đôi mắt của Megumin vẫn lộ rõ ra sự sắc sảo khi hỏi tôi.

“Dựa vào độ lớn của tiếng nổ và sức huỷ diệt của nó thì… 85 điểm!”.

“Urghh! Đúng là Kazuma có khác, nếu là em thì em cũng sẽ cho cú nổ đó số điểm tương tự. Tay nghề của Kazuma đúng là đang tiến bộ rất nhanh…!”.

“Fufu, sau khi phải đi cùng với em mỗi ngày như thế này, khả năng cảm nhận của anh phải tăng lên thôi. Em cứ tự nhiên gọi anh là người thẩm định cho các vụ nổ. Nào, để anh giúp cõng em về”.

“Ugghhh….”.

Tôi đỡ Megumin, người giờ đã nẳm đo đất,dậy.

“Kích nổ từ ngày này sang ngày khác, vậy mà em vẫn chưa chán nócơ đấy

. Không lẽ em không muốn đổi sang nghề khác để học thêm nhiều thần chú và trở thành một phù thuỷ tuyệt vời sao?”.

“Dĩ nhiên là không rồi. Anh còn dám phàn nàn sau khi có được em, một phù thuỷ rất xuất sắc, trong nhóm sao?”.

Cô bé phù thuỷ xuất sắc (tự nhậnlol) nói trong khi vòng tay qua cổ tôi.

Dù sao thì gần đây tôi cũng đã nhận ra được rằng cô bé có thể là một chỗ dựa vững chắc nếu được dùng đúng cách….

Tôi thở dài và đặt Megumin lên lưng.

-Ngày mai sẽ tiếp tục là một ngày bận rộn đây.

Megumin nói rằng cô bé sẽ không thể nào dùng pháp thuật trong chuyến đi này để tiết kiệm mana, cho nên bây giờ tôi phải đi chung với cô bé hằng ngày để thực hiện thứ mà cô bé gọi là nghi lễ làm phát nổ mọi thứ.

Thật tình đúng là, sao con bé vẫn chưa chán ngấy cái trò này được cơ chứ?

Trên đường chúng tôi về lại thị trấn Axel.

Trong khi bầu trời hoàng hôn dần chuyển sang sắc đỏ, Megumin ở sau lưng tôi thì thầm với bản thân.

“Lần sau mình nhất định sẽ được 100 điểm cho coi…!”.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *