Chương 1: Hãy ban tặng vinh quang cho chú rồng này!

Phần 1

Tôi đã phải chịu trách nhiệm vì đã gây ra tình huống này, nhưng giờ phải làm sao đây?

Đây là một quán cà phê nhỏ mới mở phía bên ngoài thị trấn Axel.

Còn bây giờ.

Chris đang đứng trước mặt tôi và nở một nụ cười đông cứng …. Ôi Không.

“Cô đang làm gì ở đây thế, Eris-sama”

Trước mặt tôi là một nữ thần với danh tính đã bị bại lộ.

–Ngày thứ hai kể từ lúc tôi anh dũng cứu Darkness khỏi cảnh bị ép gả đi chỉ vì cảm thấy mắc nợ thì Alderp, lãnh chúa của Axel đột nhiên biến mất.

Cùng lúc đó, nhiều bằng chứng được ẩn giấu cho thấy sự suy đồi của hắn đã bị phơi bày. Những hành vi độc ác của hắn cũng bị bại lộ.

Cuối cùng, toàn bộ tài sản của Alderp đã bị tịch thu và được chuyển sang cho vị lãnh chúa tiếp theo của thành phố này.

Vị lãnh chúa ấy chính là cha của Darkness.

Đồng thời, món nợ mà tôi phải trả thay cho Darkness cũng như những chi phí khác, … ví dụ như, chi phí sữa chữa lại các quận của thành phố đã bị hư hỏng trong cuộc phòng thủ chống lại Beldia và chi phí sửa chữa cho dinh thự của lãnh chúa sau khi bị đánh sập khi phải đối mặt với mối hiểm họa của Cỗ Pháo Đài Hủy Diệt Di Động. Tất cả số tiền đó được hoàn trả như một khoản tiền ngoại lệ đặc biệt.

Walther – con trai Alderp, người đã từng có một buổi xem mắt với Darkness, đã được miễn mọi trách nhiệm do anh ta không hề liên quan gì đến tội ác của cha mình. Từ giờ trở đi anh ta sẽ phải hỗ trợ cho cha của darkness.

Bởi vì cha Darkness vẫn chưa hồi phục hẳn, giờ cô ấy phải tạm thời giữ vai trò lãnh chúa thay ông ấy. Nhưng có lẽ, cô ấy không hài lòng với biệt danh mới mà tôi đặt, nàng tiểu thư ương bướng ấy nhốt mình trong nhà và không chịu ra ngoài.

Nhân lúc Chris vừa trở lại thị trấn Axel, tôi tới đây để báo tình hình, thế nhưng …

“Tôi không phải là Eris-sama mà là Chris-sama, hiểu không?”

Bởi vì nghĩ rằng Chris và Eris là cùng một người, tôi thuận miệng nói ra thử xem. Chris tiếp tục với nụ cười cứng ngắc đó cứ như thể cô ấy phải đang nói điều gì đó cực kì ngớ ngẩn.

Tôi nói với Chris – không, xét theo địa vị bây giờ thì phải là Eris.

“Không không không. Tôi để ý điều này đã lâu rồi. Eris-sama, xét trong tình trạng hiện tại, cô chỉ sử dụng kính ngữ để xưng hô với senpai của mình là Aqua đúng không? Còn với Megumin và Darkness thì cô lại gọi thẳng tên.”

“……. Bởi vì tôi là tên đạo tặc có lương tâm và đầy nhĩa hiệp, người đã đóng góp số tiền mình ăn trộm được cho nhà thờ, tôi không thể gọi thẳng tên Đại tu sĩ Aqua-san được.

Đôi mắt của Eris bắt đầu đảo liên tục. Cô gái ấy gãi vết sẹo trên má mình và thanh minh bằng một lời bào chữa không thỏa đáng.

“Khi nữ thần Eris gặp rắc rối, cô ấy cũng thường hay gãi má của mình”

Nghe được điều đó, ngón tay đang gãi của cô ấy lập tức dừng lại.

“Để tôi hỏi lại – Cô đang làm gì ở đây?”

Thấy Eris im lặng tôi lại hỏi Eris thêm lần nữa.

“… Haha, khá lắm, Kazuma-kun. Không, đáng ra tôi phải gọi là Trợ Thủ-kun”

Sau khi đột nhiên đứng dậy, Eris trông cứ như là một tên tội phạm bị thám tử vạch trần. Cô ấy đầu hàng và bắt đầu đóng kịch.

“Không sai, đúng như anh nghĩ. Đôi khi là mạo hiểm giả, đôi khi là một tên Đạo Tặc Hào Hiệp, và đôi khi lại là bạn Darkness … nhưng danh tính thực sự của tôi là…”

“Cô có vẻ hăng hái đến bất ngờ nhỉ, Eris-sama”

“Kazuma-kun, anh điềm tĩnh thật đấy …Chẳng còn cách nào khác, vỏ bọc của tôi cũng đã bị vạch trần. Tôi sẽ giải thích mọi thứ tại đây …”

Eris nói thế và lại ngồi xuống. Cô ấy đổi sang cách cư xử thông thường của mình và nói với một nét mặt nghiêm nghị.

Nét mặt nghiệm nghị ấy khiến cho nó trở nên khó khăn hơn để nghĩ đến vị đại tỉ mà mình đã rất quen thuộc. Hiện tại cô ấy chính là Eris, nữ thần được kính trọng nhất trong thế giới này.

Đối mặt với cô ấy thế này, tôi…

“Tôi thực sự không nghĩ đại tỷ thực ra lại là nữ thần Eris. Xét cho cùng, tính cách cũng như cách ứng xử của cô quá khác biệt. À, xin lỗi nhé. Tôi thực sự lấy làm tiếc vì đã trộm quần lót của Eris-sama khi chúng ta lần đầu gặp mặt.”

“… …”

Tôi không quan tâm đến bầu không khí nghiêm trọng mà xin lỗi về tội ác của mình trong lần gặp đầu tiên của cả hai.

Vẻ mặt của Eris toát lên một sự bối rối cứ như cô ấy muốn nói lên điều gì đó, nhưng cô ấy đã ngăn được bản thân mình lại.

“Giờ khi nghĩ đến chuyện đó, cũng có nhiều dấu hiệu khác. Khi tôi đi cùng cô trong Dungeon Keele, cũng như khi cô dạy tôi kĩ năng ăn trộm, cô từng nhắc đến điều tương tự. Hình như là ‘Bởi vì một senpai đã từng chăm sóc cho tôi đang đưa ra những yêu cầu vô lí, nên tôi đã phải trở nên cực kì bận rộn’”

Giờ nghĩ lại, lý do cô ấy đột nhiên bận rộn đã trở nên rõ ràng.

“Cô đang bận giải quyết hậu quả bởi vì Aqua đã cưỡng chế hồi sinh tôi sau khi tôi bị giết bởi Tướng quân mùa đông phải không? … À, sẵn tiện tôi cũng xin lỗi luôn. Tôi thật sự xin tôi vì đã ngẫu nhiên sờ ngực của cô khi tôi bắt gặp cô đột nhập vào dinh thự nhé”

“Dừng lại! Gì cũng được! Nhưng đừng nhắc lại chuyện đó!”

Eris ngượng đỏ mặt và đập bàn liên tục để ngắt lời tôi.

Rồi cô ấy thở phào nhẹ nhõm, quan sát xung quanh và thì thầm với tôi.

“Hiện tại đừng gọi tôi là Eris-sama, Kazuma-kun … không, Trợ Thủ-kun. Xem lại cách hành xử của anh đi. Thay vì dùng giọng tôn kính, hãy cứ nói với tôi bằng giọng thông thường cứ như trước, xin hãy xem tôi là Chris”

“… Chris. Nếu cô đã nói như thế thì không thành vấn đề. Vậy, để tôi hỏi cô vài câu, tại sao cô lại ở thế giới con người? Tại sao nữ thần lại đi ăn trộm? Ngoài ra thì, tính cách và hành xử nào mới đúng thật là của cô?”

“Chờ – chờ đã. Anh hỏi nhiều câu một lúc thế sao tôi trả lời được!”

Chris nhìn quanh một lần nữa, ho hắng, và nói một cách nghiêm túc.

“Thật tình… Một trong những lý do tôi ở thế giới con người là để tìm các thánh tích.”

Thánh tích.

Chúng là những vật phẩm hùng mạnh phá game được trao cho những người được gửi tới thế giới này.

Để thu hồi các thánh tích mất chủ và sau đó trao chúng lại cho những ai sẽ tới thế giới này. Đấy có lẽ là lý do chính cô ấy tới đây.

“Tôi hiểu rồi. Đó là lý do cô chọn chức nghiệp đạo tặc vì thế sẽ tiện cho việc thu hồi thánh tích hơn. Không như một nữ thần nọ chỉ biết ăn với ngủ, cô thật sự rất nghiêm túc và có trách nhiệm… Cô nói đây là một trong những lý do. Những cái khác là gì vậy?”

Nghe câu hỏi của tôi, vẻ nghiêm nghị của Eris dịu đi một ít.

“Ngoài ra, là còn để làm bạn với một cô tiểu thư nọ mong muốn có được bạn đồng hành…”

Cô ấy nói và cười ngượng ngùng, gãi gãi vết sẹo trên má.

Cha của Darkness cũng có nhắc đến chuyện này. Trước khi trở thành mạo hiểm giả, Darkness thường ghé thăm nhà thờ thánh Eris hằng ngày để cầu nguyện là mình sẽ có được những mạo hiểm giả đồng hành. Rồi, một ngày kia trên đường về từ nhà thờ, cô ấy gặp Chris.

“… Tôi có thể nói gì đây? Tôi thấy Eris-sama quả đúng là một nữ thần đó.”

“Tôi đã bảo cậu đừng gọi tôi là Eris-sama mà!… Không, nhưng tôi thật sự thích đi thám hiểm chung với Darkness mà. Danh tính thực sự của tôi là bí mật của hai ta thôi, được chứ? Đặc biệt là Darkness. Đừng bao giờ để cậu ấy biết, được chứ?”

Chris nói trong khi mắc cỡ quay mặt đi và gãi má.

Có lẽ vì Eris-sama đang ở trong cơ thể đó, tất thảy các động tác cô làm đều trông rất dễ thương.

Đây ắt hẳn là sự hỗ trợ của một vị thần.

Nhưng để dẫn đường cho người chết, thu hồi thánh tích, và cả làm bạn với tín đồ của mình, cô ấy ắt là phải thích làm việc lắm.

Tôi ước con nữ thần kia, đứa mà lúc tôi chết vẫn còn đang ngấu nghiến bim bim, có thể học từ cô ấy.

“Vậy đây là câu hỏi cuối cùng của tôi, tính cách và hành xử nào mới thật sự là của cô?”

Eris tỏ vẽ tinh nghịch cứ như đang chuẩn một trò chơi khăm nào đó.

“Thế giữa Chris và Eris, cậu thích ai?”

“Tôi thích cả hai”

“Uh … oh … thế à? Tôi không ngờ anh lại trả lời mà không hề ngần ngại. Tôi đã nghĩ rằng anh lại là … tôi phải nói như thế nào nhỉ? … Loại người thiếu nhất quán khi nói về những lời cứ như tỏ tình thế này.”

Ánh mắt khó xử của Chris đảo liên tục, cô ấy cứ đóng rồi mở lọ muối trên bàn một cách rất đáng ngờ.

“Không, tôi không hề tỏ tình, Lời tôi nói chỉ dựa theo sở thích cá nhân mình … Một Big Boss tomboy và cũng là một nữ thần Eris hiền hòa. Tôi cảm thấy không thể từ bỏ cả hai được … À, nếu Eris và Chris có thể đổi chỗ cho nhau hàng ngày, cảm giác cứ như đang hẹn hò hai người cùng một lúc ấy! Thế nên Eris-sama. Thật tuyệt vời khi cô có thể tạo nên dàn harem chỉ với một người như thế này, hãy hẹn hò với tôi …”

“Đồ tồi tệ!! Anh thật là cặn bã! Và cũng đừng gọi tôi là Eris-sama”

Tôi chụp lọ muối mà Chris ném về phía mình và cảm thấy nhẹ nhõm về cuộc nói chuyện này.

Vì một lí do gì đó, một khi tôi đã biết rằng cô ấy là Eris, tôi có thể dễ dàng nói rằng tôi thích cô ấy và yêu cầu cô ấy hãy hẹn hò với mình.

Chẳng lẽ do cô ấy là một sự tồn tại không thể với tới được, một nữ thần Eris mà tôi hằng kính mến?

Hoặc có thể là vì cô ấy là bạn của tôi Chris, người hay làm những điều ngốc nghếch cùng với tôi, ví dụ như thành lập băng cướp?

Dù không biết lý do là gì, nhưng chỉ với những quan hệ mỏng manh như thế lại đem đến cho tôi một cảm giác êm dịu.

“Hừ … thật là. Cái khung cảnh đỉnh cao khi tôi bị phát hiện danh tính thực bị phá hỏng mất rồi…”

“Tôi không có gì ngoài những linh cảm xấu– Chẳng lẽ cô định bắt tôi tìm thánh tích cho mình?”

Đối mặt với vẻ thận trọng của tôi, Chris cười nham hiểm.

“Nắm bắt nhanh đấy Trợ Thủ-kun! Thánh tích lần này là Thánh Giáp Aigis. Tuy nó đi chung một bộ với Thánh Khiên Aegis, nhưng lần này anh chỉ cần tìm cho tôi bộ giáp…”

“Tôi không nghe. tôi không nghe! tôi không muốn phải cắm đầu vào con đường hiểm nguy nữa đâu! hơn nữa, dạo gần đây quan hệ giữa tôi và Megumin trở nên khá tốt. Darkness bằng cách nào đó cũng có vẻ khá để ý đến tôi! Vả lại do đã kiếm được một khoản tiền lớn nên tôi cũng không cần phải làm việc. Tôi muốn dành một cuộc sống Lovey Doney với mọi người.”

“Vừa nãy anh còn yêu cầu tôi hẹn hò với anh mà! Giờ anh lại đang nói cái gì thế hả? Anh là người duy nhất mà tôi có thể nhờ cậy việc này! Ah, này đừng bịt tai mình lại như thế chứ. Anh dám chống lệnh Big Boss của mình à?”

Chris la lớn và và lay người tôi trong khi tôi đang cố bịt tai mình lại và gục đầu xuống mặt bàn.

Nhiều khách hàng và nhân viên bắt đầu để ý sự náo động của chúng tôi.

Có lẽ cô ấy đã nhận ra nhưng ánh mắt đổ về phía mình, Chris cuối cùng cũng ngừng lại.

Tôi nghĩ cô ấy đã bỏ cuộc, nhưng cô ấy từ từ ngẩng đầu lên …

“Satou Kazuma-san. Xin hãy … vì thế giới này, xin hãy giúp tôi …?”

Nữ thần Eris bắt đầu ra dáng vẻ khẩn cầu trước mặt tôi … không, phía trước tôi bây giờ là một Chris đang mang trên mình một hình thái đầy vẽ u sầu và phiền muộn của Eris.

… Thật không công bằng chút nào, nữ thần Eris.

Phần 2

–Sau chuyện đó, tôi chấp nhận yêu cầu của Eris. Một thời gian sau. Tại căn biệt thự của tôi, trong phòng khách.

“Các ngươi. Loài người là chủng tộc đặc biệt có khả năng đối thoại. Chúng ta hãy làm rõ chuyện này.”

Cả hai tay bị trói bằng sợi dây mang ma thuật mạnh mẽ, vừa nói, Vanir vừa quỳ trong phòng khách.

Cạnh hắn ta, Aqua và Wiz mỗi người ngồi một bên. Họ chau mày và nhìn chằm chằm sát tới mức chỉ còn cách vài mili là mặt sẽ chạm vào nhau.

Darkness cuối cùng cũng chịu ra khỏi nhà. Giờ cô ấy đứng trước mặt Vanir, chau mày và khoanh tay.

Darkness đã an toàn trở về sau khi bị ép phải kết hôn với Alderp. Quỹ tiền bị mất cũng được trao trả lại.

Với tôi, đây là một kết thúc có hậu, thế nhưng…

“Ngươi là người được hưởng lợi nhiều nhất từ cái đống hổ lốn đó, đúng không hả? Mua một đống bản quyền sản phẩm với giá rẻ bèo từ Kazuma, quá hời nhỉ… Ta nghe kể rồi. Ngươi đã bán những bản quyền sản phẩm của Kazuma với giá rất cao và kiếm được khoản lợi nhuận kếch xù. Ngươi rất thông minh, vậy chắc hẳn phải có những giải pháp khác ngoài cái cách gián tiếp đó chứ? Nói cho bọn ta nghe sự thật, rõ chưa?”

Vừa nói, Aqua vừa cẩn thận ôm quả trứng có tên là Zell Đại Đế.

“Vanir-san. Anh đã làm gì sau lưng tôi thế? Anh kiếm những bản quyền sản phẩm từ Kazuma với cái giá rẻ mạt và bán đi sao? Thật không thể tin được…! Ah, mình nên làm gì bây giờ!? Ai mà ngờ được đống tiền ở trong hầm lại tới từ việc tống tiền Kazuma-san chứ…! Mặc dù tôi muốn trả lại, nhưng tiền thì đã…!”

Wiz che mặt và áy náy xin lỗi.

Nhìn cô ấy nói, “Vanir nhà tôi đã gây rắc rối cho anh rồi. Xin lỗi, thành thực xin lỗi.”… Tôi bắt đầu cảm thấy tiếc thay cho cô ấy.

“Bình tĩnh nào, cô gái côn đồ và bà chủ cửa hàng nghèo túng. Mặc dù đúng là có cách khác để… giải quyết… vấn đề này…?… Đợi đã. Cái con chủ quán chuyên mang đến tai họa, cô vừa nói gì đấy? Chuyện gì đã xảy ra với số tiền ta để trong hầm rồi hả? Chỗ đó không phải dùng để tiêu xài hoang phí đâu.”

Đang cố gắng để xoa dịu Aqua và Wiz, Vanir chợt dừng lại.

Đang che mặt bằng hai bàn tay, Wiz ngẩng đầu. Vẻ mặt cô ấy sáng bừng sức sống.

“Về chuyện đó hả — thứ lỗi cho tôi, Vanir-san. Thực ra thì, lúc tôi đang trông cửa tiệm, một khách quen của tôi mang tới rất nhiều Manatite. Ông ấy bảo là sẽ bán bằng nửa giá, thế nên tôi đã dùng tất cả số tiền trong hầm để mua chúng! Lần này những thứ tôi mua được thực sự tốt đấy! Dựa trên đánh giá của tôi, chúng chắc chắn là những Manatite cao cấp!”

Manatite là loại vật phẩm xài-một-lần để nâng cao sức mạnh ma pháp, thứ đã được liên kết với các tinh thể.

Chúng rất đắt và chỉ có thể dùng một lần.

Do đó, tại thành phố này, nơi hầu hết những Mạo hiểm giả là tân binh, thì không cần những Manatite cao cấp đến như vậy.

Tôi cảm thấy tội nghiệp cho Vanir khi hắn nghe được chuyện này.

Tôi bèn hỏi hắn.

“Thôi bỏ đi. Ta không nghĩ là ngươi đã làm tới mức đó. Nhưng ta sẽ hỏi ngươi chuyện này. Theo lời Aqua, cha Darkness đã phải chịu một lời nguyền của ác quỷ… Và ngươi là con quỷ duy nhất ở trong thị trấn này.”

Điều đó chính xác. Đây là lý do Vanir trở thành nghi phạm chính, thế nhưng…

“Hahahaha. Ta chưa, và sẽ không bao giờ sử dụng một lời nguyền có thể giết chết nạn nhân! Kẻ đã yểm lời nguyền là một tên Đại ác ma có lối sống kỳ quái cùng một cái đầu gàn dở.”

“Không phải ngươi à?”

Nghe thấy điều đó, Aqua và Wiz nắm chặt hai vai Vanir. Là người có cha bị dính lời nguyền, Darkness sấn tới một bước.

“Khoan đã. Bộ mấy người nghĩ thân là một quý ông như ta lại làm những việc giống với cái tên ác quỷ gàn dở đó ư? Thôi nào, hợp lý tí đi chứ! Ta thừa nhận rằng sự tình lần này ta có nhúng tay vào khá nhiều. Ta cũng thừa nhận rằng ta đã đẩy mọi chuyện tới mức đó để có thể thưởng thức cảm giác tiêu cực của tên lãnh chúa khi cô dâu của hắn bị cuỗm mất. Nhưng ta mong mấy người sẽ nghe ta giải thích. Đặc biệt là ngươi, cái con cứ trừng mắt nhìn ta nãy giờ, cái con sau chuyện này đã nảy sinh cảm xúc mãnh liệt cho gã đó, cái con đã sửa hết tất cả mấy bộ trang phục trong nhà để chúng bó hơn, chất liệu cũng mỏng manh hơn…”

“Ahhhh! Để trả thù vì đã giết cha ta!!”

“Này, đừng có bóp mặt nạ của ta! Đừng có cố ý bóp nát mặt nạ của ta! Và cha ngươi đã chết quái đâu!”

Darkness đột nhiên hét lên và lao vào Vanir, kẻ đang bị Aqua và Wiz giữ chặt. Cô ấy lấy hết sức để phá vỡ mặt nạ của hắn ta.

Trong lúc tôi đang nhìn cảnh tượng này, Megumin kéo kéo tay áo.

“Kazuma. Dường như Vanir đã được xác nhận là kẻ chủ mưu sự việc này. Chắc bây giờ em có thể ra ngoài thị trấn để làm một quả Explosion vào mỗi ngày rồi. Kazuma, nếu không phiền, anh có thể đi cùng với em chứ?”

“Được thôi. Dù sao thì chuyện này hình như cũng chẳng thể kết thúc sớm được, vậy anh sẽ đi cùng em. Khi chúng ta trở về, chắc hẳn bọn họ đã bình tĩnh lại rồi.”

Nói xong, tôi chỉnh đốn trang bị và rời đi với Megumin.

Phần 3

“—Nhân tiện, em vẫn chưa cảm ơn anh.”

Ra khỏi thành phố được một lúc. Trên đường hướng tới sườn đồi, nơi có rất nhiều tảng đá.

Bước sau lưng tôi, Megumin đột nhiên nói vậy.

“Cảm ơn? Vì cái gì thế? …À, chuyện xin lỗi bố mẹ thằng nhóc sau khi em làm nó khóc ấy hả? Đó là chuyện đã qua rồi. Nhưng từ giờ trở đi, đừng có bắt nạt một thằng nhóc chỉ vì chúng gọi tên của em được chứ?”

“K-Không phải chuyện đó! Và em cũng không sai. Đó là lỗi sai của thằng nhóc đó vì nó dám khinh thường Hồng Ma Tộc!”

Trong lúc Megumin trở nên kích động, chúng tôi đã đến địa điểm để xả Explosion.

Mấy ngày nay hôm nào chúng tôi cũng tới đây, hình như là vì Megumin khá thích chỗ này.

Tôi không biết chính xác lý do vì sao con bé thích chỗ này, nhưng quanh đây có khá nhiều tảng đá.

Dù sao thì, ngoài việc sử dụng sử dụng ma thuật Exlosion để cho nổ một vị trí ngẫu nhiên, chắc hẳn có bé muốn thỏa mãn bản thân bằng việc phá vỡ mấy tảng đá.

“Em muốn cảm ơn anh vì đã cứu lấy Darkness.”

Megumin tùy tiện chọn một tảng đá lớn bên sườn đồi. Vừa gõ vào tảng đá để kiểm tra trạng thái, con bé vừa nói mà không hề quay đầu lại.

Dường như con bé đã tìm thấy mục tiêu của ngày hôm nay.

“Chuyện đó à? Darkness còn nợ anh cả đống. Anh sẽ không để cô ấy rời nhóm dễ vậy đâu. Bên cạnh đó, đây không phải lần đầu tiên anh đi dọn mớ rác của mấy người các em. Giờ không cần phải nói lời cảm ơn đâu.”

Nhìn Megumin đang dần cách xa khỏi tảng đá, tôi nhún vai và thản nhiên nói với con bé.

Megumin mỉm cười và vui vẻ trả lời.

“Dù vậy cũng phải nói mà. Em đã nói câu này trước khi từ Làng Hồng Ma trở về…”

Con bé quay lưng lại với tôi và nâng cây trượng của mình lên—

“Anh cứ luôn miệng phàn nàn, nhưng cuối cùng, anh vẫn giúp tất cả mọi người. Em thực sự thích một Kazuma như thế.”

Và ngẫu nhiên nói ra những lời đó…

“…Này, anh nghiêm túc đấy. Đừng có thản nhiên nói ra những lời đó. Anh không biết có nên hiểu chuyện đó một cách nghiêm túc hay không. Anh nhớ là trước đây em đã từng nói câu đó, nhưng đừng có thản nhiên nói em thích anh như thế. Anh sẽ hiểu lầm đấy. Có ý gì vậy? Anh có thể xem đó như một lời tỏ tình nghiêm túc không?”

Để ngăn chặn con bé làm rung động trái tim mình, tôi giả vờ bình tĩnh.

“Ai mà biết? Anh thích hiểu như thế nào cũng được mà.”

Vẫn giữ tư thế quay lưng, Megumin đáp lại và cười lớn.

…Con bé này nghiêm túc?

Hay đang đùa giỡn tôi đây?

Không, đợi đã. Suy nghĩ đi, Satou Kazuma.

Ngay từ đầu, con bé đã luôn bồn chồn xung quanh tôi và tỏ ra khá thiện cảm.

Chẳng hiếu sao đúng lúc này con bé khẳng định tình cảm của mình với tôi, nhưng lý do duy nhất tôi có thể nghĩ ra được đó là sự cố tôi đã gây ra để cứu Darkness.

Tự nói thế này thì có chút xẩu hổ, nhưng lần đó, tôi khá là ngầu lòi đấy.

Đúng. Tôi cứ như nam chính trong một bộ tiểu thuyết lãng mạn.

Vào cái đêm sau khi cứu Darkness, tôi đã run rẩy dưới lớp chăn, nghĩ quẩn rằng mình sẽ bị kết án vì đã gây ra chuyện đó. Thế nhưng, giờ nghĩ lại, lần đó quả thực tôi cứ như một nhân vật chính thực thụ vậy.

Vả lại, thời gian chúng tôi sống cùng một nhà cũng không ngắn.

Dù ai đó có nảy sinh tình cảm với tôi cũng chẳng đáng ngạc nhiên. Hay đúng hơn, tôi đã ở cùng với gái lâu thế mà vẫn chưa có harem, lạ thật đấy.

Nói đi. Nói đi. Satou Kazuma. Tỉ lệ thành công cao lắm. Đừng sợ!

Sẽ chẳng có từ chối hay là giữ khoảng cách đâu!… Hoàn toàn không…!

Th-Thực sự không ư?

Được rồi, tôi đã sẵn sàng. Không có vấn đề gì cả. Can đảm lên nào!

Từ giờ trở đi tôi sẽ trở thành Riajuu!![i]

“Về chuyện đó… Megumin, anh rất vui khi được nghe về cảm xúc của em. Thật ra, anh cũng…”

“Explosion—!!”

Phần 4

“Chuyện gì xảy ra với anh vậy? Khó chịu cái gì thế?”

Kể từ lúc tôi bắt đầu cõng con bé trên lưng, Megumin bắt cầu cằn nhằn không ngừng nghỉ cứ như đám nhân vật chính đần thối.

Tôi không thực sự nghĩ quá nhiều về Megumin, vậy nên kể cả khi bị ngắt lời cũng không sao đâu.

Đúng vậy. Trông con bé không tệ, nhưng con bé lại có đầu óc kỳ quái, một đứa chỉ biết về mấy quả Explosion rồi lại Explosion.

Mặc dù suýt bị dắt mũi, nhưng tôi sẽ không bị lừa dễ vậy đâu.

“Kazuma, cái lúc em phóng ra ma pháp Explosion, anh đã nói gì à? Tiếng ồn của vụ nổ lớn quá làm em không nghe rõ được, nhưng em có cảm giác anh đã nói điều gì đó rất quan trọng.”

“Không! Anh không có cảm xúc gì với Megumin hết!”

“Anh bực mình vì cái gì vậy? Đã thế lời anh nói có chút giống tsundere đấy. Kiềm hãm ức chế đi nào. Khi chúng ta về nhà, em sẽ cho anh một cái bánh pudding đặc biệt mà em đã mua lần trước.”

“…Anh sẽ tha thứ nếu em đưa thêm hai cái nữa.”

Vừa nói với Megumin, tôi vừa đặt tay lên cửa chính.

“Hai cái thì không được rồi. Bao gồm cả phần của Aqua và Darkness, chỉ có thêm một cái bánh đặc biệt thôi. Nếu anh lấy thêm cái nữa, ai đó sẽ không có gì để ăn đấy…”

Megumin chợt ngừng lại.

…Tất nhiên, tôi cũng bị choáng váng.

Phía trong cùng của ngôi nhà, trước mặt chúng tôi là…

“Trả lại đây! Trả lại đây nhanh lên! Trả Zell Đại Đế dễ thương về đây cho ta! Trả lại đây!”

“Hahahahaha! Đáng đời nhà ngươi, cái đồ Nữ thần bị cắm sừng. Con thú cưng quý báu của ngươi.. Haha… Chết tiệt, này! Biến đi, con chim kia. Quay về với chủ của mày đi.”

Trước mặt bọn tôi, Megumin đang khóc lóc và đấm thùm thụp vào lưng của Vanir.

…Wiz và Darkness thì nằm trên thảm với con mắt trợn tròng.

Thôi hỏng. Wiz mờ đến nỗi cô ấy sắp biến mất.

Và điều quan trọng nhất chính là nguyên nhân khiến Aqua khóc lóc.

Dưới chân Vanir, kẻ đang bị Aqua đấm…

“Chíp.”

Đó chắc chắn là một con gà.

Con gà đó đang quấy rầy chân của Vanir.

“—Vậy ở đây đã xảy ra chuyện gì?”

Đặt Megumin xuống ghế, tôi bắt cho Aqua và Vanir ngồi thẳng dậy trước mặt mình để giải thích vấn đề.

Dù tôi vẫn chưa biết chi tiết như thế nào, nhưng nhìn Wiz mờ tới mức sắp tan biến còn Darkness thì hai mắt trắng dã, chắc chắn hai kẻ kia đã gây ra chuyện gì đó.

Hai người đang quỳ trên tấm thảm chỉ vào nhau.

“Tất cả là do kẻ này…”x2

Nói cùng một câu y hệt, hai người trừng mắt nhìn nhau ở khoảng cách gần sát.

Aqua cau mày và nghiến răng trong cơn giận dữ.

Khá là khó khăn để thấy được nét mặt Vanir bên dưới cái mặt nạ, nhưng miệng hắn thì đang co giật.

Có một quả bóng lông màu vàng dưới chân Vanir.

…Tình hình đang rất hỗn loạn. Nên làm gì bây giờ?

Chẳng còn cách nào khác, đành phải hỏi từng người vậy.

“Nghe tôi nè! Nghe tôi nói nè, Kazuma! Trong lúc mọi người đang thẩm vấn cái gã mang mặt nạ dị hợm này, hắn ta đột nhiên tấn công chúng tôi! Đã thế còn hết lên Vanir-style gì gì đó! Tôi đánh chệch hướng chiêu đó bằng ma thuật, nhưng nó lại bật trúng vào Darkness và cô ấy nằm thẳng cẳng. Tôi phản công bằng ma thuật thanh tẩy! Thế là hắn ta dùng Wiz như một tấm khiên và khiến cô ta gần như tan biến! Khi tôi quyết định sẽ tiêu giệt gã này…!”

Ra vậy.

Tôi chẳng hiểu gì cả.

“Hahaha. Ngươi chỉ để cập đến mấy chi tiết có lợi cho mình thôi, cái con đàn bà xảo quyệt! Con này, cùng với cái con đầy cơ bắp đằng kia và bà chủ cửa hàng phản bội, tuyên bố rằng một người trong trắng như ta có tội! Ngay cả luật sư cũng không có, ta căn bản là không thể chấp nhận, vậy nên ta tự vệ bằng cách tấn công với chiêu Vanir-style Killer Ray[ii]. Thế rồi, cái con đàn bà không biết phải trái này ném ma thuật vào ta để trả thù. Ta kịp thời dùng bà chủ cửa hàng làm lá chắn để đảm bảo an toàn. Khi ta quyết định giải quyết tất cả ân oán cá nhân thì…!”

“Zell Đại Đế đã nở.”x2

Ra vậy.

Tôi vẫn chẳng thể hiểu gì cả.

Phần 5

Kẻ được nữ thần coi trọng, từ quả trứng nở ra, về cơ bản là một con gà.

“Cái tên cũng không tệ. Nghe rất là oai đấy. Cũng khó trách nó muốn ở bên cạnh ta.”

“Tất nhiên rồi. Ngươi nghĩ ai đặt tên cho nó hả? Mặc dù vậy chuyện nó muốn ở gần ngươi là không thể chấp nhận được, đứa trẻ này được lựa chọn bởi một nữ thần như ta. Sứ mệnh của nó là trở thành bậc đế vương của loài rồng.”

Quỳ trên tấm thảm, Aqua và Vanir cự cãi mãi quanh chuyện này, còn con gà thì hoàn toàn không quan tâm.

Ngoại hình của nó so với con gà của Nhật bản về cơ bản không có gì khác biệt.

Là một đứa trẻ mới sinh yếu đuối, nó không hề sợ hãi trước một nữ thần và một tên ác quỷ. Nó thậm chí còn đứng chễm chệ trên đôi chân của tên đại ác ma và nhìn chằm chằm vào hắn.

Kingsford Zeldman.

Cái tên mang theo hy vọng trở thành vua loài rồng và có biệt danh là Zell Đại Đế.

Tôi thản nhiên ôm nó từ trên đùi Vanir lên và bảo.

“…Vậy giờ chúng ta làm gì với thứ này đây? Gà rán thì sao nhỉ?”

“Không đời nào! Kazuma, tôi luôn luôn có cảm giác anh là một tên vô lại! Đôi lúc tôi còn thấy tên ác quỷ mang mặt nạ này còn có tính người hơn anh đấy!”

“Đừng thô lỗ thế, cái đồ nữ thần bị cắm sừng. Kể từ khi chúa tể của loài ác quỷ biến mất thì độ ác độc của gã này là vô đối. Đừng đánh đồng hắn với ta, một người thường xuyên được ngợi khen khi tuần tra quanh khu vực lũ nhóc đi học về.”

Tôi khóc được chưa?

…Nhưng đại khái là tôi đã hiểu được tình hình.

Trong lúc Aqua và Vanir đang cãi nhau, Zell Đại Đế đã nở. Bởi vì thấy mặt Vanir đầu tiên nên nó đã xem Vanir như bậc sinh thành của mình.

Đang nghỉ trên ghế sô pha, Megumin nhìn Zell Đại Đế trên tay tôi với vẻ mặt ngưỡng mộ và quan tâm.

Chắc con bé muốn chạm vào nó.

Đưa Zell Đại Đế cho Megumin, tôi chăm sóc cho Wiz và Darkness, những người vẫn còn nằm trên sàn nhà.

“…Sao đứa trẻ mới sinh này đáng yêu thế cơ chứ? Liệu có phải sự đáng yêu chính là cơ chế phòng thủ chống lại kẻ thù không?”

Nhẹ nhàng nâng niu nó trong tay, Megumin nhìn vào Zell Đại Đế. Tôi tới bên cạnh Wiz và Darkness đang nằm sóng soài.

…Cơ thể Wiz vẫn trong suốt. Tôi cũng đành bó tay.

Thế nên tôi dựng cơ thể Darkness đang nằm trên tấm thảm lên và vỗ nhẹ vào mặt, nhưng cô ấy vẫn không tỉnh dậy.

“Nói tóm lại, ngươi đang cản trở việc giáo dục cho Zell Đại Đế, thế nên lượn nhanh đi. Ta sẽ để đứa trẻ này nhận được một nền giáo dục ưu tú… Nhìn vào cái vẻ mặt suy đồi của Megumin khi con bé nhìn ngắm Zell Đại Đế kìa. Con bé đã hoàn toàn bị quyến rũ. Zell Đại Đế sinh ra đã là một tên sát gái rồi. Người ta thường nói mỹ nhân thường yếu đuối trước anh hùng. Tương lai của đứa trẻ này thật sáng lạn.”

“Hmph. Không cần ngươi phải nói. Dù sao thì ta cũng sẽ đi thôi. Rốt cuộc, nhờ ơn bà chủ cửa hàng mà số tiền ta kiếm được đã trở thành sỏi đá. Vậy, chào tạm biệt, loài người. Khi kiếm được ít tiền hãy quay lại Cửa hàng Ma Đạo Cụ của Wiz!”

Vanir nói và nắm lấy cổ áo của Wiz, cơ thể cô ấy đã trở nên mờ nhạt.

“Này. Xin lỗi nhưng ngươi có thể cho ta ít nước đường được không? Cứ để như thế này thì Undead Lich sẽ trở thành Dead Lich mất. Bổ sung thêm cho cô ta ít dưỡng chất, cứ nốc nước đường vào là cô ta lại hồi sinh như một con bọ ngay ấy mà.”

Chế độ ăn uống bình thường của Wiz là gì thế?

Vanir nói và bước về phía nhà bếp…

“Ah!? Sao vậy Zell Đại Đế!?”

Zell Đại Đế đột nhiên giãy dụa trên tay làm Megumin giật mình, con bé nhẹ nhàng đặt nó xuống thảm.

Cái gì vậy? Cả Megumin cũng gọi nó là Zell Đại Đế cứ như quá là điều bình thường ấy. Sao cứ có cảm giác sai sai nhỉ?

Xét cho cùng đây là một con gà mà.

Dù là một con gà, nó lại có cái tên ấn tượng nhất trong số chúng tôi.

“…Hm?”

Trước mặt tất cả mọi người, quả bóng lông màu vàng với cái tên ấn tượng chập chững bước về phía chân của Vanir và cù cơ thể mình vào giày của hắn.

Sau khi thấy chuyện này, Aqua quấy rầy tôi.

“Wah—! Zell Đại Đế bị cuỗm mất rồi! Kazuma! Kazuma! Làm ơn, tiêu diệt tên ác quỷ mang mặt nạ và trả Zell Đại Đế về cho tôi đi!”

“Không. Sao tôi phải làm thế? Có cô mới xử được Vanir thôi. Dù sao thì, nó chỉ là một con gà, không phải rồng. Sao cô không thể chấp nhận chuyện này được hả?”

Aqua tới gần Zell Đại Đế đang tựa vào người Vanir, cô ta tràn đầy yêu thương đưa nó lên trước ngực mình.

“Nếu tôi tiêu diệt tên ác quỷ đeo mặt nạ, Zell Đại Đế đang thân thiết với Vanir sẽ ghét tôi mất… Chắc đồ mù mắt Kazuma không thể phân biệt được, nhưng đứa trẻ này là dòng dõi hiếm hoi của loài rồng có lông, rồng lông xù.”

Tôi nhìn vào con mắm Aqua đang bịt tai và ngó lơ mình. Rồi nói với Vanir, giờ hắn đang đổ nước đường vào Wiz.

“Này, chẳng thấy dấu hiệu hồi phục nào trên người Darkness cả. Đây có phải vấn đề không?”

Nghe thấy vậy, Vanir nhìn Darkness trong sự hoài nghi và nói:

“Hừ, vết thương của cô ta đã được con nữ thần đằng kia chữa lành. Nhưng ăn phải Vanir-style Killer Ray của ta mà vẫn sống sót thì thật đáng ngạc nhiên đấy. Đúng như tên gọi của nó, tia sáng sẽ giết bất cứ ai nó chạm vào. Ta đang thắc mắc tại sao cô ta vẫn chưa chết. Có lẽ khả năng kháng phép của cô ta cao tới mức lố bịch… Thế nhưng chuyện này lại tổn hại đến danh tiếng của ta, được biết đến là một người không bao giờ đả thương kẻ khác. Sau khi con đàn bà đó tỉnh dậy, hãy hỏi dùm ta một câu, ‘cơ bắp của ngươi dày tới mức nào thế?’”

“Nói thể để bị ăn đấm à… Thôi bỏ đi. Vậy giờ chúng ta làm gì với thứ này đây?”

Vanir cúi xuống nhìn quả bóng lông màu vàng, nó không chịu rời khỏi chân hắn.

Tôi nghĩ hắn có mang nó đi cũng chẳng có vấn đề gì cả.

“Ừ thì, chuyện nó đổ trước ta, một idol trong mắt phụ nữ, thì cũng chẳng thể trách được. Nhưng sự khác biệt giữa loài chim và loài quỷ căn bản là quá lớn. Mặc dù ta cảm thấy có lỗi với Zell Đại Đế, nhưng nó phải bỏ ta thôi.”

“Không, nó đã xem ngươi như là cha của mình rồi.”

Vanir nhẹ nhàng ngân nga.

“…Vậy chẳng còn cách nào khác. Này, tổ của Zell Đại Đế ở đâu?”

Aqua lặng lẽ chỉ vào chiếc ghế sô pha trong phòng khách.

Không. Đừng có biến nơi đó thành ổ gà chứ.

Zell Đại Đế chỉ vâng lời khi được Vanir mang đi.

Nhóc này thực sự đã xem Vanir như là cha mình.

“Shred!”Lột Xác>

Sau một tiếng động phát ra, Vanir chia làm hai.

Zell Đại Đế được bản sao của Vanir giữ lại, thế nên tôi không thể thấy được Vanir thứ hai.

Sau khi để lại một chiếc vỏ rỗng để ôm lấy Zell Đại Đế, tên ác quỷ dường như có thể làm được bất cứ chuyện gì vẫy tay và nói.

“Vậy ta đi đây.”

“Cứ tưởng bây giờ ta đã quen được với mấy thể loại sinh vật ở thế giới này rồi, nhưng độ quái gở của ngươi chắc chẳng con nào bì được.”

Phần 6

Sáng thứ hai kể từ khi linh vật của nhà tôi ra đời.

“…Này, Kazuma. Anh đừng có ăn trứng trước mặt Zell Đại Đế được không? Tôi có cảm giác đứa trẻ này đang run rẩy khi nhìn anh ăn đấy.”

Vừa nói với tôi câu đó, Aqua vừa cho Zell Đại Đế ăn từng mẩu bánh mì một.

“Không phải nó là rồng à? Nếu thế thì chẳng có lý do gì phải sợ một người như tôi cả… Hơn nữa, cô có thể làm gì đó với cái vỏ rỗng của Vanir được không? Độ chân thực của nó cao quá. Cái thứ đó cứ nhìn chằm chằm làm tôi không thể ăn được.”

Tôi dùng đũa trỏ vào cái võ rỗng của Vanir đang ngồi kế bên Aqua, thứ thay thế cho tổ của Zell Đại Đế.

Mặc dù bên trong không có gì cả, nhưng vẻ ngoài trông y hệt Vanir, thế nên nó tỏa ra cảm giác chân thật mãnh liệt. Dù không chuyển động nó vẫn làm người ta cảm thấy khó chịu.

“Chẳng còn cách nào khác. Xét cho cùng, Zell Đại Đế thích thứ này mà… Dù sao thì, giờ nhóc này bị cái gì thế?”

Sau khi bị Zell Đại Đế mổ đau đớn, Aqua nhìn về phía góc phòng.

“Có vẻ như nó sợ quả bóng lông màu vàng này.”

Trong một góc, Chomusuke đang cuộn tròn thành một quả bóng, giữ cảnh giác với Zell Đại Đế.

Tôi đã lo rằng quả bóng lông màu vàng sẽ bị quả bóng lông màu đen ăn mất, nhưng ai mà ngờ được mọi chuyện lại diễn ra như thế này.

“Chắc là do sức mạnh ma thuật.”

Nhìn chằm chằm vào Zell Đại Đế, Megumin gặm miếng bánh mì nướng và nói.

“Sức mạnh ma thuật?”

…Từ quả bóng lông này sao?

“Chắc là do khi trứng đang ấp, nó nhận được sức mạnh ma thuật từ những người có ma lực mạnh nhất thị trấn này, đó là Aqua, Vanir, Wiz và em. Khi một con rồng ấp những quả trứng, nó sẽ chuyển ma lực vào bên trong chúng để giữ ấm, sẽ làm cho những con rồng nhí nở ra với ma lực mạnh mẽ. Đó là một truyền thuyết nổi tiếng, nhưng thật đáng ngạc nhiên là hiện tượng tương tự lại xảy ra với một quả trứng gà. Đây có thể là tin tốt với những người nuôi rồng.”

Nói vậy là có ý gì?

Con gà này có thể trở thành lực lượng chiến đấu mạnh mẽ như lời Aqua nói sao?

“Vậy, nếu được chúng ta chăm sóc, nó có thể trở thành con át chủ bài để chống lại Quỷ Vương sao…”

“Không. Rốt cuộc nó cũng chỉ là một con gà. Nó không sử dụng được ma thuật, không thể sử dụng được ma lực để bay giống như rồng, và cũng không thể khạc ra hơi thở rồng.”

……

“Vậy có khi nào vào một ngày đẹp trời nó sẽ thức tỉnh sức mạnh to lớn không? Ma lực có thể biến nó trở thành một con gà với cơ thể vật lý siêu cường…”

“Không thể được. Ma lực có thể kiểm soát sự lão hóa và kéo dài tuổi thọ, nhưng đứa nhóc này chỉ là một con gà bình thường. Nó sẽ không thức tỉnh bất kỳ sức mạnh đặc biệt nào cả. Nhiều nhất nó cũng chỉ có thể sử dụng nguồn ma lực dồi dào của mình để dọa mấy con quái vật hoang dã.”

Lãng phí thế.

“…Nếu ăn nhóc này thì ma lực của anh sẽ được tăng cường chứ?”

“…Em không biết. Nó dễ thương thế này làm em thực sự chẳng muốn ăn đâu, nhưng nếu có thể gia tăng sức mạnh phép thuật ngay lập tức thì thử một lần cũng đáng.”

“Hai người mà cứ nhìn đứa trẻ của tôi như vậy thì biến đi! Darkness, cô phải bảo vệ Zell Đại Đế khỏi hai kẻ đó!”

Sau bữa sáng , Darkness duyên dáng uống ngụm trà đen và nhìn chúng tôi đối thoại, cô khẽ cười.

“…Haha. Nhìn mọi người, tôi có cảm giác cứ như mình thực sự đã trở về. Kazuma, Megumin, đừng ức hiếp Aqua thế. Từ giờ trở đi, chúng ta phải sống với nhau hòa bình. Không cãi nhau nữa. Mọi người hãy hòa thuận với nhau.”

Cô ấy nói và nở nụ cười bình thản với chúng tôi.

“…Mới hôm nào còn nhốt mình trong nhà, giờ ra ngoài cái là tâm trạng cô cải thiện nhỉ. Vết sẹo trong lòng từ cái lần bị lão già đó bỏ rơi giờ đã lành rồi à? Nhưng tôi có cảm giác là một người phụ nữ đã qua sử dụng mà vẫn còn zin, giờ cô tươi trẻ và khỏe khoắn nhỉ. Cứ tiếp tục tích lũy thêm mấy thuộc tính nữa cũng không tệ đâu.”

“Tôi không bị bỏ rơi. Sự mất tích của tên lãnh chúa chắc chắn là do việc những hành vi tồi tệ của hắn bị bại lộ thế nên giờ hắn đã bỏ trốn! … Và tôi không phải là một người phụ nữ đã qua sử dụng. Sổ hộ khẩu của gia đình tôi vẫn sạch sẽ và tinh khiết.”

Darkness nói và mỉm cười gan dạ.

“…? …À! Cô đã sử dụng đặc quyền quý tộc của mình để làm giả giấy tờ! Này, Megumin. Nhìn xem cô ấy đã trở thành loại người nào kìa. Trước đây thì ra vẻ ngầu lòi nói như thể Nhà Dustiness sẽ không lạm dụng quyền lực, nhưng khi mà có rắc rối một cái là biết cô ta làm cái gì ngay.”

“Kể từ lần đó Darkness đã thực sự thay đổi rồi. Cô ấy không còn bướng bỉnh và cứng nhắc nữa. Do bị Kazuma ảnh hưởng nên não cô ấy cũng mềm đi.”

Mặt Darknes đỏ choét khi hành động của cô ấy bị bại lộ.

“Hai người đừng nói nữa! Thực ra Darkness là một cô gái hay mơ mộng, đúng không? Cô ấy thích những bộ váy dễ thương mặc dù nói là chúng không vừa với mình. Cô ấy cũng thích búp bê. Là một cô gái tốt, cô ấy chọn lúc mọi người không có xung quanh để có thể len lén chơi đùa với Zell Đại Đế! Một Darkness trong sáng và đáng yêu như vậy mà lại làm giả sổ hộ khẩu thì có chút… Ah, cô làm gì thế, Darkness? Tôi đang bảo vệ cô cơ mà!”

Giữa lúc Darkness hai mắt rưng rưng đang cố gắng vồ về phía Aqua và che miệng cô ta lại.

Có tiếng gõ cửa, tiếp theo là tiếng cửa mở.

“Xin lỗi vì đã làm phiền… Hôm nay trông mọi người cũng rất là vui vẻ nhỉ?”

Người bước qua cánh cửa là Chris, nhìn chúng tôi vẫn như thường ngày, cô lộ ra nụ cười khổ.

Phần 7

“Chuyện là vậy đấy. Lần trước tôi nhờ Trợ Thủ-kun giúp. Nhưng nếu có thể, hy vọng mọi người có thể giúp tôi tìm kiếm những thánh tích.”

Chris giải thích tình hình. Cô ấy tiếp tục để ý đến cái vỏ trống của Vanir, và cũng là tổ của Zell Đại Đế. Cô thở dài.”

Nghe Chris giải thích xong, Darkness cau mày với vẻ mặt xin lỗi.

“Tớ cũng muốn giúp… Nhưng tiếc quá, Chris. Bởi vì lãnh chúa giờ đang mất tích còn cha thì vẫn chưa hồi phục, tớ phải thay mặt ông ấy làm nghĩa vụ của lãnh chúa. Vì thế, chừng nào cha hồi phục tớ mới có thể giúp được…”

“Không sao đâu. Xét cho cùng, công việc của cậu quan trọng hơn mà. Cậu muốn giúp là tớ vui rồi. Cảm ơn, Darkness.”

Chris mỉm cười và nói với Darkness, rồi nhìn hai người còn lại bằng ánh mắt đầy trông chờ.

“Nếu được thì tôi sẽ giúp, nhưng khả năng của tôi có hạn, được chứ? Nếu thánh tích nằm trong tay của mấy tên phản diện, tôi có thể giúp cô dọa chúng bằng ma thuật Explosion.”

“C-Cảm ơn, Megumin. Nếu phải phiền đến cô thì tôi sẽ nhờ sau. Ừm, vậy còn…”

Chris nhìn Aqua đầy mong đợi. Đang ẵm Zell Đại Đế, Aqua từ chối thẳng thừng.”

“Rất tiếc. Tôi không giúp được.”

Ngạc nhiên trước những lời này, mọi người đều nhìn vào Aqua.

“Ngoài việc cho gà ăn thì cô toàn nằm dài cả ngày đúng không? Cô là kẻ nhàn rỗi nhất cả đám đấy. Giúp cô ấy đi.”

Aqua ôm lấy Zell Đại Đế và chỉ mỉm cười đơn thuần trước lời tôi nói.

Chọc điên nhau à, nhưng cuộc trò chuyện sẽ không thể tiếp tục nếu tôi làm cô ta khóc.”

Chẳng biết có phải do đôi cánh bé bỏng của Zell Đại Đế làm cô ta cảm thấy thoải mái hay không, Aqua tiếp tục vuốt ve và nói trong sự mãn nguyện.

“Kazuma. Anh có hiểu được cảm xúc của một bậc sinh thành không?”

“…Bỗng dưng hỏi cái gì thế? Nếu hiểu được điều đó, bạn bè trên mạng đã không gọi tôi là Kazuma-san – Kẻ làm mẹ mình phải khóc.”

“Ừ, Đúng thế. Vậy mới là Kazuma. Không thèm đi học và chỉ cắm đầu vào game. Mấy lời thúc dục đi học anh đều lờ tất. Thật hết thuốc chữa… Nhưng ngay cả một thằng con vô dụng như anh cũng trở nên dễ thương trong mắt bố mẹ.”

Nếu đang nói về tôi thì chắc Aqua muốn ăn đòn lắm rồi đấy.

“Những đứa trẻ hết thuốc chữa thật dễ thương. Biết là vậy, nhưng tôi muốn đứa trẻ này trở nên mạnh mẽ hơn bất cứ ai, trở thành một con rồng đáng được tôn trọng nhất! Sự giáo dục ưu tú chính là điều cần thiết để nâng tầm nó đến với đỉnh cao của thế giới rồng… Vậy tôi nghĩ thế này? Anh xem, người ta bảo là con cái lớn lên và dõi theo bóng lưng của bố mẹ, đúng chứ? Thế nên tôi định sẽ để cho đứa trẻ này xem mình là một người mạnh mẽ và đáng kính trọng đến nhường nào.”

Trước một Aqua đang nghiêm túc hơn bao giờ hết, tôi hỏi.

“Vậy chính xác cô định làm cái gì?”

“Tôi nghĩ rằng với sức mạnh hiện giờ của mình, vẫn còn thiếu một chút nữa mới có thể đánh bại Quỷ Vương, thế nên đó sẽ là phương án cuối cùng.”

“…Không ngờ là sức mạnh của cô còn thiếu chút nữa là đánh bại được Quỷ Vương đấy, nhưng không phải vốn dĩ cô muốn dùng con gà này để làm lực lượng chiến đấu chống lại Quỷ Vương à? Xem ra âm mưu ban đầu của cô đã thay đổi rồi nhỉ.”

“Kazuma, anh nói gì vậy? Sao tôi có thể để đứa trẻ dễ thương của mình làm một việc nguy hiểm như thế cơ chứ?”

“Cô mới là người đang nói vớ vẩn đấy.”

Chẳng lẽ Aqua đã đánh thức bản năng làm mẹ khi ấp trứng cho nhóc này rồi sao?

“Nhưng chuyện để cho nó chứng kiến sức mạnh của tôi thì để sau cũng được. Hơn nữa lúc này đang có một sự kiện quan trọng hơn.”

…Sự kiện quan trọng?

Aqua nhìn quanh bọn tôi một lượt.

“Mọi người có biết tới Lễ Hội Tạ Ơn Nữ Thần Eris không?”

Bỗng cô ta nói một điều như vậy.

Lễ Hội Tạ Ơn Nữ Thần Eris.

Đó là một lễ hội nơi mọi người vui mừng gửi lời cảm ơn tới Nữ Thần May Mắn Eris cho một năm đã qua an lành.

Nghe nói ở thế giới này và tại thời điểm này mỗi năm lễ hội sẽ được tổ chức.

Tôi liếc trộm Eris đang uống trà đen bên cạnh mình. Cô ấy bẽn lẽn nhìn đi chỗ khác.

“Thị trấn này sẽ tổ chức Lễ Hội Eris đúng không? Làng tôi cũng thế. Nghe nói nếu ăn mặc giống Nữ Thần May Mắn Eris, bạn sẽ trải qua một năm an lành cho tới lễ hội năm sau.”

Eh. Chuyện tốt như vậy thực sự có à?

Tôi thở dài và nhìn Eris, nhưng cô ấy nhẹ nhàng lắc đầu.

“Gia đình tôi cũng tham gia vào Lễ Hội Thường Niên Eris. Mỗi thế hệ nhà Dustiness luôn được Giáo Phái Eris tôn trọng. Năm nào chúng tôi cũng quyên tặng rất nhiều tiền cho các sự kiện lễ hội.”

Trông Chris có vẻ xấu hổ khi nghe thấy thế.

“Vậy có nghĩa là mọi người trong thị trấn có thể thấy các Cosplayer Eris-sama sao… Này, tôi cũng hơi có chút mong chờ đấy!”

“Thật không? Tôi không thích lễ mừng kia lắm, bởi vì không chỉ có mỗi phụ nữ mới ăn mặc giống Nữ Thần Eris đâu.”

“Thông tin đó quá dư thừa.”

Lúc này, Aqua đập bàn và nói:

“Sao mấy người kích thích vậy!? Tôi không bảo mấy người đi thưởng thức lễ hội! Mà là chuyện tôi bị dẹp sang một bên kìa… Au, au, au! Zell Đại Đế, sao con lại mổ mẹ vậy!? Cục cưng không hài lòng điều gì về mẹ thế!?”

Aqua đang định nói gì đó, nhưng do con gà bị tiếng đập bàn làm hoảng sợ nên nó mổ vào tay cô ta.

“Rốt cuộc cô định nói cái gì?”

Aqua phản ứng lại với câu hỏi.

“Do đã có Lễ Hội Eris rồi, thế nên thật không công bằng khi không có Lễ Hội Aqua. Hãy đặt dấu chấm hết cho Lễ Hội Eris năm nay và thay bằng Lễ Hội Aqua!”

Chris phun trà ra khỏi miệng.

Aqua bơ đẹp Chris và tiếp tục lớn tiếng.

“Mấy người không nghĩ rằng như thế là rất không công bằng sao!? Đã có Lễ Hội Eris, vậy sao vẫn chưa có Lễ Hội Aqua – senpai của Eris? Thỉnh thoảng nhường vị trí một lúc cũng có chết ai đâu!? Tôi muốn Zell Đại Đế được thấy độ ngầu đến dữ dằn của một Nữ Thần.”

Con mắm này đang nói cái gì trước mặt Eris thể hả trời?

“Và chẳng hiểu sao Lễ Hội Eris lại nổi tiếng thế! Con nhóc đó trông thì có vẻ nghiêm trang nhưng thực ra lại rất nghịch ngợm đúng không? Nó tự quyết định hết mọi chuyện và cũng tự mình gánh vác tất cả. Là một đứa nhàm chán, nó cố gắng làm tất cả mọi thứ một mình. Trước đây, biết bao lần tôi đã phải giúp con bé non nớt đó dọn sạch mớ hỗn loạn nó gây ra!”

Giờ Chris vẫn đang ho, tôi nhích lại gần và thì thầm vào tai cô ấy.

“Con mắm đó đang nói cái gì thế? Cô thực sự đã để cô ta giúp rất nhiều lần à?”

“…Ch-chỉ một lần thôi. Do tôi phải liên tục giải quyết những công việc mà senpai đùn đẩy, trước khi tôi kịp nhận ra đám việc của chính tôi đã chất đống rồi… Lúc tôi đang khốn đốn, senpai liền nói với vẻ tự mãn, ‘Thiệt tình, cô thật vô vọng! Không có tôi thì Eris chẳng thể làm được chuyện gì!’ và tới giúp đỡ…”

Này, cái quái gì vậy?

Darkness bỏ qua cuộc trò chuyện riêng tư của chúng tôi và nói với Aqua.

“Aqua thật là, cô có biết mình kém may mắn như vậy là do cô luôn nói mấy chuyện không đâu để dìm Nữ Thần Eris không?”

“Cái gì! Vậy cái lần tôi đang chơi đùa cùng con chó hoang thì nó lại đuổi theo và cắn, còn cái lần cây kem của tôi rơi xuống nền nhà nữa, tất cả là do Eris làm ư!? Sao Eris đáng yêu lại khốn nạn như vậy chứ!?”

Tôi liếc sang bên cạnh thì thấy Eris đang nước mắt giàn dụa và lắc đầu ngoầy ngoậy.

“Hừm, sao cũng được. Tất nhiên là tôi không thể giúp. Đã nói rồi, tôi còn có rất nhiều nhiệm vụ của Lãnh chúa cần phải hoàn thành. Tôi không có thời gian với cô trong lễ hội đâu.”

“Tại sao! Tôi còn tham gia với Kazuma để giải cứu cô khỏi cuộc hôn nhân cơ mà. Tôi thậm chí còn hóa giải lời nguyền trên người cha cô nữa!”

“Ugh… Dù cô có nói vậy, tôi không có gì để phản bác, nhưng tôi vẫn là một tín đồ giáo phái Eris…”

Nghe thấy lời đáp lại của Darkness, Eris thở phào nhẹ nhõm.

“Đủ rồi. Darkness là đồ phụ nữ đã qua sử dụng và là một cô dâu bị bỏ rơi!”

“Hàng second-hand ư!? Đợi đã, Aqua, biệt danh của tôi là…!”

“Megumin, còn em thì sao!? Em sẽ giúp chứ!?”

“Một người phụ nữ đã qua sử dụng, một cô dâu bị bỏ rơi…”

Nước mắt của người phụ nữ đã qua sử dụng đang ngập tràn, cô ấy cúi đầu xuống. Lúc đó, đang nhẹ nhàng vuốt ve Zell Đại Đế, Megumin nói.

“Chẳng có vấn đề gì, em có phải tín đồ Giáo Phái Eris đâu. Em cũng biết vài người theo Đạo Axis đã chăm sóc cho em trước đây.”

“!?”

Chris ngạc nhiên ngẩng đầu, còn nét mặt Aqua thì hiện lên niềm vui khờ dại.

“Vậy mới là Megumin của chị chứ! Kazuma tất nhiên cũng—“

“Không làm.”

“Tới giúp ngay, cái tên NEET chết tiệt! Cái đồ suốt ngày ngủ! Tôi nói mà, làm ơn. Tôi sẽ đặc cách để anh cho Zell Đại Đế ăn! Chỉ một lần thôi!”

“Không! Tại sao việc cho con gà ăn lại được xem là một phần thưởng thế hả!?”

“Ư, tôi cũng muốn cho nó ăn…”

Có vẻ như chuyện đó được xem như là một phần thưởng đối với phần lớn người dân ở đây.

“Sao cũng được, chấm dứt Lễ Hội Eris là điều không tưởng. Giáo Phái Eris sẽ nổi điên đấy!”

“Eh… Việc của Kazuma là giải quyết những vấn đề như vậy mà…”

“Đùa tôi à?”

Nghe câu bắt bẻ của tôi, Chris thở phào nhẹ nhõm.

Aqua đứng bật dậy và mạnh mẽ tuyên bố.

“Thôi bỏ đi, đồ Kazuma nhỏ mọn! Tôi sẽ giải quyết tất cả mọi thứ cùng với Megumin và Chris!”

“Ehh——!?”

Chris phát ra tiếng kêu sợ hãi to nhất trong ngày.

[i] Mấy thằng nổi tiếng hay được gái bu ấy mà.

[ii] Tia Sáng Hủy Diệt

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *